Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiên Giả

Chương 196

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nữ tử này dù dung mạo bình thường nhưng dáng người quả thực nóng bỏng, khi nhảy từ trên lưng ưng xuống, trước ngực như giấu hai con thỏ ngọc trắng muốt, không ngừng nhảy nhót, khiến đám Phi Mao thú nô chẳng biết đã bao lâu rồi không gặp nữ nhân nhìn đến muốn rớt cả tròng mắt ra.

Nữ tử này lại như chẳng hề để ý ánh mặt càn rỡ của bọn họ, thậm chí còn ưỡn ngực, tạo thế xinh đẹp đứng cạnh nam tử râu ngắn.

Phía sau nàng ta là một nam thanh niên thân thể gầy gò, người vận áo bào xanh, trên mặt mang nụ cười ngại ngùng, ánh mắt thủy chung chăm chăm nhìn một tấc vuông đất trước chân mình.

Áo bào trên người hắn tuy có màu khác hai người trước, nhưng cách may lại giống nhau, chỗ ngực áo có một hoa văn hình đan lô, phía dưới thêu chữ Nam Cương, nội dung là Luyện Lô Đường.

Người cuối cùng là một cô gái, thân vận một bộ váy ngắn màu đỏ lửa, kiểu dáng khác hẳn ba người trước, ở dưới hoa văn chỗ ngực có ghi mấy chữ Hỏa Luyện Đường.

Nàng này ngũ quan thanh lệ, dung mạo đỉnh cấp, đặc biệt là đôi mắt hạnh kia, linh khí dạt dào, phối hợp với một thân hắn sam gọn gàng, phác họa hoàn mỹ thân thể linh lung của nàng, trông vừa hoạt bát xinh đẹp, lại gọn gàng lão luyện.

Nàng vừa xuất hiện, lập tức có quá nửa ánh mắt những người xung quanh vốn đang đặt trên người nữ tử nóng bỏng kia bị thu hút qua đây.

Có điều khác với nữ tử nóng bỏng kia, nàng đối với những ánh mắt càn rỡ này, vô cùng bất mãn, một tay đè lên cây trường tiên(3) cuộn bên hông, trừng mắt nhìn một lượt đám người xung quanh.

Nhóm Phi Mao thú nô bị ánh mắt sắc bén của nàng quét qua, nhao nhao cúi đầu.

Viên Minh nhìn chằm chằm ba chữ Hỏa Luyện đường trên ngực áo nàng, thoáng có chút xuất thần, nhớ tới chuyện nghe được từ chỗ Triệu Đồng, rằng Hỏa Luyện đường chính là một chi chuyên luyện chế pháp khí trong tông môn.

Triệu Đồng lúc ấy còn nói sẽ tìm người hỏi thăm một chút, xem có sư huynh nào trong Hỏa Luyện đường có thể giúp khắc họa trận văn cho Thanh Ngư Kiếm hay không, kết quả như trâu đất xuống biển, chẳng thấy tin tức gì.

- Bốp!

Đúng lúc này, một tiếng xé gió đột nhiên đánh tới.

Viên Minh vô thức né qua một bên, đồng thời thấy bóng roi lóe lên cạnh người rồi lập tức rụt trở lại.

Hắn lộ vẻ vô cùng khó hiểu, giống như chẳng hiểu cô nàng này vì sao lại đột nhiên ra tay với hắn.

Nữ tử váy đỏ thấy ánh mắt rời khỏi ngực mình, cũng lười so đo, nhanh chóng cuộn cây trường tiên lại, treo ở bên hông.
« Chương TrướcChương Tiếp »