Chương 10: Càn Quấy

Vân Bối rất đắc ý a, cảm thấy chính mình quá thông minh, nhìn xem biểu tình của nương, chính mình có thể so với ca ca song sinh mạnh hơn nhiều. Ha, còn nương lại cứ hướng về ca ca, muốn cho nương biết, chính đứa con gái này mới đáng tin, cần nhiều nhi tử làm gì a?

Vân Bối vẫn luôn không phục cha mẹ bất công chỉ hướng về ca ca, đều là song bào thai, bất quá sinh kém một lát, dựa vào cái gì a?

“Nếu các ngươi không mang Vân Đại Sơn về, đến lúc đó chúng ta bán Liễu thị cùng ba hài tử kia cũng không cần các ngươi quản.” Vân Bối tự cho là thông minh, “Ha” một tiếng, “Đúng rồi, tiểu tử què Từ Từ kia không có người muốn, nếu các ngươi nguyện ý, đều mang đi đi.” Nhìn tiểu tử què kia đã không vừa mắt, hài tử chết cũng không có chuyện gì lớn, tặc tinh tặc tinh, cực kỳ giống nương thiếu đạo đức kia của hắn.

Người một nhà Nhị phòng đều chướng mắt Vân Đại Sơn, từ già đến trẻ, đều cảm thấy một nhà sáu người bọn họ chiếm tiện nghi của nhị phòng. Nhưng bọn họ cũng không nghĩ, nhị phòng có chiếm được cái tiện nghi gì? Thời điểm Vân Đại Sơn chưa có gãy chân, cơ hồ là một người nuôi cả gia đình nhị phòng, hắn không có tâm tư giữ lại bạc, không nghĩ cuối cùng vì cứu huynh đệ lại bị gãy chân, lại rơi vào cái kết quả như vậy.

Vân Bối mở miệng, Vương thị liền biết muốn hỏng việc.

Quả nhiên, hai vợ chồng Vân Bá Nhân cả người tức giận run run, bên kia Cao thị chỉ vào Vân Bối, ngón tay đều đang run rẩy. “Bối Bối, nha đầu ngươi nói cái gì? Ca ngươi đối với ngươi như thế nào, ngươi nha đầu này không có lương tâm a.” Liền biết mặc kệ nhi tử của mình vì nhị phòng trả giá nhiều hay ít, bọn họ đều sẽ không cảm kích, đúng là giúp đồ lòng lang dạ sói.

Cao thị sẽ không đem những lời này mắng ra ngoài, nàng sợ ô uế miệng mình, nhưng tuy là như thế, lão thái thái cũng mặt mày khí sắc xanh mét.

Vân Bối cứng cổ, “Hắn đối với ta như thế nào? Hắn có thể đối với ta như thế nào? Hắn ở nhà của chúng ta, ăn uống ở nhà của chúng ta, tức phụ của hắn đều là nhà của chúng ta cưới đến, hài tử của hắn cũng là nhà của chúng ta nuôi lớn...... Hiện tại hắn gãy chân, còn muốn chờ nhà của chúng ta cứu như thế nào?”

Lời này nói, cũng quá không biết xấu hổ.

Hai vợ chồng Cao thị biết, lời này không phải là một tiểu cô nương mười lăm tuổi nghĩ ra được, khẳng định là thời điểm hai vợ chồng nhị phòng tán gẫu bị tiểu cô nương này nghe được.

Hai vợ chồng thất vọng, buồn lòng!

“Ta không đôi co cùng một tiểu cô nương như ngươi, ngươi là vãn bối lại cùng trưởng bối nói như vậy, là ai dạy quy củ cho ngươi?” Cao thị không giống như Vương thị, đem những lời “Lòng dạ độc ác” treo ở bên miệng, nàng chỉ là lạnh lùng nhìn Vân Bối liếc mắt một cái, tiểu cô nương chanh chua liền không tự giác trốn đến phía sau Vương thị. Trầm thấp kêu “Nương.” Nàng từ trong lòng có chút sợ đại bá mẫu này.



“Đại tẩu ngươi hướng về phía Bối Bối nhà chúng ta làm gì? Ngươi có việc gì cứ hướng tới ta, ngươi hướng tới ta.” Vương thị ưỡn ngực hướng trên người Cao thị chỉ, “Ngươi khi dễ ta, ngươi hướng tới hài tử ta làm gì, a? Ngươi nói ngươi muốn làm gì, hai vợ chồng các ngươi tới khi dễ ta có phải hay không.”

Vương thị càn quấy như vậy, Vân Bá Nhân thở dài, lại chủ động tránh đi.

Cao thị không may mắn như vậy, nàng tuổi lớn, bị Vương thị va chạm, lui về phía sau hai bước mông ngã trên mặt đất.

Vương thị: “.......” Cao thị thế nhưng lại không phản kháng, sẽ không ăn vạ nhà mình đi?

Lại nói Vương thị này đầu óc chuyển cũng nhanh, nàng không phải người thiện tâm, liền dùng tâm tư xấu suy nghĩ người khác. Căn cứ đạo lý tiên hạ thủ vi cường, Vương thị một mông ngồi dưới đất, thừa dịp Cao thị còn không có phản ứng, gân cổ khóc thét lên.

