- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Tiên Gia Tiểu Nông Nữ
- Chương 1: Xuyên Qua Mang Theo Thần Thú
Tiên Gia Tiểu Nông Nữ
Chương 1: Xuyên Qua Mang Theo Thần Thú
Ngọn núi trong mây cao vυ"t như là hai thanh cự kiếm cắm vào trên bầu trời, mây mù mờ mịt bay múa thành đàn tiên hạc, phảng phất một đạo linh khí ngưng kết thành thác nước, từ trên cao rơi xuống, làm cho cả Côn Luân đều bao phủ linh khí nồng đậm, Tiên thú cùng vang lên, thật sự là một khung cảnh đẹp.
Phái Côn Luân, ở thần lục cũng là môn phái đứng đầu, không vì gì khác, Thần thú hộ phái Côn Luân là huyết mạch Thượng cổ Thần thú Bạch Trạch.
Bạch Trạch hiện, có điềm lành!
Một nhóm đệ tử mặc bạch y chân phi kiếm xâm nhập trong mây mù không thấy thân ảnh, chọc đến một đám tạp dịch bên ngoài liên tục kinh hô.
“Oa, rất soái nha!”
“Vị đang phi hành trên ngự kiếm kia là đại sư huynh phải không? Qủa nhiên là đệ nhất cao thủ, mười tám tuổi đã là cao thủ ngự kiếm a!”
“Mau xem mau xem, người ngồi trên tiên hạc kia chính là trưởng môn phái!”
“Kia tính là cái gì, xem hành cung nơi xa kia, đó chính là hành cung của lão tổ tông môn phái chúng ta, lão tổ tông đã mấy ngàn tuổi, nghe nói đệ tử hầu hạ bên trong liền có bảy bảy bốn mươi chín người đâu”
Một đám đệ tử bên ngoài chi chít tranh luận, Vân Tình Tình nhìn thoáng qua đồng môn, bất đắc dĩ thúc giục nói: “ Chúng ta chỉ là linh thực sư, chỉ cần linh mễ tốt liền tốt”. Đại sư huynh, lão tổ tông gì đó, cùng đám đệ tử tạp dịch bên ngoài có quan hệ sao?
Nơi này là chỗ của đệ tử tạp dịch, người nơi này đều là linh căn hỗn tạp tư chất tương đối kém, tựa như Vân Tình Tình, thật vất vả mới có thể lăn lộn làm đệ tử tạp dịch bên ngoài phái Côn Luân, tu luyện mười mấy năm bất quá Luyện Khí kỳ mới ba tầng, đừng nói ngự kiếm phi hành, còn không bằng các võ giả lợi hại trong nhân gian.
“Chúng ta là nói chúng ta, Vân Tình Tình ngươi quản cái gì?” Có người nhìn không quen, chủ động khıêυ khí©h nói.
Đều là nam nữ thiếu niên mười mấy tuổi, nhiệt huyết xúc động.
“Chính là, có quan hệ gì tới ngươi?”
Có người bắt đầu hòa giải, “ Được rồi được rồi, một gốc linh mễ liền muốn chín, mau tranh thủ thu đi”.
Có người ngăn lại người ban đầu gây sự, thấp giọng khuyên nhủ: “ Vân Tình Tình ngày mai liền tròn mười tám tuổi, lại mới Luyện Khí kỳ ba tầng, sắp bị đuổi về nhà.”
Đuổi về nhà a…..
Đám người nhìn về phía Vân Tình Tình bằng ánh mắt đồng tình, bọn họ có thể đến phái Côn Luân, không phải quan hệ thì chính là bỏ ra tiền, người có thực lực chân chính cũng sẽ không tới ngoại môn làm đệ tử tạp dịch, giống như bọn họ đều là ngưỡng mộ Tiên gia muốn có được tiên duyên, thật đáng tiếc a….
