Chương 204



- Ầm ầm…

Một tiếng sấm nổ rền vang, một tia sét sáng trăng lóe lên giữa không trung, trong tích tắc xé đôi màn trời tối đen như mực.

Từng giọt mưa tí tách rơi xuống, khiến rừng núi vốn tĩnh mịch giờ phủ đầy tiếng mưa, mùi đất pha mùi cỏ cây tràn ngập trong không khí.

Khôn Đồ ngẩng đầu nhìn những đυ.n mây đen như nằm lơ lửng sát ngọn cây, điều khiến sói xanh đi tới cạnh Trần Uyển.

- Sư muội, nhìn trời mây này, xem ra trận mưa hẳn là không nhỏ, sắc trời cũng đã muộn, chi bằng chúng ta tìm một chỗ tạm trú chân, đợt mưa tạnh rồi lại tiếp tục thế đường?

Gã lên tiếng hỏi.

- Viên Minh, gần đây có chỗ nào thích hợp để trú mưa không?

Trần Uyển đưa mắt nhìn Viên Minh, hỏi.

Một đường đi tới, nàng đã có chút tín nhiệm khả năng dẫn đường của Viên Minh.

Dưới sự chỉ dẫn của Viên Minh, bọn họ mấy ngày nay dù chưa thể tìm được Nhân tiêu, nhưng trên đường cũng chưa từng bị hung thú tập kích, có thể nói là tận dụng thời gian triệt để.

Mấy người Khôn Đồ và Ương Thiên dù vẫn xem thường tên Phi Mao thú nô này, những cũng vô thức ném ánh mắt thăm dò qua phía hắn.

- Khu vực này ta chưa đến bao giờ, chỉ có thể đi xem một chút.

Viên Minh đáp.

Trần Uyển nghe thế, cũng không có gì thất vọng, khẽ gật đầu rồi tiếp tục lên đường.

Đi chừng hơn mười phút nữa, tiếng sấm sét trên trời càng dày, mưa rơi cũng càng lúc càng lớn.

Sắc trời trong núi rừng đã tối om, bốn phía đều là sương mù mờ ảo, không gian một mảnh đen ngòm, nhiệt độ cũng hạ xuống càng lúc càng thấp.

Đúng lúc này, Viên Minh nhìn thấy giữa khoảng rừng phía trước thình lình xuất hiện một mảng lớn màu tối đen, hắn lau nước mưa trên mặt, ngưng thần nhìn kỹ một lúc, trong lúc đó, một tia sét đánh xuống, chiếu tỏ khắp bốn phương.

- Bên kia hình như có một căn nhà.

Viên Minh chỉ vào mảng bóng đen kia, hô lên.

Nói đoạn, hắn liền dẫn nhóm người nhanh chóng tiến về phía bên kia.

Gần đến nơi, hắn mới nhìn ra, đó rõ ràng là một tòa kiến trúc rát nát.

Tường tòa kiến trúc này có nửa phần dưới là dùng đá xếp lên, nửa phần trên là dùng gạch nung xây thành, lớp trát bên ngoài bong tróc nghiêm trọng, trên tường thấy chi chít những vết tróc cùng lỗ thủng lớn nhỏ không đều.

- Kiểu dáng nhà này, nhìn qua giống như thần miếu cung phụng của đám dã nhân?

Ô Bảo, kẻ vốn như vô hình giữa đội ngũ lại đột nhiên mở miệng lên tiếng.