Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiên Giả

Chương 223

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tiếp đó, hắn hướng hai chân qua hai bên, đạp mạnh một cái rồi kẹp lại cùng một chỗ, thả người thuận theo dòng nước vọt tới trước, nhoáng cái đã lặn ra xa được bảy, tám trượng.

Khi tới rìa động quật, nước sông bị thắt cổ chai, tràn vào trong một địa động.

Viên Minh không ngừng lại chút nào, cõng Trần Uyển chui vào đó, ra sức bơi ếch xuôi về phía hạ du.

Không gian bên trong địa động tối om om.

Trần Uyển nhắm nghiền hai mắt, bên tai chỉ có tiếng nước chảy nặng nề, tim nàng không khỏi đập thình thịch, cánh tay vô thức bám chặt vào vai Viên Minh hơn mấy phần, thân thể cũng bất giác dán chặt vào lưng Viên Minh.

Viên Minh cảm nhận được sự căng thẳng của Trần Uyển ở sau lưng, chỉ có thể dùng cả tay lẫn chân, nhanh chóng bơi về phía hạ du.

Sau thời gian uống cạn một chén trà, Trần Uyển dần dần thích ứng với cảm giác lạnh lẽo dưới nước, nhịn không được mở hai mắt ra.

Nhưng dưới làn nước tối đen như mực, nàng không thấy được bất cứ thứ gì, chỉ có thể lờ mờ cảm nhận được vách đá bao quanh trên dưới trái phải, khiến người ta sinh ra cảm giác sợ hãi khi bị giam cầm trong không gian đóng kín.

Nhìn chốc lát, nàng liền lần nữa nhắm hai mắt lại, như vậy trái lại còn dễ chịu hơn một chút.

Nhưng đúng lúc này, nàng bỗng cảm giác có thứ gì đó chạm vào gót chân.

Có điều nàng cơ bản chưa từng cử động lung tung, cũng không làm ra động tác giẫm đạp gì, như thế căn bản không có khả năng đυ.ng phải thứ gì ngoài nước ra.

Nói như vậy, cũng chỉ có thể là có thứ gì đó đuổi theo rồi đυ.ng phải nàng.

- Trong sông ngầm dưới đất này có cá?

Trần Uyển nghi ngờ thầm nghĩ.

Còn không đợi nàng kịp định thần, cảm giác đυ.ng chạm kia lại lần nữa đánh tới, đồng thời cường độ mạnh hơn trước rất nhiều.

Phát giác có điều bất thường, Trần Uyển lập tức mở hai mắt ra, quay đầu nhìn lại phía sau.

Một lần quay đầu nhìn này lại dọa nàng giật nảy mình, thiếu chút nữa không nhịn được la lên, bàn tay bám lấy Viên Minh cũng dùng sức bấu chặt một cái.

Chỉ thấy trong nước sông tăm tối phía sau lưng, thình thình xuất hiện một bóng đen to lớn, trông sao cũng không giống cá.

Trần Uyển kìm nén nỗi sợ hãi, cánh tay nắm da thú và trường kiếm bằng đồng ra sức vỗ lên lưng Viên Minh.

Viên Minh lập tức ý thức được đã xảy ra chuyện, xoay cổ quay đầu lại định xem có vấn đề gì xảy ra, kết quả lại lập tức nghe một hồi tiếng khóc oa oa từ sau lưng truyền tới.
« Chương TrướcChương Tiếp »