Chương 47

Thấy hoàng đế chuyên tâm như vậy, Ngọc Hồ đạo trưởng vuốt vuốt bộ râu, lòng có phần an tâm, sau khi nhắc nhở một câu liền đứng dậy tính rời đi.

Đúng lúc này, một tiếng ‘bộp’ nhỏ vang lên, Viên Minh đã khép cuốn sách màu tím kia lại.

- Quốc sư, ta đã thuộc lòng nội dung Cửu Nguyên Quyết, chỉ là có vài chỗ không rõ, kính xin quốc sư giải đáp nghi ngờ.

Viên Minh tỏ vẻ trịnh trọng, mở miệng nói.

Cánh tay đang vuốt râu của lão đạo bỗng cứng đờ lại, mắt nhìn vị hoàng đế thiếu niên với vẻ không thể tin nổi.

- Bệ hạ… đã thuộc hết?

- Đã thuộc hết.

Nói xong rồi, hắn mới kịp phản ứng, nhớ ra chuyện trí nhớ của bản thân hình như có phần khác thường.

Lúc trước, khi học Huyết Khí Pháp, hắn cũng chỉ nghe qua một lượt là có thể lập tức thuộc hết, chỉ có điều khi đó nội dung chỉ tầm hai trăm chữ nên Viên Minh cũng không quá để tâm chuyện này.

Nhưng hiện tại mà xem, hắn đúng là có thể làm được chuyện chỉ nhìn một lần là không quên.

- Bệ hạ, câu tiếp theo của ‘Thiên Phủ tàng Vân Môn, Liệt Khuyết nhập Thái Uyên’ là gì?

- Ngư tế hành kinh cừ, bất phản dược long môn.

Viên Minh đáp ngay.

- Thần trùng Thái Hư Uyển?

Ngọc Hồ đạo trưởng tiếp tục hỏi.

- Ý thủ Đan Điền Cung.

Viên Minh vô cùng thoải mái đáp.

- Bá dương bất chuyển hành dư âm?

- Thiên kiền hữu dư thông địa kiền.(6)



Sau một hồi hỏi đáp, nét vui mừng trên mặt Ngọc Hồ đạo trưởng càng dày thêm, lão nhịn không được tấm tắc tán dương:

- Trước đó chỉ nghe bệ hạ tuổi còn nhỏ nên mải chơi, hôm nay mới biết đó chỉ là hành động giấu tài, bệ hạ có khả năng nhìn qua là không quên được, nghĩ tới tu hành cũng nhất định sẽ vô cùng thuận lợi, ngày tiến ngàn dặm.

Viên Minh nghe vậy, trong lòng thầm nghĩ:

- Cái này cũng không chắc nha.

- Đạo trưởng, phần trước sách này có nói Thiên Phủ, Vân Môn, Liệt Khuyết, Thái Uyên… Ta cũng biết đó là các khiếu huyệt trên người, vậy nhưng Thái Hư Uyển và Đan Điền Cung là gì?

Viên Minh tranh thủ cơ hội, cất lời hỏi.

Hiếm khi thấy hoàng đế ham học hỏi như vậy, nhưng lão đạo cũng không nghi ngờ gì mà lập tức đáp:

- Khiếu huyệt mà bệ hạ biết và khiếu huyệt liên quan tu hành cơ bản là giống nhau, chỉ có điều vị trí khiếu huyệt tu hành nằm sâu hơn một chút, chờ lúc người tu hành ra pháp lực, tự nhiên sẽ có phát hiện. Về phần Thái Hư Uyển, chính là nói Thức hải của con người, cũng chính là nơi tàng thần hồn, nạp tâm ý. Đan Điền Cung hay còn lại là đan điền, là nơi cất giữ pháp lực sau này, nằm ở bụng dưới của con người.