Lúc đó, cô nghe xong chỉ muốn cười vào mặt họ. Dù có tiền nhưng cô không phải kẻ ngốc. Bỏ ra vài triệu để mua một thanh đao, chẳng bằng mua dao phay cho sướиɠ, dù có vứt đi cũng không tiếc. Vì vậy, cô đã tìm mối quan hệ ở nước ngoài để đặt làm riêng một lô dao, từ dao dài, dao ngắn đến các loại dao đa năng, vừa rẻ vừa bền, lại còn thiết thực.
Du Phi Dao tiêu gần hết số tiền cuối cùng, chỉ còn lại vài triệu, trong đó phần lớn đã được đổi thành tiền mặt.
Ngày 6 tháng 5, ban ngày trước khi trận mưa lớn chính thức ập đến, Du Phi Dao trở về với đầy ắp hành lý.
Tất cả mọi thứ trong không gian đều được phân loại gọn gàng. Đồ ăn, thức uống được đặt bên trái, vật tư khác ở giữa, bên phải là một đống container. Mặc dù không gian này hoàn toàn tĩnh lặng, cho dù có để bao nhiêu thứ vào cũng không bị lẫn mùi, nhưng đôi khi có một số thứ để cùng với đồ ăn thức uống vẫn khiến người ta cảm thấy khó chịu.
Nhiệt độ đã lên đến gần 40 độ, có nơi nhiệt độ bề mặt vượt quá 70 độ. Nắng nóng khiến nhiều con đường bê tông bị nứt vỡ. Trên mạng mỗi ngày đều có tin người ta phải nhập viện vì say nắng.
Nhiều công việc ngoài trời buộc phải tạm dừng, một số nơi điều chỉnh lịch làm việc, ban đêm làm việc, ban ngày nghỉ ngơi.
Cho đến lúc này, mọi người mới giật mình nhận ra đã rất lâu rồi trời không mưa, trong khi dự báo thời tiết không hề có dấu hiệu của mưa.
Học thuyết về ngày tận thế từng xuất hiện cách đây không lâu lại được người ta nhắc đến. Một số bạn trẻ thích đọc tiểu thuyết bắt đầu tích trữ vật tư. Suy nghĩ của họ rất đơn giản, nếu ngày tận thế đến, có lương thực sẽ không phải lo lắng. Nếu ngày tận thế không đến, thì những thứ tích trữ được cũng là những thứ không dễ hỏng trong thời gian ngắn, dù sao cũng có thể ăn hết.
Những người trung niên và cao tuổi nghĩ ngợi một hồi, cảm thấy cũng có lý, bèn bắt đầu tích trữ vật tư. Cơn sốt mua sắm càn quét khắp mọi nơi.
Trước đó, Du Phi Dao đã đưa địa chỉ cho Du Phi Tinh, yêu cầu cậu bí mật gửi rất nhiều vật tư có thể bảo quản lâu dài cho những gia đình đã giúp đỡ cô ở kiếp trước.
Kiếp trước, mặc dù sống rất khổ sở, nhưng nếu không có những người tốt bụng này giúp đỡ, cô đã chết từ lâu, làm sao có thể báo thù và trọng sinh mang theo không gian?
Ngày 9 tháng 5, Du Phi Dao gọi điện cho hai người bạn thân ở nước ngoài là Tống Hoan và Ứng Thư Trúc, nói rằng cô bị ung thư giai đoạn cuối, không còn hy vọng sống sót, bây giờ chỉ muốn gặp mặt hai người họ.
Du Phi Dao, Tống Hoan và Ứng Thư Trúc học chung trường từ mẫu giáo, cho đến khi lên đại học mới mỗi người một ngả, nhưng tình bạn của ba người vẫn rất tốt đẹp.
Kiếp trước, sau khi thảm họa ập đến, hai người bạn thân đã bất chấp mưa gió, nhờ gia đình mang vật tư đến cho cô.
Lúc thảm họa mới bắt đầu, mặc dù điện nước gas bị cắt chỉ sau hai ngày, nhưng mạng vẫn còn. Trong ba người bạn, Tống Hoan là người đầu tiên gặp chuyện. Khi bạn trai cô là Trần Gia Văn ra ngoài mua đồ, một vài tên đàn ông đã đột nhập vào căn hộ định cướp bóc. Trong lúc giằng co, Tống Hoan bị đâm nhiều nhát và chết ngay tại chỗ. Trần Gia Văn sau khi báo tin cho cô và Ứng Thư Trúc thì bặt vô âm tín.
Vài ngày sau, Ứng Thư Trúc cũng mất liên lạc.
Du Phi Dao không biết liệu đó là do mạng bị tê liệt nên không thể liên lạc được hay là cô ấy cũng giống như Tống Hoan, nhưng kiếp này, cô không muốn hai người bạn của mình lại đi vào vết xe đổ.