Chương 4: Điên Cuồng Gom Tiền

Edit: quynhhuongxinh ❤️

Một âm thanh "ong ong" vang lên từ điện thoại di động.

"Thẩm Tâm Ninh, lá gan lớn rồi sao, sao dám đổi mật khẩu cửa? Mau tới mở cửa." Cô nghe thấy một giọng nói quen thuộc.

Lạch cạch - cánh cửa mở ra.

Bên ngoài biệt thự, một người đàn ông bụng phệ mập mạp bước vào, theo sau là hai người ưu tú mặc vest, tay cầm túi tài liệu bước nhanh vào. Nhìn thấy Thẩm Tâm Ninh, hắn ta nở nụ cười, rất là tự nhiên.

Thấy là hắn, Thẩm Tâm Ninh cau mày nói: “Chú, hôm nay ngọn gió gì đưa chú tới đây vậy?"

"Tiểu Ninh, công ty gần đây xảy ra một số vấn đề, chú mang theo hai luật sư đến hỏi ý kiến

của con. Đây là công ty của con, văn kiện đều ở đây, con chỉ cần ký tên là được." Thẩm Thiên Quốc lừa gạt nói.

“Con yên tâm, chú sẽ không hại con đâu.” sợ Thẩm Tâm Ninh không tin, hắn lại nói thêm câu này. Đôi mắt nheo lại đầy tham lam, chắc chắn đang âm mưu gì đó.

Thẩm Tâm Ninh nhìn cảnh này, che đầu lại, cô không thể tưởng tượng được kiếp trước sao mình lại ngu ngốc như vậy. Ai thấy ánh mắt tham lam này cũng sẽ nghĩ có gì đó không ổn, chỉ có chính mình dại dột nghĩ rằng chú mình không thể làm hại mình nên còn chưa đọc kỹ hợp đồng đã viết tên mình lên đó.

Có vẻ như hắn ta đến đây là thèm muốn cổ phần của cô. Sau khi cha mẹ cô qua đời vì tai nạn xe hơi, họ đã để lại cho cô một gia sản kếch xù, chưa kể một số tài sản, trong đó giá trị nhất là gần 20% cổ phần của tập đoàn Vạn Thế, cộng thêm những gì mẹ để lại cho cô, gần 35%. Dựa vào 35% này, đã có thể trở thành cổ đông lớn nhất của tập đoàn và có thể đưa ra những quyết định lớn cho công ty.

Nếu không phải cha mẹ đột ngột qua đời, cô vẫn là một cô bé chưa hiểu sự đời. Suy cho cùng, cô không thể kiểm soát được một tập đoàn lớn như vậy. Đối với cuộc sống trước đây, chỉ nhờ vào số cổ phần này mà cô có thể sống rất tốt, với tư cách là một cổ đông lớn, có thể sống thoải mái cả đời chỉ bằng cách nhận cổ tức hàng năm.

Kiếp trước Tâm Ninh rất ngây thơ, lãng phí hết tài sản một cách vô ích, đối với lòng lang dạ sói xung quanh, cô chỉ là một miếng thịt to béo mà ai cũng muốn cắn một cái...Người đàn ông giống như Phật đang mỉm cười này nhìn có vẻ rất tốt bụng, nói mình có ít kinh nghiệm, còn phải đi học nên đã giúp Thẩm Tâm Ninh đại diện cho công ty.

Kết quả là chỉ trong vòng chưa đầy nửa tháng, toàn bộ cổ phần trong tay Thẩm Tâm Ninh đã bị chuyển nhượng bằng thủ đoạn hợp pháp. Nhìn ánh mắt tham lam này, cô bắt đầu tự hỏi liệu tai nạn xe hơi của bố mẹ có phải là một tai nạn hay không, có cảm giác như nó có liên quan gì đó đến họ. Trong mắt Thẩm Tâm Ninh hiện lên một cỗ sát ý không thể nhận ra, nhưng nhanh chóng che giấu, hiện tại còn chưa phải lúc.

"Tài liệu gì? Con bảo chú Lâm đến xem. Chú ấy không phải là nhân viên pháp lý của công ty sao? Con tương đối tin tưởng chú ấy." Thẩm Tín Ninh nở một nụ cười ngây thơ.

Thẩm Thiên Quốc nheo mắt lại, lạnh lùng, trong lòng băn khoăn vì sao thường ngày nghe lời mình bây giờ lại có tâm lý phản loạn như vậy? Là do mình vẫn quá tốt bụng, chỉ sợ rằng người xung quanh đã nói gì đó với cô ta, những người phía dưới cũng nên trừng phạt một chút!

" Tiểu Ninh, hôm nay làm sao vậy? Con không tin chú của mình sao?" Thẩm Thiên Quốc cười nói.

Vẫn đang tiếp tục do thám, không muốn thật sự bộc lộ nội tâm của mình sao. Sau khi giả vờ một chút, Thẩm Tâm Ninh ngẩng đầu nói: “Có chuyện gì thì cứ nói trực tiếp đi, không cần giấu giếm.”