“Đáng thương ta lão bà tử a, một phen tuổi, nhi tử ngã gãy chân không hiếu thuận không nói, đều bức ta a, ta có năng lực gì a? Hiện tại hai vợ chồng đại ca tới cửa khi dễ, đáng thương ta a ô ô...... Ông trời a, ngươi mở to mắt mau nhìn xem đi, muốn khi dễ chết lão bà tử ta, ông trời a, sao ngươi không đánh chết loại vương bát đản này a......”

Làm sét đánh mà không có mưa, Vương thị lôi kéo cổ gào khan, căn bản không cố kỵ.

Chung quanh sớm đã nghe được động tĩnh, người lại đây xem náo nhiệt càng lúc càng nhiều, Vân Bá Nhân hận không thể tìm cái khe chui vào, quá mất mặt.

“Được rồi, ngươi đừng gào, ai làm gì ngươi?” Vân Bá Nhân nhịn không được quát lớn một câu, lại đối Cao thị nói: “Còn không đứng dậy?” Hắn có lòng trước đem lão thê nâng dậy, nhưng chung quanh đều là người, hắn sợ người ta chê cười hắn.

Cái tính tình này của Vân Bá Nhân, chính là điển hình của chế độ gia trưởng phong kiến.

Vân Tình Tình từ trong phòng ra tới, nhìn thấy vẻ mặt Cao thị thống khổ, vội vàng đỡ nàng. “Đại nãi nãi ngươi thấy thế nào? Có phải bị quăng ngã hỏng chỗ nào rồi không?” Lão nhân lớn tuổi như vậy, sợ quăng ngã ra lỡ có chuyện gì.

Cao thị xua tay, liền vịn tay Vân Tình Tình lảo đảo đứng lên, một trận lay động. “Đại gia gia, ta đỡ không được, ngươi mau đỡ đại nãi nãi đi, có phải hay không đâm nãi nãi ta hỏng rồi.” Phía trước một màn này nàng đã xem ở trong mắt, lúc này cố ý lớn tiếng nói ra, không cố kỵ đến cảm thụ của Vương thị.

Tiếng khóc của Vương thị ở bên kia đột nhiên im bặt, theo bản năng nhìn về phía bên này, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Vân Tình Tình một cái.



Nha đầu chết tiệt kia, quả nhiên là dưỡng thành bạch nhãn lang.

“Eo ta giống như nhói một chút, ai… không được......” Cao thị một trận lảo đảo, may mắn Vân Bá Nhân kịp thời đỡ nàng, bằng không thật dễ xảy ra chuyện.

Rốt cuộc là đã 60 tuổi, Cao thị ở nông thôn cũng không có phương pháp gì tốt để bảo dưỡng, thân thể vốn đã không tốt, bị Vương thị đυ.ng phải một chút lại ngã rất mạnh, lúc này liền xuất hiện bệnh trạng.

“Đại gia gia, nhanh lên đỡ đại nãi nãi ta vào nhà nằm đi.” Vân Tình Tình vội nói.

Vương thị trừng lớn đôi mắt “Ai” một tiếng, đáng tiếc không ai phản ứng nàng. Vân Bá Nhân cùng Vân Tình Tình một trái một phải đỡ Cao thị liền hướng trong phòng đi.

Liễu thị nghe được động tĩnh vội chạy ra, đôi mắt nàng sưng đỏ lo lắng nói: “Đại nương đây là sao mà bị thương?” Vội tiếp nhận một bên Vân Tình Tình trợ giúp lão thái thái.

Vân Tình Tình không ngán Vương thị, liền nói ngay: “Nãi nãi ta bị đâm vào.” Bên ngoài Vương thị liền hét lên: “Nha đầu chết tiệt kia ngươi đừng nói bừa a, ta nói cho ngươi, ngươi ăn của chúng ta, uống của chúng ta, lại nói linh tinh ta liền bán ngươi.”

Vân Tình Tình “Hừ” một tiếng, căn bản không sợ.

Liễu thị vội đưa mắt ra hiệu cho Vân Tình Tình, cái đứa nhỏ ngốc này a, nếu nàng thật sự tái giá, hài tử này còn phải sinh hoạt ở nhà Vương thị, làm sao dám đắc tội lão thái thái kia?

Vân Tình Tình vội hướng nàng cười cười, lấy lòng nói: “Nương không sợ, đại gia gia cùng đại nãi nãi tới, khẳng định không để ngươi bán chính mình.”

Đối với người “Con dâu” này, Cao thị vẫn là thực đau lòng, vỗ vỗ tay nàng, “Đừng lo lắng.” Nàng dừng một chút, thấp giọng nói: “Ngươi, đứa nhỏ này ngớ ngẩn nha, sao có thể tái giá, ngươi cũng không nghĩ, nếu ngươi tái giá, Tư Tư, Vinh Thịnh bọn chúng phải làm sao? Về sau bọn chúng trưởng thành làm sao đối mặt với chuyện này?”

Liễu thị cả người chấn động, là nàng thiếu suy xét!