Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiên Giả

Chương 197

« Chương TrướcChương Tiếp »
- Cái tính tình chó má gì đây.

Viên Minh nhếch miệng, lòng thầm chửi thề một câu.

Hô Hỏa trưởng lão đối với việc này hoàn toàn không để tâm, chỉ khi thấy nữ tử kia không còn so đo, mới lên tiếng nói:

- Mấy vị, Phi Mao thú nô trong tay ta đều ở nơi này, các ngươi có thể thoải mái lựa chọn, dù điều toàn bộ đi cũng được.

Cả đám Phi Mao thú nô nghe vậy càng thêm mơ mơ hồ hồ, bởi lão thậm chí còn chẳng giải thích nửa chữ với bọn họ.

- Hô Hỏa trưởng lão, chỉ là tìm một người dẫn đường, một hai tên là đủ, không cần nhiều như vậy đâu.

Nữ tử váy đỏ kia lên tiếng đáp ngay.

- Trần Uyển sư tỷ, hay là mang thêm mấy người nữa đi? Nếu thực sự gặp phải nguy hiểm, nhiều người cũng có kẻ đệm lưng.

Thanh niên gầy gò mặc áo bào xanh kia nhìn về phía nữ tử váy đỏ, mở lời đề nghị.

Cái gì gọi là đệm lưng? Không phải chính là người chết thay a.

Viên Minh nghe thế, trong lòng vô cùng khó chịu, những Phi Mao thú nô khác đa phần đều lộ vẻ không vui, chỉ là không dám phản đối gì.

- Ba Đạt, có chúng ta ở đây, ngươi lo lắng cái gì? Nhiệm vụ lần này của chúng ta, đám Phi Mao thú nô kia, mang một hai tên với mười tên, tám tên có gì khác nhau?

Nam tử cao lớn râu ngắn kia nhếch miệng cười, khinh khi nói.

- Cái này nói thế nào nhỉ, chính là mang nhiều người, trái lại còn vướng tay vướng chân.

Nữ tử nóng bỏng kia cũng lên tiếng phụ họa, âm thanh dịu dàng đáng yêu, giọng điệu rõ ràng là ghét bỏ, nhưng lại nghe được nhịp tim đám Phi Mao thú nô loạn nhịp một hồi, ai cũng chỉ hận không thể đi theo nàng.

- Khôn Đồ, Ương Thiền, lần lịch luyện này không phải trò đùa, tự các ngươi nghĩ cho kỹ đi.

Hô Hỏa trưởng lão nhắc nhở.

- Trưởng lão không cần lo lắng, chuyện lịch luyện vốn là của chúng ta, có lý nào lại nhờ hết vào Phi Mao thú nô đi dò đường.

Nam tử cao lớn râu ngắn tên Khôn Đồ khoát tay, bộ dạng như chẳng hề để tâm.

Tiếp đó, gã lại như tùy tiện chỉ vào đám người:

- Ngươi, ngươi, hai người các ngươi đi theo chúng ta.

Gã nhìn như tiện tay chỉ, ánh mắt mọi người nhao nhao tập trung lên người hai kẻ “may mắn” được chọn.

Ô Bảo nhếch miệng cười, nhìn về phía Viên Minh.

Viên Minh, không khỏi nhíu nhíu mày.

- Viên huynh, ta thấy cái này cũng không phải chuyện tốt gì đâu.

Cáp Cống có chút lo lắng nói.

Hai người bị Khôn Đồ chọn, không ai khác, chính là Ô Bảo và Viên Minh.
« Chương TrướcChương Tiếp »