Ai, mười tám tuổi chính là cái khó mà, phái Côn Luân đã có ngàn vạn năm, từ đệ tử tạp dịch ngoại môn trở thành đệ tử nội môn bất quá cũng chỉ ít ỏi mấy chục người, bọn họ không cho rằng mình có cái cơ duyên này.
Trong lúc nhất thời, không khí có chút ngưng trệ.
Ngón tay kết thành chỉ ấn phức tạp, Vân Tình Tình đang thi triển Vân Thủy Quyết, tiến hành tưới linh mễ lần cuối cùng. Hai mẫu linh điền đã là cực hạn của Vân Tình Tình, mắt nhìn thấy linh mễ đã trưởng thành, ngay tại nơi chúng đang sinh trưởng, từng đạo chi khí sắc bén xẹt qua, từng hàng bông lúa sắc vàng bị một đoàn ánh lửa chói mắt bao lấy, đưa đến dưới chân Vân Tình Tình.
Vân Tình Tình một lòng chỉ muốn thu hoạch linh mễ, không vì điều gì khác mà thay đổi.
Động tác như vậy đã mười mấy năm lặp đi lặp lại mấy chục vạn lần, Vân Tinh Tình sớm đã quen.
“Nha, thủ pháp thật thuần thục!” Có người nhịn không được tán thưởng.
Có người thở dài, “Đáng tiếc, vẫn là tư chất kém cỏi nhất”. Tư chất như vậy, làm đệ tử tạp dịch ngoại môn đều là miễn cưỡng chứ đừng nói đến tiến vào nội môn. Cũng trách không được Vân Tình Tình ở phái Côn Luân mười mấy năm, vẫn là Luyện Khí kỳ ba tầng.
Hai mẫu đất, thu được sáu trăm cân linh mễ, Vân Tình Tình thu hoạch như vậy kỳ thực đã là cực hạn. Nàng biết chính mình tư chất kém, vẫn luôn luôn nỗ lực, chỉ là có thể hy vọng trở thành đệ tử chính thức phái Côn Luân, đáng tiếc, ngày mai phải rời đi.
Lúc trước gia tộc cơ hồ dốc toàn lực đưa nàng đến Côn Luân, đó là ôm hy vọng lớn, hiện giờ xám xịt trở về, nàng không biết chờ đợi mình là cái gì.
Cha mẹ người thân đã sớm không còn nữa, năm đó bất quá khảo thí ra nàng có linh căn, ai có thể nghĩ đến lại là linh căn kém cỏi nhất. Nếu những tộc lão biết được điều đó, sợ là sẽ hận chết nàng đi.
Vân Tình Tình thở dài.
Có quản sự đoạt lại phần linh mễ kia, một lá bùa chú dán ở túi linh mễ trên cùng, mấy trăm cân túi linh mễ nháy mắt hóa thành một lá bùa cầm ở trong tay. Bùa này có giá trị xa xỉ, tuy rằng chỉ có thể để vào nhiều nhất là một ngàn cân đồ vật, còn hạn chế số lần, nhưng loại bùa chú tam phẩm bình thường như vậy cũng tốn mất ba trăm cân linh mễ thượng hạng mới có thể đổi được một lá, nàng cũng là hạ quyết tâm mấy lần mới mua.
Nộp lên tông môn phần linh mễ kia, Vân Tình Tình hiện giờ vừa lúc tích cóp đủ một ngàn cân linh mễ, chuẩn bị cầm tới bên ngoài Côn Luân để giao dịch.
Ầm ầm ầm…..
Một trận đinh tai nhức óc vang lên, mặt đất đều lắc lư, Vân Tình Tình đứng không vững liền té ngã trên mặt đất, xung quanh một mảnh tiếng thét chói tai.
“Thiên a, có người tấn công, hộ sơn đại trận!”
Tiếng vang đinh tai nhức óc tràn ngập bên trong, lỗ tai Vân Tình Tình chảy đầy máu, đầu óc ong ong.
“Tiểu tử họ Bạch, mau đem thánh vật giao ra cho ta!”
