Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiên Giả

Chương 105

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tán Bái lạnh nhạt nói.

- Thật sao?

Cáp Cống có vẻ hơi động tâm.

- Đương nhiên, ngươi hẳn phải biết người Hắc mộc tộc chúng ta giữ lời hứa nhất.

Tán Bái đưa một tay lên vỗ vỗ ngực, kiêu ngạo đáp.

- Được, hôm nay bị các ngươi bao vây, ta nhận thua, bắt lấy.

Cáp Cống lấy túi trữ máu từ ngực áo ra, ném về phía Tán Bái.

Trong lòng Viên Minh cảm thấy hơi quái lạ, đáy túi trữ máu này có dính chút máu, không phải túi mà Cáp Cống dùng lúc trước, không lẽ là hắn đánh chết Phi Mao Thuật nào khác rồi đoạt lấy?

Viên Minh thấy cảnh này xong lộ vẻ do dự.

Vẻ mặt Tán Bái cũng có chút kinh ngạc. Gã theo bản năng tiếp lấy túi trữ máu, đột nhiên bàn tay cảm giác được chút khác thường. Phần đáy túi trữ máu từ lúc nào đã rách ra một đường, để lộ một khối cầu đen nhánh ở bên trong.

Gã định thần nhìn kỹ, sắc mặt bỗng trở nên kinh hãi.

Quả cầu nhỏ màu đen, theo một tiếng ‘bùm’, nổ tung, tỏa ra một mảng khói đen, chỉ nháy mắt đã bao phủ một vùng hơn mười trượng bên hồ.

- Đi!

Thân hình Cáp Cống hóa thành một cái bóng xanh, bay vụt sang bên trái đằng trước.

Viên Minh dù không nhìn thấy Cáp Cống, cũng lập tức chạy về hướng đó, dễ dàng thoát khỏi vòng vây của đám Tán Bái.

- Haha, Tán Bái, chúng ta sau này còn gặp lại!

Cáp Cống đắc chí cười ha ha, dẫn theo Viên Minh chui vào trong rừng.

Viên Minh vừa tiến vào rừng, lập tức đưa hai tay lấy hai hòn đá từ bao da sau lưng ra rồi lần lượt ném đi.

Hai tảng đá bắn vọt ra, đập vào hai nơi ở hai bên trái phải trong rừng, khiến cho cây lá nơi đó lắc lư không thôi.

Bóng người nhấp nhoáng trong làn khói đen, rất nhanh đám Tán Bái lao vυ"t ra, nhưng bên hồ đã không còn bóng dáng Cáp Cống và Viên Minh, chỉ có ba bụi cây lay động không yên, không cách nào đoán được hai người đã chạy theo hướng nào.

Tán Bái xiết chặt hai nắm đấm, trong mắt tràn ngập vẻ phẫn nộ.



Viên Minh cùng Cáp Cống chạy một lèo bảy, tám dặm, tới khi thấy sau lưng không có ai đuổi theo mới dừng lại.

- Cáp Cống, mấy người kia là ai?

Viên Minh hổn hển chửi thề mấy câu rồi hỏi.

- Mấy tên đó là người Thanh Lang Bang, cũng đều là Phi Mao Thuật như chúng ta. Thủ lĩnh của chúng gọi là Ô Bảo, dẫn theo mười mấy người kết thành băng đảng, chuyên đi cướp bóc người khác.

Cáp Cống dựa lưng vào một gốc cây già, mở miệng đáp.
« Chương TrướcChương Tiếp »