Chương 182

Bên trong tiếng xé gió, ba tên Phi Mao thú nô vây đánh đều miệng phun máu tươi, bay ngược về sau, đập người vào cây rừng không rõ sống chết, mà ba cây tên cũng bị bẻ gãy, rơi trên mặt đất.

- Thứ không biết sống chết từ đâu tới, mau nhận lấy cái chết cho Kim gia!

Kim Khôn giận tím mặt, bỏ qua Viên Minh, đánh thẳng về phía bóng trắng.

Trong số ba tên mới bị trong thương, có một gã là thành viên Liệp Cẩu đường, tên gọi Xích Na.

Gã này thức tỉnh năng lực về khứu giác, việc Thanh Lang Bang và Liệp Cẩu đường có thể dễ dàng tìm được đồng thời chặn đường lui của Viên Minh, có thể nói là nhờ hết vào thủ đoạn của gã.

Ô Bảo nhìn tình hình, do dự một chút rồi cũng đổi mục tiêu, nhào về phía bóng trắng.

Cái sừng màu tím trên trán hắn nổi lên từng sợi từng tia lôi quang kèm tiếng sấm nổ đì đùng, từ đó, từng luồng hồ quang điện phóng ra ngoài, lượn lờ khắp người gã khiến cả gã nhất thời người sét, hung hăng xông tới chỗ bóng trắng.

Trong khi đó, ánh sáng màu vàng kim trên người Kim Khôn bừng sáng lên, đồng thời những sợi lông vàng trên sống lưng dựng thẳng đứng.

Rào rào!

Một mảng lớn lông vàng rời người phóng đi, giống như mưa tên dội về phía bóng trắng.

Bóng trắng cao lớn vẫn như cũ, không thèm quan tâm hai gã mà tiếp tục chạy vào phía trong vòng vây, đồng thời vung cánh tay lên.

Một tiếng rầm vang lên.

Ô Bảo và Kim Khôn cùng bị đánh văng ra ngoài, như diều đứt dây bay bốn, năm trượng rồi nặng nề rớt xuống đất.

Có điều thực lực của Ô Bảo hơn rất nhiều đám Phi Mao thú nô vừa rồi, bước chân của bóng trắng vì thế không khỏi lảo đảo, lần đầu tiên ngừng lại.

Mọi người ở đây giờ phút này mới nhìn rõ hình dạng của bóng trắng, đó là một sinh vật kỳ dị có hình dáng như một con vượn già lông trắng, thân mình cao tới hai trượng, toàn thân mọc đầy lông trắng, hai mắt đỏ ngầu, ngón tay mọc ra những chiếc móng sắc nhọn, lúc nó nhếch miệng để lộ ra hàm răng răng nhọn tỏa hào quang màu trắng, mọc so le xen kẽ nhau.

- Đây là quái vật gì?

Cả đám ở đây đều kinh hãi.

Viên Minh cũng lộ vẻ kinh ngạc, đảo mắt lui về phía sau, đồng thời lắc tay một cái.

Một tiếng bụp nhỏ vang lên, lại một quả đạn khói nổ tung, kéo theo khói mù đặc tràn ra, bao phủ hết mọi thứ xung quanh.

- Cẩn thận, ngăn hắn lại!

Đám người vây quanh Viên Minh vội vàng đuổi tới, hòng tiếp tục dây dưa kéo chân Viên Minh, nhưng bóng dáng Viên Minh đã sớm biến mất trong khói mù, không biết đi nơi nào.