Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiên Giả

Chương 183

« Chương TrướcChương Tiếp »
- Gào...

Quái vật lông trắng giống như bị hành động ngăn cản của Kim Khôn và Ô Bảo chọc giận, ngửa đầu điên cuồng gào rống, đoạn nhào tới hai gã đánh gϊếŧ.

- Ta và Kim Khôn đối phó quái vật lông trắng này, các người đuổi theo Viên Minh cho ta!

Ô Bảo vội vàng tập trung nghênh chiến, miệng không quên quát ra lệnh.

Nhưng lời gã còn chưa dứt, mấy quả đạn khói lại chẳng biết từ chỗ nào bay tới, rơi xuống các nơi trên chiến trường.

Bùm bùm bùm!

Một mảng khói mù bốc lên, bao phủ toàn bộ tất cả mọi người ở đây vào bên trong, tức, không ai còn nhìn rõ được bất cứ thứ gì.

Hiện trường trong lúc nhất thời trở nên khá hỗn loạn.

Ở trung tâm vòng vây, Cáp Cống bị tấm lưới lớn màu vàng quây kín, mở lớn hai mắt nhìn kịch biến nối nhau xảy ra xung quanh, trong lòng cũng thấy vô cùng tò mò về sự xuất hiện bất ngờ của bóng trắng.

Vào thời khắc này, một bóng người từ trong khói mù lướt tới, bất ngờ lại chính là Viên Minh trong hình thái vượn trắng, Thanh Ngư Kiếm trong tay hắn lập tức hóa thành một vệt mờ màu xanh, hung hăng chém lên trên tấm lưới màu vàng.

Thanh Ngư vốn đã sắc bén, sau khi được rót pháp lực vào, càng thêm bén nhọn. Tấm lưới lớn lập tức bị nó chém rách một lỗ.

- Sao ngươi lại tới, không phải đã bảo ngươi đi trước rồi sao?

Cáp Cống trông thấy Viên Minh, hạ giọng nói vội.

- Ngậm miệng!

Viên Minh tiếp tục huy kiếm chém xuống, cánh tay vượn thứ ba ở giữa ngực bụng hắn cũng hung hăng chụp lên tấm lưới.

Xoẹt một tiếng!

Tấm lưới cuối cùng cũng bị xé rách toang, Cáp Cống theo đó lăn ra ngoài.

- Đi!

Viên Minh lập tức ôm Cáp Cống, sải bước chạy ra phía ngoài.

Vòng vây xung quanh vô cùng hỗn loạn, công thêm khói mù tràn ngập giúp hai người Viên Minh dễ dàng đột phá từng tầng, từng tầng phong tỏa, nhoáng cái đã sắp chạy ra khỏi vòng vây.

Bất thình lình, một bóng người xuất hiện phía trước, không ngờ chính là Ô Lỗ.

- Ô Lỗ!

Viên Minh nhíu mày, Thanh Ngư Kiếm trong tay lập tức tỏa ánh sáng lạnh lẽo rồi chém thẳng xuống đầu đối phương.

Khói mù xung quanh sẽ tan đi rất nhanh, không thể trì hoãn ở đây dù chỉ một khắc, nhất định phải tốc chiến tốc thẳng!

Ô Lỗ lộ vẻ mặt phức tạp, né qua một bên nhường đường cho hắn.

Sự kinh ngạc hiện lên trong mắt Viên Minh, nhưng hắn không dừng lại mà nhanh chóng lướt ra khỏi vùng khói mù.

- Không ổn, Viên Minh trốn rồi!

Vừa ra khỏi vòng vây, bóng dáng hai người Viên Minh liền lộ rõ, lập tức bị một gã Phi Mao thú nô cảnh giới bên ngoài trông thấy.
« Chương TrướcChương Tiếp »