“Ha ha ha, đã bị lão phu ăn, Tiểu Thanh Xà ngươi tới chậm!” Một tiếng nói già nua vang lên, lập tức biến thành tiếng hài đồng non nớt gào thét, “Thanh Long Nhất tộc các ngưới thế mà lừa gạt, không biết xấu hổ, trời ạ, chân ta chảy máu, a đau quá…..Đau quá!”
Ken két…..
Hộ sơn đại trận đã nứt ra một đường, một cái móng vốt Thanh Long cực lớn thâm nhập vào không trung, che khuất bầu trời.
Vân Tình Tình ngây ngốc nhìn lên bầu trời.
Thiên a, đây chính là hộ sơn Thần thú Côn Luân thế mà cùng bọn họ tồn tại – Thanh Long thần thú sao, khoan đã, cục thịt nhỏ nhỏ trắng trắng trên trời kia là cái gì?
“A….. Đáng chết Thanh Long lão thất phu các ngươi thế mà dám cướp đoạt Chân Long chi huyết của ta, lão phu sẽ không tha cho các ngươi!”
Thanh âm hài tử non nớt như là không chiếm được kẹo, mang theo tiếng khóc nức nở gào thét.
Sau một khắc, bầu trời xám xịt đột nhiên mở ra một lỗ hổng, một vòng xoáy màu đen khổng lồ cuộn tới.
“Thiên a, khe hở không gian, đáng chết, các ngươi mau mau vào hộ sơn đại trận, lão phu đi phong ấn cái khe kia!” Vẫn là thanh âm non nớt kia, cố tình hết lần này đến lần khác nói ra phong thái ông cụ non.
Vân Tình Tình bật cười, thật thú vị!
“Khoan đã….. Ta làm sao lại bay lên rồi?
Thân thể nàng không chịu khống chế đã cuốn vào khe hở của không gian, l*иg ngực đυ.ng vào một thứ gi đó mềm mềm, nàng theo bản năng ôm lấy thứ mềm mại đó.
“Uổng cho ngươi là huyết mạch Bạch Trạch, cư nhiên cầm một nửa Chân Long chi huyết của ta, họ Bạch ngươi đừng tưởng rằng nhảy vào khe hở không gian thì ta liền không có biện pháp bắt ngươi”
Trước khi hôn mê, Vân Tình Tình chỉ kịp nghe được một câu “Tiểu gia lần này xong đời rồi” Sau đó liền triệt để tan vào bóng tối.
--------------------
Bên tai truyền đến tiếng cãi vã lúc gần lúc xa, Vân Tình Tình đầu đau như muốn nứt ra.
Cái không gian đáng chết, đáng chết….. Khoan đã, ta thế nhưng không chết?
Thiên a…..
Kia chính là khe hở không gian trong truyền thuyết?, trong truyền thuyết, Thần thú xông nhầm vào cũng sẽ niết bàn đến đây….. A, Thần thú?
Trong đầu chợt lóe qua thứ gì đó.
Mặc dù thân thể Vân Tình Tình kịch liệt đau nhức, nhưng đầu óc lại thanh tỉnh, có lẽ thương tích quá nặng nên không có cách nào mở mắt ra.
“ Ô ô, tỷ tỷ không còn thở…..” Một tiếng khóc yếu ớt vang lên bên tai, “Nương, nương, tiểu thúc cùng tiểu cô đem tỷ tỷ đánh chết, ô ô….. Từ Từ không muốn chơi cùng bọn họ, ô ô tỷ tỷ….”
“Tiểu muội, tiểu muội, ngươi tỉnh? Một thanh âm non nớt mang theo run rẩy, “Tiểu muội, ngươi đừng làm ta sợ, ngươi mau tỉnh lại a, nương, nương, người mau đến xem đi, tiểu muội không được rồi!” Thanh âm rõ ràng mang theo tiếng khóc nức nở.
“Nương người ngăn ta làm gì? Tình Tình là khuê nữ ta, các ngươi làm sao muốn bán nàng? Nếu muốn bán cũng là ta bán, còn không tới phiên người khác”. Một giọng nữ mạnh mẽ vang lên, ngay sau đó là một giọng nữ khác.
