Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiên Giả

Chương 205

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thần miếu không có cửa lớn, chỉ có một một cái cửa tò vò trống không, bên trong tối như hũ nút, không nhìn ra bất cứ thứ gì.

Viên Minh đưa tay vào vạt áo, đang định lấy hỏa chiết tử(1) ra chiếu sáng, bên tai chợt nghe có tiếng ‘phừng phừng’ vang lên, ngay tiếp đó có một đám lửa to bằng nắm tay lơ lửng bay vào trong thần miếu.

- Hỏa Cầu thuật?

Viên Minh vô thức quay đầu nhìn lại, phát hiện người thi thuật chính là Trần Uyển.

Tiếp ngay sau đó, lại là một hồi những tiếng phừng phùng vang lên, rồi liên tiếp ba bốn quả cầu lửa bay vào trong thần chiếu, soi tỏ không gian bên trong.

Viên Minh đi vào thần miếu, thấy ngay bên trong trống không, gần như chẳng bày biện gì, sàn miếu, trên tường đều phủ một lớp bụi dày, khiến nó trông có vẻ hoang vu, đổ nát.

Quay người lại, hắn nhìn thấy một một tòa thần đàn cao ba thước, phía trên thình lình có một pho tượng thần bằng đất sét.

Tượng thần này so với tượng thần bình thường, hoàn toàn khác biệt, lưng hổ eo sói, hai đầu bốn tay, nhìn chẳng những không có chút uy nghiêm nào, trái lại còn có vẻ âm hiểm quỷ quyệt.

Viên Minh nhìn kỹ lại, liền thấy hai cái đầu trên vai nó chẳng có đầu nào là đầu người, mà lại là một cái đầu hồ ly và một cái đầu sói hoang.

Tượng thần cũng hư hại rất nghiêm trọng, khắp nơi trên thân đều có thể thấy lộ ra khung gỗ và cỏ khô, đoán chừng cũng bị bỏ hoang rất lâu rồi.

- Cũng được, cũng được… Nóc nhà không bị thủng, đêm này liền nghỉ tạm ở đây đi.

Ba Đạt nhìn ngó một lượt xong, hiển nhiên có vẻ rất hài lòng với chỗ này.

- Ô Bảo, ngươi ra ngoài kiếm ít thịt mang về. Viên Minh, ngươi phụ trách gom củi đốt lửa.

Ô Bảo vội vàng lên tiếng dạ vâng rồi nhanh chóng chạy ra ngoài, Viên Minh cũng nhận lệnh ra ngoài nhặt củi mang về nhóm.

Qua không bao lâu, hai đống lửa được dựng lên trong thần miếu, một đống là nhóm đệ tử ký danh ngồi quanh, một đống là hai người Ô Bảo và Viên Minh ngồi đối diện nhau.

Ô Bảo đang tận tâm tận lực nướng con lợn rừng mới mang về trên đống lửa, Viên Minh, nhắm mắt nghỉ ngơi, không nói nửa lời.

Lúc này, Khôn Đồ đột nhiên nhìn về phía Viên Minh, mở miệng ra lệnh:

- Viên Minh, nửa đêm trước do ngươi canh gác, đi ra ngoài xem.

Viên Minh nghe vậy liền mở mắt, đứng dậy đi ra ngoài.

Ngoài trời mưa vẫn rơi tí tách, tiếng sấm đì đùng thỉnh thoảng vang lên, chiếu sáng màn đêm tăm tối.
« Chương TrướcChương Tiếp »