Chương 3
Trở lại với đường ống nước, lúc này, Uông Tường trong lòng thấy cực kỳ phức tạp, cúi người xếp gọn dụng cụ.
Mình làm sao thế… Thân là thợ chuyên nghiệp, sao lại động dục với khách hàng chứ? Lý tiên sinh là người Anh, sợ mình nóng còn dùng băng giúp mình hạ nhiệt. Anh ta tốt với mình vậy, mình suýt chút nữa lại vì thế mà xuất tinh là sao? Aaa, Uông Tường, ngươi quả thật không bằng cầm thú mà! Nhớ tới những lần trước, Lý tiên sinh sợ mình đói, còn đặc biệt chuẩn bị đồ ăn khuya nữa kìa. Uông Tường càng nghĩ càng thêm hổ thẹn không nguôi.
Không được! Uông Tường, ngươi nhất định phải kiềm chế! Tuyệt đối không được có ý đồ bất lương với Lý tiên sinh lần nữa, ngươi như vậy chẳng những phụ lòng khách lại còn bôi nhọ bảng hiệu nhà mình, ông với bố lúc đó sẽ nổi điên mà nhảy ra khỏi mộ tính sổ với ngươi đó!
Ngay khi cậu thợ điện nước đang nghiêm túc cảnh cáo mình thì con người đạo mạo đã bị lửa dục thiêu đến muốn hoá dại đột nhiên ôm chặt lấy cậu từ phía sau.
“A!” Cậu thợ sợ hãi kêu lên! “Lý tiên sinh? Anh… Anh làm sao vậy?”
“Tiểu Tường…” Thanh âm anh ta đậm mùi du͙© vọиɠ, nghe mà muốn làm tim người ta chạy hết tốc lực.
Uông Tường cơ thể vốn nhạy cảm, nghe được mấy tiếng này, thiếu điều lại cương lần nữa!
Trời ạ… Anh ta gọi ta là Tiểu Tường…
Ô… ông trời, tôi cũng chỉ là một thợ điện nước thôi, ông có cần phải thử thách tinh thần tôi thế không?
Không! Mình không thể sa ngã được!
Uông Tường dùng hai ngón tay, cố sức véo thật mạnh vào đùi mình!
Ô ô ô! Đau quá đi!
Cậu thợ nhỏ đáng thương đau đến rớt nước mắt, nhưng cuối cùng cũng miễn cưỡng hóa giải được màn cương cứng đáng xấu hổ của mình với khách hàng.
“Tiểu Tường…” Lý Anh Kiệt xoay người cậu ta lại, đôi mắt xanh lửa cháy bừng bừng, đắm đuối nhìn, “Cậu nói coi, có phải cậu là một thợ điện nước tốt không?”
“Tôi… Tôi đương nhiên là thế…” Uông Tường chột dạ trả lời. Trừ hôm nay không cẩn thận động dục với khách thôi, chứ Uông Tường quả thật tay nghề rất giỏi, lại phục vụ tận tình. Từ nhỏ đã theo cha học hỏi, do được chỉ bảo nghiêm khắc, nên từ sớm đã thành nghề, cũng bởi tay nghề ổn nên sau khi cha mất, đành nghỉ học tiếp tục nối nghiệp.
“Phải không?”
Nhìn thấy khách dùng ánh mắt hoài nghi nhìn mình, Uông Tường lập tức nổi giận.
“Lý tiên sinh, chính anh cũng biết, nửa tháng nay anh có vấn đề gì tôi cũng đều giải quyết tốt mà?”
“Ừ, cậu làm rất tốt… Nhưng…” Lý Anh Kiệt khoé miệng gợi nụ cười xấu xa, “Trong nhà tôi có một “ống nước lớn” bị tắc, cậu vẫn chưa xử lý đến đó.”
“Cái gì? Ở đâu? Tôi lập tức làm!”
Nhìn bộ dạng cậu thợ nhỏ đáng yêu dõng dạc như thế, Lý Anh Kiệt thiếu chút nữa bật cười.
“Ở ngay trong này cưng ạ…” Hắn kéo khóa quần, lấy ra cái “ống nước lớn” chính mình vô cùng tự hào.
Mẹ ôi!
Vừa thấy “ống nước lớn” dài khoảng 20cm, to chừng 5cm, Uông Tường tròng mắt thiếu chút nữa rớt ra ngoài! Này… Cái “ống nước” này lớn quá đi mất!
“Thế nào? Cậu thợ nhỏ đáng yêu, có muốn sửa cái “ống nước” tắc đầy này không?” Lý Anh Kiệt cười tà.
“Làm thông… làm thông cái này?” Uông Tường ngốc nghếch hỏi lại, “Thông như thế nào?”
