Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiên Giả

Chương 217

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong lúc ngủ mê, nàng tựa hồ còn mơ thấy mình chiến đấu với một hung thú.

Đợi khi nàng tỉnh lại, lại phát hiện bản thân không ngờ lại đang nằm trong ngực tên Phi Mao thú nô này, ngất đi giữa động quật tĩnh lặng tăm tối.

Viên Minh ra sức trừng mắt nhìn, kết quả ánh mắt vẫn lờ mờ, đầu óc cũng u ám chưa tỉnh táo lại.

- Ngươi bị mấy người Khôn Đồ hợp mưu ám hại, bọn chúng cho người ăn thịt có tẩm độc, ý đồ chờ sau khi mê man sẽ khinh bạc ngươi, là ta cứu ngươi.

Viên Minh sắp xếp câu từ một chút rồi nói.

- Người với ta không thân chẳng quen, sao lại cứu ta?

Trần Uyển rõ ràng không tin, dứ dứ thứ lạnh băng trong tay lên trước.

- Vì diệt khẩu, bọn chúng còn muốn gϊếŧ cả ta, ta cũng là bất đắc dĩ.

Viên Minh giải thích ngắn gọn.

Trần Uyển nghe thế liền cau mày lại.

Nàng luôn biết rõ chuyện Khôn Đồ tăm tia mình, lần này lại được phân vào cùng tổ với gã khiến nàng cảm thấy rất mâu thuẫn, nhưng nàng nghĩ sao cũng không ngờ, gã lại dám dùng thủ đoạn hạ lưu với mình.

- Ngươi nói dối, Khôn Đồ có thể gϊếŧ ngươi diệt khẩu, thậm chí còn có thể gϊếŧ luôn cả Ương Thiền và Ba Đạt để bịt miệng?

Trần Uyển vẫn giữ sắc mặt lạnh lùng như cũ, có điều giọng điệu lại thoáng thả lỏng một chút.

- Một người ngoài như ta cũng nhìn ra được, Ương Thiền ghen tỵ với ngươi, Ba Đạt, vô cùng thèm muốn ngươi, bọn chúng là hợp tác đối phó ngươi, nếu không, ngươi cho rằng thuốc có thể chuốc ngươi mê man là từ đâu đến?

Viên Minh cười lạnh, hỏi ngược lại.

Trần Uyển nghe thế, trong lòng nhất thời cảm thấy nặng nề.

- Còn có con hỏa mãng đuổi theo chúng ta ở trong động quật, ngươi nghĩ rằng nó tới cứu ngươi? Nó tới để bịt miệng ngươi đó!

Viên Minh bổ sung thêm.

Nghe tới đây, Trần Uyển vội vàng sờ trong tay áo, phát hiện đúng là thiếu một miếng Xích Hỏa lôi, lúc này mới tỉnh ngộ nhận ra, hóa ra đó không phải là nằm mơ, mà là chuyện xảy ra với mình ở hiện thực.

Đối với lời của Viên Minh, nàng tuy vẫn còn bán tín bán nghi, nhưng vẫn thu thanh chủy thủ gác trên cổ hắn lại.

Trần Uyển xoa xoa mi tâm đau nhức, nhấc tay vung lên, tức, trước người hiện ra một đoàn hỏa quang.

Hỏa quang ngưng tụ thành hỏa cầu nằm lơ lửng giữa không trung, chiếu sáng bốn phía, Lúc này, Viên Minh mới nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh, phát hiện bọn họ lúc này đang ở trong một động đá vôi to lớn dưới mặt đất.
« Chương TrướcChương Tiếp »