“Tức phụ lão đại, ngươi nói lời này là có ý gì? Nhà chúng ta còn chưa có phân gia đâu, trong mắt ngươi có còn lão nhân này không hả?”
“Nương, người nói lời này liền không đúng, hiện tại nói chính là khuê nữ ta bị các ngươi bán đi, Tình Tình mới chín tuổi, làm sao trong mắt người liền không dung được nàng?”
“Ngươi nói ta làm sao bán nàng? Lão đại gãy chân, về sau không thể kiếm tiền dưỡng gia, như vậy cả gia đình sẽ uống gió Tây Bắc a? Thỉnh đại phu xem bệnh cũng không cần dùng bạc a, đại phu cũng đã nói, trị chân ít nhất cũng phải mười lượng bạc. Mười lượng bạc a, bán nha đầu kia đều không đủ đâu, ta xem nha đầu Tư Tư này cũng không tệ, bán Tình Tình xong liền đem Tư Tư cũng bán đi…”
Vân Tình Tình?
Thế mà lại cùng tên!
Vân Tình Tình tuy rằng chưa thể mở mắt, nhưng đại khái cũng nghe được sự tình hiện tại, nguyên lai trưởng tử nhà này bị ngã gãy chân, chữa bệnh liền muốn mười lượng bạc, nhưng trong nhà không có bạc, lão thái thái liền sai nhi tử cùng khuê nữ của mình đem cháu gái bán đi, kết quả Vân Tình Tình kia tính tình quyết liệt, thời điểm chạy trốn ngã hỏng đầu, sau đó nàng liền bám vào thân thể này.
Thật là một cô nương đáng thương!
Vân Tình Tình thở dài, bỗng nhiên mở to mắt, con ngươi mang theo một loại buồn bã sống sót sau tai nạn.
Nơi này, khẳng định không thể là thần lục.
Đập vào mắt là bầu trời xanh thẳm, Vân Tình Tình chớp chớp mắt. Đột nhiên, đỉnh đầu một mảnh đen nhánh.
“ Ô, ô tỷ tỷ thở, tiểu thúc cùng tiểu cô là người xấu” Vân Tình Tình còn chưa kịp nhìn, một tiểu gia hỏa nhỏ mềm liền đυ.ng vào trong ngực, “Ô ô tỷ tỷ, Từ Từ muốn ôm một cái….” Thanh âm khóc nức nở thở không ra hơi, thân thể béo múp ở trên người nàng cọ qua cọ lại.
Tâm Vân Tình Tình lập tức mềm nhũn.
Vừa muốn mở miệng, một âm thanh mạnh mẽ vang lên trong đầu “Đáng chết, ngươi là đệ tử nào của Côn Luân, không biết là đang ép đến lão tổ tông ta sao, còn không tránh ra cho ta!”
Vân Tình Tình sững sờ!
Thanh âm này…..
Đầu óc ong một tiếng, Vân Tình Tình theo bản năng ôm lấy đầu, “Đau quá….” Một đoạn ký ức xa lạ mạnh mẽ xâm nhập, thần kinh Vân Tình Tình có chút không chịu nổi.
“Ha, Luyện Khí kỳ thấp vậy mà học người ta đoạt xá? Thật yếu nha! A, không phải đoạt xá, thời điểm tiến vào người kia thế nhưng đã chết, thật là đúng lúc!”
Một đạo vui sướиɠ khi người gặp họa vang lên, Vân Tình Tình hôn mê mơ hồ nghe được thanh âm có vẻ tang thương, “Tiểu nha đầu, tin lão tổ, đến vĩnh sinh!” Tràn đầy ý vị châm biếm.
Vân Tình Tình: “……” Lão thiên a ta là mang theo người bị thần kinh này tới sao?
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Tiên Gia Tiểu Nông Nữ
- Chương 1: Xuyên Qua Mang Theo Thần Thú