Chương 32: Thuê Kho Hàng

Tống Thính Vãn gọi một tiếng chú Tôn, rồi nhìn sang người đàn ông bên cạnh ông ấy: “Chú Tôn, đây là ai vậy?”

“Lại đây Vãn Vãn, để chú giới thiệu. Đây là Lục Châu, nhà kho lát nữa cháu xem chính là của cậu ấy. Cậu Lục còn nhiều nhà kho khác trong thành phố, nếu cháu không ưng cái này thì mình có thể qua xem cái khác.”

Chú Tôn cười vui vẻ, giới thiệu xong Lục Châu liền quay sang giới thiệu Tống Thính Vãn: “Cậu Lục, đây là cháu gái tôi, tên là Tống Thính Vãn. Cô ấy muốn thuê nhà kho.”

Tống Thính Vãn cũng không để ý đến việc được gọi là “cháu gái”, tuy là họ hàng xa nhưng chú Tôn rất thân với cha mẹ cô, nên như vậy cũng không quá đáng.

Lục Châu đưa tay ra: “Rất hân hạnh được gặp cô, cô Tống.”

Cô nhìn bàn tay trắng trẻo của anh, đưa tay ra nắm hờ, mỉm cười đáp lại: “Chào anh.”

Thấy hai người trẻ đã làm quen xong, chú Tôn liền mời: “Nào, nào, đừng đứng đây nữa, vào xem nhà kho đi.”

Nhà kho khá lớn, cũng rất thoáng đãng.

Lục Châu kéo cầu dao mở đèn, vừa đi vừa giới thiệu: “Cô Tống, đây là kho chuẩn loại hạng hai, diện tích một ngàn mét vuông, chiều cao trần chín mét, khả năng chịu lửa rất tốt, trang bị hệ thống phòng cháy chữa cháy hoàn thiện, rất an toàn và phù hợp cho việc lưu trữ và vận chuyển hàng hóa.”

“Hệ thống chiếu sáng, thông gió cũng đều được lắp đặt theo tiêu chuẩn cao, cô Tống có thể xem qua.”

Tống Thính Vãn gật đầu, đi một vòng quanh kho rồi quay lại nhìn Lục Châu hỏi: “Tiền thuê tính thế nào?”

“Tiền thuê là 80 vạn một năm.” Lục Châu đẩy nhẹ gọng kính trên mũi: “Nhưng nếu cô thuê thì có thể thương lượng lại.”

Nghe vậy, Tống Thính Vãn bắt đầu cân nhắc xem mức giá này có phù hợp không.

Suy đi tính lại, cô thấy nên thuê thử một tháng trước để thăm dò tình hình, vì giao dịch giữa cô và Tiêu Vân Trạch cũng chưa hẳn là lâu dài.

Cô liếc nhìn chú Tôn đang hút thuốc ở cửa, rồi quay sang Lục Châu: “Có thể thuê từng tháng không?”

Lục Châu đáp: “Có thể.”

Dễ dàng vậy sao?

Dưới ánh đèn phản chiếu trên mắt kính, cô không nhìn rõ biểu cảm của anh ta nên đắn đo hỏi: “Giá sáu vạn một tháng, có được không?”

“Được.”

Cho đến khi ký hợp đồng và trả tiền xong mà cô vẫn thấy có chút bàng hoàng, không ngờ việc thuê kho lại suôn sẻ như vậy.

Thực ra cô nói 6 vạn là để chừa khoảng trống cho việc mặc cả, ai ngờ anh ta lại không kì kèo gì mà đồng ý ngay lập tức.