"Hãy nói sự thật đi, chú. Chúng ta đều là những người minh bạch, không có ai là kẻ ngốc cả, đúng không!" Thẩm Tâm Ninh nhìn bộ mặt đạo đức giả trước mắt nói.

"Không có gì để nói, chỉ là cổ đông muốn bàn về cổ phần mà cha con để lại... Nghĩ kỹ thì đây là công sức cả đời của cha con, cậu không muốn tập đoàn Vạn Thế sụp đổ." Thẩm Thiên Quốc ngồi trên ghế sô pha mỉm cười nói.

Bộ dáng như thật lòng lo lắng cho Thẩm Tâm Ninh giống như một người họ hàng tốt bụng luôn tận tâm giải quyết những lo lắng của cô. Nếu như là trước kia, hắn nhất định sẽ có vẻ thiếu kiên nhẫn. Thẩm Tâm Ninh còn đang suy nghĩ lấy đâu ra nhiều tiền, hiện tại là đang buồn ngủ lại có gối đưa tới.

Biết rằng mình sẽ không thể kiếm được số tiền lớn trong thời gian ngắn, vì vậy khi thấy Thẩm Thiên Quốc vội vàng như vậy, vừa vặn cô có thể hố* hắn ta một phen.

"Chú, chú cũng biết cháu không có tài kinh doanh. Về phần cổ phiếu, cháu định bán hết." Thẩm Tâm Ninh vẻ mặt không hiểu nói.

"Tâm Ninh, đừng suy nghĩ nhiều, hôm nay chú tới đây để giúp cháu. Hai người bên cạnh chú là luật sư chú đặc biệt tìm cho con, về vấn đề pháp lý, chúng ta vẫn cần tìm người có chuyên môn đúng không? Con nên lắng nghe ý kiến

của họ nhiều hơn." Thẩm Thiên Quốc tay chỉ vào hai người phía sau, mạnh mẽ đề cử.

Quả thực, về vấn đề chuyên môn, hai người này quả thực rất chuyên nghiệp, nếu không trong vòng chưa đầy nửa tháng họ đã không lừa gạt được toàn bộ cổ phần của cô.

“Không cần phải nói nữa đâu, con dự định bán toàn bộ 35% cổ phần của tập đoàn Vạn Thế trong tay mình.”

"Ừ, cứ để hai người họ lo... à, con vừa nói cái gì?" Người còn đang gật đầu bỗng nhiên sửng sốt, đây là hành động xấc xược gì vậy, hắn nghĩ khi cơ hội đến có thể đẩy luật sư tới, cướp toàn bộ cổ phần vào tay hắn mà không phải trả bất cứ đồng nào.

Vốn hắn dự định dụ dỗ Thẩm Tâm Ninh, từ từ nuốt chửng tập đoàn Vạn Thế, hiện tại cô làm như vậy làm kế hoạch của hắn gián đoạn. Vốn tưởng rằng Thẩm Tâm Ninh sẽ xin mình để cô vào làm trong tập đoàn, dựa vào cổ phần trong tay để điều khiển công việc của công ty. Không ngờ người ta lập tức rút củi dưới đáy nồi và bán hết cổ phiếu.

“Về giá cả, con định bán với giá một tỷ, giá thị trường ban đầu là 1 tỷ 300 triệu, con vội nên sẽ bán giá thấp.”

"Tâm Ninh, con phải suy nghĩ rõ ràng, công ty này là tâm huyết của cha con, con bán như vậy, không sợ cha thất vọng sao?" Thẩm Thiên Quốc vỗ ngực, bộ dáng như là thay cô đau khổ.

"Chú, không cần thuyết phục cháu nữa, hiện tại cháu chỉ muốn bán cổ phần của mình đi, đừng nói gì nữa." Thẩm Thiên Quốc âm thầm vui mừng một hồi, quả thực vẫn còn trẻ, còn chưa trở thành gia chủ, không biết củi gạo đắt giá bao nhiêu, cái giá này thật sự rất đáng giá.

Hơn 300 triệu, lại không phải chỉ có mấy ngàn vạn sao.

Tuy giá rẻ nhưng Thẩm Thiên Quốc vẫn không hài lòng, vốn tưởng rằng mình có thể lừa gạt để chiếm được toàn bộ cổ phần.

Thẩm Tâm Ninh từ lâu đã biết chú cô là dạng người gì, làm ông ta bỏ tiền ra còn khó hơn nhổ lông gà trống. "Con chỉ muốn hỏi chú, gia đình chú có muốn không? Nếu không, con sẽ hỏi người khác." Thẩm Tín Ninh mở hội đồng cổ đông của công ty, lắc điện thoại nói với Thẩm Thiên Quốc.

Cô thuộc tầng lớp thấp nhất trong số các cổ đông, không có quyền lên tiếng, đang dùng tay gõ trên màn hình.

"Tôi bán hết cổ phần nắm giữ theo giá thị trường hiện tại, ai đến trước được trước, yêu cầu thanh toán tiền một lần!"

Thời điểm tin nhắn được gửi đi từ điện thoại. Ding dong ding dong, điện thoại reo không ngừng. Trong nhóm thường không có ai nói chuyện, giờ đây mọi người đều sôi nổi.

*hố: giống như lừa đảo á