- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Truyện Nam
- Tiên Giả
- Chương 10
Tiên Giả
Chương 10
Cây đa già rung lắc dữ dội, lá rụng như mưa. Viên Minh vội vã dùng hai tay bám chặt, người áp vào thân cây đồng thời hai cũng linh hoạt bấu víu mới không rớt từ trên cây xuống.
Gấu đen thấy không thể rung rụng Viên Minh liền vỗ liên tục vào cây đa, đánh cho cây cổ thu rung lên bần bật, lắc lư không ngừng.
Viên Minh bất đắc dĩ chỉ có thể dùng hết sức lực cả người ôm lấy thân cây, cũng may là cây này đủ to lớn nên mới không bị con gấu kia đánh gãy.
Thừa lúc nó ngừng lại, Viên Minh nhanh chóng leo lên trên, trèo tới một cành cây mọc ngang.
Nhưng còn chưa kịp đứng vững, thân cây lại bị rung lắc dữ dội, cả người Viên Minh mất thăng bằng ngã xuống.
Mắt thấy sắp rớt xuống, một bàn chân của hắn lại tóm được cành cây, treo ngược mình giữa không trung.
- Gàoooo…
Gấu đen gầm lên một tiếng, hai tay ôm lấy thân cây, bắt đầu dùng sức lay mạnh hơn nữa, muốn tranh thủ dịp này lắc cho hắn rụng.
Thân thể Viên Minh lơ lửng giữa không trung, lắc trái lắc phải như lá khô trong gió, trông như sắp rơi đến nơi nhưng thủy chung vẫn không rớt xuống.
Bàn chân hắn có sức mạnh không hề yếu hơn bàn tay, giãy dụa một hồi cũng đưa được thân hướng lên trên, tiếp đó đưa tay ôm lấy cành cây rồi buông lỏng bàn chân, trực tiếp leo lên.
Con gấu thấy không còn cách nào lắc rụng Viên Minh, bèn nhe răng trợn mắt nhìn hắn xong quay đầu, lắc lư đi về phía xa xa.
Viên Minh đưa hai tay ôm lấy thân cây, xoay đầu nhìn bóng lưng con gấu dần biến mất, thở ra một hơi.
Hắn chậm rãi dựa thân cây ngồi xuống, đang tính nghỉ một lát để ổn định nhịp tim, đột nhiên cảm thấy thân cây khẽ chấn động.
Viên Minh vừa mới thả lỏng tinh thần một chút đã lập tức căng thẳng trở lại, tức tốc bò dậy nhìn xuống phía dưới.
Chỉ thấy con gấu đen kia đang dùng cả bốn chân từ phía xa chạy như điên tới, khi thân thể to lớn của nó tới gần, đột nhiên đổi hướng, dùng tấm lưng siêu dày của mình đυ.ng thẳng lên thân cây đa.
Một tiếng Ầm trầm đυ.c vang lên.
Cây đa già chấn động kịch liệt, thân cây vốn hơi khô héo thình lình nứt ra một kẽ hở.
Viên Minh nhờ sớm phát hiện nên liều chết ôm lấy thân cây mới không bị lắc cho rơi xuống, nhưng nhìn thấy vết nứt to trên thân cây, không khỏi lo lắng.
Con gấu đυ.ng xong một phát, lại chạy ra xa một đoạn rồi tiếp tục nhắm cây đa, chuẩn bị tấn công lần nữa.
- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Truyện Nam
- Tiên Giả
- Chương 10