Viên Minh tiếp tục thiền định vân công, thổ nạp linh khí thiên địa.
Những linh khí này mới đầu chỉ là chậm rãi thâm nhập, theo quá trình không ngừng vận chuyển chu thiên của Viên Minh, tốc độ linh khí nhập vào cơ thể cũng từ từ tăng lên, hơn nữa toàn bộ quá trình không hề có chỗ này đứt đoạn, trì trệ, vô cùng nhẹ nhàng thoải mái.
Thời gian dần qua, linh khí tụ trong kỳ kinh bát mạch càng lúc càng nhiều, dần dần lấp đầy khiến kinh mạch hơi phồng lên.
Viên Minh không biết tình hình như thế này có bình thường hay không, chỉ có thể tiếp tục vận chuyển Cửu Nguyên Quyết, nỗ lực kiểm soát ổn định đám linh khí này, rất nhanh hình thành một luồng linh khí tuôn chảy, cái này so với đám khí lưu như có như không có Huyết Khí Pháp, khác biệt quá xa.
Hắn điển khiển linh khí lưu tuôn chảy trong người một chu thiên, sau cùng chìm xuống đan điền.
Bất luận là Cửu Nguyên Quyết hay Huyết Khí Pháp, nội dung chính yếu đều là thu nạp linh khí vào cơ thể, vận chuyển theo chu thiên tuần hoàn, sau đó chìm xuống đan điền, chuyển hóa thành pháp lực.
Viên Minh chăm chú theo dõi dòng linh lực lưu chuyển mau, chỉ sợ vấn đề tản mát lúc trước sẽ lại xảy ra.
Nhưng điều hắn lo lắng không xuất hiện, linh lực tuôn chảy thuận lợi đột phá bình cảnh(2) đan điền, tiến nhập vào bên trong.
- Đơn giản như vậy đã thành công?
Viên Minh kinh hỉ không thôi.
Nan đề tu luyện Huyết Khí Pháp quấy nhiễu hắn nửa tháng, hôm nay lại cứ thế được hóa giải nhẹ nhàng không chút động tĩnh.
Đây đều là hiệu quả của Cửu Nguyên Quyết, công pháp này đúng là pháp môn tu hành chân chính, phẩm cấp tuyệt đối vượt xa Huyết Khí Pháp, thậm chí có thể nói, hai môn công pháp này cơ bản là không cùng đẳng cấp.
- Khó trách Ngọc Hồ lão đạo tôn sùng Cửu Nguyên Quyết như vậy.
Viên Minh thầm nói.
Có điều hắn không biết rằng, Cửu Nguyên Quyết chính là công pháp nhập môn đỉnh cấp của Trường Xuân Quan thuộc Đại Tấn quốc bên Trung Nguyên, dù là đệ tử nội môn của Trường Xuân Quan, cũng chưa chắc có cơ hội nhìn qua, mà tạo nghệ và việc chỉ điểm sai lầm tu luyện của nó càng là vượt xa Huyết Khí Pháp, loại công pháp Nam Cương tầm thường này tuyệt không thể so sánh.
Viên Minh hít sâu một hơi, tiếp tục vận chuyển công pháp, đột nhiên linh khí ngưng ở đan điền có chút xao động, giống như ngựa hoang tuột cương, lộ dấu hiệu muốn tùy tiện xông ra.
Hắn lập tức nhớ tới câu ‘Thần nhập Thái Hư Uyển, ý phòng thủ Đan Điền Cung’, liền thu liễm tất cả tâm thần ý thức, tập trung sự chú ý vào vị trí đan điền.