Edit: quynhhuongxinh❤️
Nhìn ra ngoài cửa sổ dưới ánh nắng chói chang, Thẩm Tâm Ninh phải mất một lúc lâu mới xác nhận được mình đã thực sự trọng sinh.
Nhìn vào thời gian trên điện thoại và xác nhận lại:Ngày 23 tháng 12 năm 2145.
Thật tốt trước khi tận thế đến nửa năm, khi cô nhìn mình trong gương với cái đầu bị thương, cô phải đến bệnh viện để kiểm tra tình trạng của mình trước. Lúc này Tâm Ninh mới nhớ ra rằng thứ mà cô đang phải đối mặt lúc này chính là cái chết của cha mẹ trong một vụ tai nạn ô tô, nỗi đau mất đi người thân và các cô chú đang tranh giành quyền thừa kế.
Trong trạng thái hoảng hốt cô đã rất tin tưởng vào họ. Trong tang lễ, họ bận việc, lấy lý do cô còn nhỏ, cần phải đi học để giành quyền quản lý công ty và chia cổ tức, nên những ngày sau đó phải nhờ họ giúp đỡ khi nhận được tiền cô còn nghĩ họ là những người tốt cô sẽ mang ơn họ tới cuối đời.
Vết thương trên đầu cô là do em họ giật lấy chiếc vòng cổ mẹ để lại, Tâm Ninh lập tức đưa tay lấy chiếc vòng cổ trong túi ra, may mắn là không bị mất, đây là di vật duy nhất mà mẹ cô để lại!
Cô đi đến gara, lái chiếc Porsche yêu thích của mình rồi rời khỏi biệt thự nhà họ Thẩm, cô không còn tin tưởng ai trong gia đình này nữa nên cũng không nhờ bác sĩ gia đình tới kiểm tra.
Cô tìm đến một bác sĩ mà bố mẹ cô đã biết rõ từ trước và nhờ ông giúp khám sức khỏe toàn thân.
"Sao vậy? Tiểu Ninh, vết thương trên đầu con là sao vậy?" Lâm Thanh kiên nhẫn hỏi.
"Con vô tình đυ.ng phải ở nhà!" Hai bên ngầm hiểu ý nhau, cũng không hỏi thêm nữa, Lâm Thanh biết vết thương này không thể là do cô ngoài ý muốn gây ra, nếu cô không nói thì cũng không cần hỏi thêm nữa, mỗi người đều có bí mật nhỏ của riêng mình.
"Tiểu Ninh, con lên phòng khám tầng ba trước, chú sẽ lên ngay." Thẩm Tâm Ninh gật đầu và bước ra ngoài.
Thế giới này thật nhỏ bé! Đi được vài bước, Tâm Ninh nhìn thấy Tạ Lâm và Lý Mộng đang cùng nhau đi tới. Thẩm Tín Ninh nhìn thoáng qua thì thấy khoa họ bước ra hình như là khoa sản phụ, hóa ra họ đã có quan hệ sớm như vậy.
Nhìn hai tên lòng lang dạ sói này, thân thể cô run lên kịch liệt, không khỏi co rúm người lại, giơ hai tay lên che thái dương, cố gắng hết sức để duy trì tư thế hiện tại.
Nhưng vô ích, cô cắn mạnh môi dưới, nhưng dù môi dưới bị cắn tới tím tái, cũng không cách nào ngăn được nhịp thở gấp gáp.
Tạ Lâm cũng nhìn thấy Thẩm Tâm Ninh đi về phía mình, vội vàng buông Lý Mộng bên cạnh mà đi về phía cô.
"Tâm Ninh, sao em lại tới bệnh viện?" Anh ta có chút áy náy hỏi, sợ là đang muốn tra xem vừa rồi cô có nhìn thấy hay không chứ gì!
"Anh không nhìn thấy vết thương trên đầu tôi sao? Làm sao mà còn hỏi như thế?" Thẩm Tâm Ninh cau mày hỏi.
Vốn định mấy ngày nữa sẽ trừng phạt bọn họ, nhưng không ngờ, khi đối mặt với kẻ địch kiếp trước, trong lòng dâng lên một cơn tức giận, nhưng lập tức kiềm chế lại, trật tự hiện tại vẫn chưa sụp đổ, cô thực sự không thể trừng phạt họ.
Tạ Lâm nhanh chóng dỗ dành: "Làm sao có thể? Em là bảo bối nhỏ của anh, chỉ là anh chưa kịp hỏi thôi." Trong lòng hắn ta đã chửi rủa rồi, không phải là thèm tiền của cô, thì hắn làm sao mà sẽ dỗ cô?
Thẩm Tâm Ninh xoay đầu nói: “Mộng Mộng, sao hai người lại ở cùng nhau? Còn cùng ra khỏi khoa phụ sản.”
Lý Mộng thoáng qua có chút hoảng sợ, vội vàng nói: “Chỉ là mấy ngày nay thân thể của tớ không được khỏe, cũng không tin tưởng người đàn ông khác. Vì anh ấy là bạn trai của cậu và chúng mình đều là bạn nên tớ đã nhờ anh ấy đến bệnh viện giúp tớ. Ninh Ninh, cậu sẽ không trách tớ chứ?"
