Chương 14

Hắn không chần chừ nửa giây, lại lần nữa bất ngờ ngưng mình, xoay phắt sang phải, làm bộ muốn tấn công con sói xanh bị thương kia.

Con sói này thấy thế, sợ hãi, theo bản năng rụt lại một cái.

Chính là một thoáng chậm trễ này đã cho Viên Minh cơ hội, hắn một lần nữa xoay người, cánh tay vốn đang vung nắm đấm đánh về hướng con sói bị thương lại đổi qua thế giật cùi chỏ, hung hăng đánh tới con sói xanh bên trái.

Bốp một tiếng, con sói xanh này bị cùi trỏ Viên Minh hung hăng đập trúng, ngã văng ra ngoài.

Nhưng gần như cùng lúc đó, con sói bên phải cũng cắn một cái lên bả vai Viên Minh.

Hàm răng sắc nhọn đâm thủng da thịt mang tới cảm giác đau đớn dữ dội, khiến Viên Minh không khỏi hít ngụm khí lạnh. Hắn túm phần lông trên sống lưng con sói, đoạn ra sức ném nó về phía trước.

Con sói này vì gãy răng, không thể cắn quá sâu, bị hắn ném văng qua vai, giãy dụa một chút trên không rồi nặng nề đập xuống đất.

Tranh thủ khoảng thời gian trống này, Viên Minh nhanh chóng chạy về phía một gốc cây cổ thụ cao lớn, tới nơi liền dùng cả chân lẫn tay, cuống quýt leo lên.

Viên Minh leo một mạch tới một cành mọc ngang gần ngọn cây mới dừng lại, lúc này cúi đầu nhìn xuống, thấy ngay hai con sói xanh đang đứng chực chờ dưới tàng cây.

Con sói xanh bị hắn đánh gãy răng xong lại bị ném ngã đau một cú kia khóe miệng rỉ máu, nhìn qua khá chật vật, còn con ăn một cùi chỏ của hắn, cơ bản chẳng thấy bị thương chút nào, lại còn đang đưa đôi mắt đỏ ngòm nhìn hắn chằm chằm.

Viên Minh thấy hai con sói này không biếи ŧɦái tới độ có thể leo cây nên tạm yên tâm một chút, rảnh rỗi nhìn qua bờ vai, phát hiện bờ vai mình có ba lỗ thủng, máu tươi đang từ đó trào ra.

Hắn khẽ vận động cơ bắp đầu vai một chút, lập tức đau tới mức muốn nhe răng há hàm.

Con sói xanh dưới tàng cây sau khi nhằm chằm chằm một chốc, bỗng hiển ngẩng đầu, miệng tru lên mấy tiếng ‘Àaaa úuuuu’.

Viên Minh lập tức ý thức ra con sói này đang gọi thêm quân, xem ra cả trong rừng núi Thập Vạn Đại sơn này, loài dã thú như sói vẫn duy trì tập tính sống như trước.

- Không thể dừng lại ở đây lâu, một khi bị bầy sói vây lại, càng không thể thoát được.

Vừa nghĩ tới đây, Viên Minh liền kéo một sợi dây leo lên, quấn đại khái hai vòng quanh đầu vai mình, xong lại lần nữa thi triển kỹ năng tung mình đu cành, nhảy nhót giữa những cây cổ thụ.