Chương 174

Xèo xèo…

Lá cây xanh tươi rữa nát với tốc độ mắt thường có thể thấy được, vỏ cây cứng chắc cũng nhanh chóng nứt ra, giống như bị dịch màu đen rút hết nước ở bên trong.

Không đến nửa khắc đồng hồ, một lùm cây tươi tốt tràn đầy sức sống đã hoàn toàn khô héo, chỉ có mấy cây, cành tráng kiện mới miễn cưỡng tồn tại, những chỗ khác đều bị biến thành bùn đen.

- Dịch độc thật lợi hại, phải chú ý mũi tên từ dịch độc cóc này mới được.

Viên Minh khẽ hít một hơi.

- Nghĩ lại, luồng nhiệt khí từ trong lư hương tuôn ra này rốt cuộc là cái gì, lại có hiệu quả tẩm bổ thú hồn rõ rệt như vậy?

Viên Minh giải trừ hóa thân, xoa xoa nhẹ ấn ký lư hương trên, đầu óc lại bắt đầu suy tính.

Lư hương trước đây đã để ý thức của hắn phụ thể người khác, thậm chí có thể điều khiển hành vi, cử chỉ người đó, lúc này lại có thể cường hóa thú hồn bên trong Da thú Phi Mao, từ đó tăng cường uy năng da thú. Mỗi lẫn nó đều có thể làm người ta kinh ngạc khó hiểu, hiển nhiên là một kiện dị bảo bất xuất thế, ngày sau nếu có hi vọng rời khỏi nơi này, nhất định phải suy nghĩ kỹ càng một chút.

Khi Viên Minh lần nữa trở lại động quật, Cáp Cống đã ngừng dựng dưỡng nhắm mắt nằm tĩnh dưỡng trên đống cỏ khô, bên cạnh là tấm da sói xanh.

Viên Minh liếc nhìn tấm da sói rồi ngồi xuống.

Việc lư hương có thể cường hóa da thú đã khá rõ ràng, khẳng định cũng sẽ có hiệu quả tương tự với da sói xanh, Cáp Cống xem như bằng hữu của hắn, hai người trước mắt cũng coi như cùng chung khốn cảnh, nên giúp hắn cường hóa thứ này một hay không?

Có điều vì an toàn mà suy tính, không thể để lộ bí mật của lư hương, vậy nên dù có muốn giúp Cáp Cống một tay, cũng không thể để hắn phát hiện.

Đúng vào lúc này, Viên Minh đột nhiên đứng lên, vừa nghiêng tai lắng nghe, lập tức sầm mặt.

- Cáp Cống, mau dậy đi.

- Sao thế?

Cáp Cống vẫn chưa ngủ say, nghe vậy liền vội vàng ngồi dậy.

- Có người tới, hơn nữa số lượng không ít.

Viên Minh trầm giọng nói.

- Là kẻ địch chăng? Có cần chuồn gấp không?

Cáp Cống cả kinh, vội nắm tấm da sói xanh bên cạnh.

- Không kịp.

Viên Minh lắc đầu, nhoáng người cái đã xuất hiện ở cửa động, xuyên qua một khe hở trên cửa, nhìn về phía xa.

Mười mấy bóng người xuất hiện trong tầm mắt, nhanh chóng lao vụt tới, chỉ mấy nhịp thở đã đến trước cửa động, xếp thành hình cánh quạt bao vây bên ngoài.