Thật là một lý do nực cười! Tại sao trước kia cô không nhận ra chứ? Có rất nhiều sơ hở dễ phát hiện, nhìn lại bản thân mình trước đây, cô chắc chắn sẽ tin tất cả.
Nhìn những lời này này, là vì chúng ta đều là bạn bè, cũng là vì anh ấy là bạn trai của cậu nên tôi có thể tin tưởng anh ấy, đúng là một câu nói trà xanh.
"Vừa rồi tớ cũng bị vỡ đầu, xem ra cậu không có chuyện gì, chúng ta đều là bạn bè, tớ mượn bạn trai tớ tí có được không?" Thẩm Tâm Ninh thản nhiên nói.
Nhìn thấy hai người xấu hổ không nói nên lời, Thẩm Tín Ninh cười thầm trong lòng, chuyện này rốt cuộc sẽ đi về đâu, sau này bọn họ còn có rất nhiều “ngày lành”.
Cô không có nhiều thời gian và cũng không muốn dây dưa với hai người họ.
"Tạ Lâm, chúng ta chia tay đi, đừng để cho tôi gặp lại anh!"
Ít nhất trong sáu tháng tới, đừng để cô nhìn thấy bộ mặt ghê tởm của bọn người này nữa, chỉ sợ cô nhịn không được và muốn gϊếŧ chúng.
Tạ Lâm đầu óc choáng váng, hắn cho rằng nữ nhân ngu ngốc này chỉ cần dỗ dành một chút là được, hơn nữa, hắn còn chưa có lấy được tài sản từ cô ta, rõ ràng trước kia không như thế này, có chuyện gì xảy ra.
Để lại bọn người Tạ Lâm đứng đó, cô đi về phía tầng ba, khi đến nơi, Tâm Ninh thấy Lâm Thanh đã ở đó cô cảm thấy xấu hổ.
"Xin lỗi, vừa rồi con gặp phải chút chuyện cần phải giải quyết." Thẩm Tâm Ninh cúi đầu nói.
“Không sao, chú cũng vừa mới lên.” Một giọng nói lạnh lùng vang lên. Thẩm Tâm Ninh vô thức ngẩng đầu lên, thứ hiện ra trong tầm mắt chính là bàn tay, móng tay được cắt tỉa cẩn thận, các khớp ngón tay rõ ràng, các đường hình lưỡi liềm trên đầu ngón tay dường như phát ra ánh sáng nhẹ như ngọc.
"Vậy thì hãy bắt đầu kiểm tra ngay bây giờ!" Thẩm Tâm Ninh đã trải qua cuộc kiểm tra thể chất và kiểm tra tâm thần để ngăn chặn người thân lấy cớ này để đe dọa tước đoạt cổ phần của cô.
———————————————————————
Lúc này điện thoại reo "Mẹ, có chuyện gì thế? Tại sao mẹ lại gọi cho con?"
"Lâm Lâm, sau khi kết hôn anh trai con muốn đến biệt thự kia ở? Con phải nhanh lên. Nói với nữ nhân kia không có biệt thự thì không kết hôn, nhân tiện còn thêm một chiếc ô tô." Giọng mẹ Tạ vang lên bên tai.
Nghe được những lời này, trên mặt Tạ Lâm hiện lên vẻ thiếu kiên nhẫn, cau mày nói: “Mẹ yên tâm, nữ nhân ngu ngốc đó việc gì cũng nghe lời con, coi lời con nói như thánh chỉ của hoàng thượng, vô cùng nghe lời con. Đợi con một chút! Con sẽ đưa cô ta đi kiểm tra. Bảo đại ca đợi thêm vài ngày nữa thôi, đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu."
Mẹ Tạ nghi ngờ: “Ừ, con phải giữ cô ta cho chặt, chuyện này không thể có sai sót, nhớ kỹ, nhất định phải làm thật tốt.”
Nghĩ lại phản ứng bất thường vừa rồi của Thẩm Tâm Ninh, hắn có cảm giác cô ta đang ghen tị? Lạt mềm buột chặt sao, hắn không tin Thẩm Tâm Ninh không yêu hắn. Sau này hắn sẽ mua đồ ăn cô ta thích, dỗ dành cô ta làm cô ta vui vẻ, thì vẫn sẽ ngoan ngoãn nhường nhà cho hắn ở thôi, dù sao hắn cũng không để lời nói chia tay kia vào trong lòng.
Nghĩ đến kế hoạch của mình, hắn ta phải nhanh chóng thu xếp vụ tai nạn xe cộ để tránh đêm dài lắm mộng. Nhà Thẩm Tâm Ninh mà không có nhiều tiền, tại sao hắn lại phải mò mẫm sắp xếp luật sư, lừa người phụ nữ ngu ngốc này nhanh chóng ký tên? Tạ Lâm không khỏi bật cười khi nghĩ đến việc mình sẽ sung sướиɠ như thế nào sau khi nhận được tiền.