“Cậu là thợ điện nước, sao lại hỏi tôi chứ?”
“Ơ… Ai sửa cái thứ “ống nước” này chứ? Đồ hạ lưu!”
“Tôi hạ lưu?” Từ trước đến nay đã quen được tâng bốc, Lý Anh Kiệt chưa từng bị mắng như thế, nhưng lại không giận mà lại cảm thấy vô cùng vui vẻ. “Nói rõ đi cậu thợ nhỏ, tôi chính là có huyết thống hoàng thất Anh đó, cậu dám nói tôi vậy sao?”
“Hoàng thất? Thế tôi là Vua à!” Uông Tường tức giận mỉa mai.
“Ha ha…” Lý Anh Kiệt cười to.
“Cười cái gì! Anh dám đùa cợt tôi, cẩn thận tôi lấy kéo cắt cái “ống nước” của anh thì anh chỉ có…”
Chữ “chết” còn chưa nói xong, cậu thợ đáng thương đã thấy tối sầm trước mắt, môi lưỡi người kia rành rành cướp đi nụ hôn đầu của cậu!
Đầu lưỡi đó linh hoạt chuyển động bừa bãi trong miệng, liếʍ láp từng cái răng, từng góc nhỏ niêm mạc miệng, làm cho cậu trai chịu không nổi mà xuội lơ trong ngực người kia…
“Ư… ưm…”
Không biết Uông Tường hên hay xui mà nụ hôn đầu đã gặp ngay cao thủ siêu cấp lợi hại, hại cậu bị hôn đến điên đảo, lại còn bị anh ta *** đãng vừa mυ"ŧ vừa liếʍ nữa!
“Haa…” Kɧoáı ©ảʍ như điện giật trên đỉnh đầu Uông Tường, làm cậu nhịn không được thở hổn hển!
Trời ạ! Mình có phải con gái đâu, sao đầu ngực lại nhạy đến thế?
Thật… Thật tuyệt… Thật quá tuyệt… Tuyệt đến mức làm người ta chịu không nổi mà!
“Ưm ư… Trời ơi… Trời ơi…” Uông Tường nắm lấy vai người kia, không ngừng lắc đầu, nức nở rêи ɾỉ!
“Có thích không? Tôi lần đầu nhìn thấy có cậu con trai đầu ngực mẫn cảm thế này, cậu quả là *** đãng y như tôi nghĩ đó…”
Lý Anh Kiệt cười to, đột nhiên cầm lấy cái kìm trong hộp dụng cụ, nhẹ nhàng kẹp đầu ngực vừa hồng vừa sưng đầy hấp dẫn nọ, dùng sức kéo lên trên…
“Ô a a…” Kɧoáı ©ảʍ đến từ cơn đau làm cho tiểu xử nam không chút kinh nghiệm kia co quắp mình mẩy, mắt muốn nổ đom đóm.
“Dừng lại nào!” Lý Anh Kiệt nhanh nhẹn nắm lấy gốc phân thân cậu ta! “Không được tôi cho phép cậu không thể xuất tinh nhanh thế được!”
“Ô… Nhưng… Nhưng mà…”
Tôi muốn bắn! Tôi muốn bắn lắm rồi mà!
Lý Anh Kiệt nhìn cậu thợ nhỏ đáng thương nước mắt lưng tròng, trong lòng đột nhiên yêu thương đến muốn bất chấp mọi thứ! Vừa muốn che chở lại vừa muốn làm hắn chết đi sống lại!
Hai cảm xúc mâu thuẫn đang thử thách hình tượng Anh quốc hoàn mỹ của Lý Anh Kiệt!
“Nhẫn nại đi, cậu thợ nhỏ đáng yêu của tôi, kɧoáı ©ảʍ càng tăng càng khiến cậu muốn phát điên đó…” Hắn vừa nói vừa cọ xát phân thân cương cứng của cậu ta!
“Aaa! Không… Không được… Anh làm gì?” Uông Tường bị hành động *** ô như vậy làm cho sợ hãi, không ngừng giãy giụa.
“Còn làm gì nữa? Tôi giúp cậu thủ *** thôi mà.”
Nhìn người đàn ông cực kì đạo mạo lại thốt ra những lời thô bỉ, Uông Tường trừng mắt nhìn, tự thấy không còn gì để nói nổi nữa rồi… Chẳng lẽ đây chính là cái được gọi là “mặt người dạ thú” ư?
“Tôi tự biết mình tuấn tú rôi, nhưng cậu cứ nhìn tôi một cách *** đãng như vậy, không khéo “ống nước lớn” này của tôi làm cho khốn khổ đó.” Lý Anh Kiệt xấu xa nhìn cậu trai, dùng hai ngón tay bóp nhẹ đầu đỉnh!
“A! Anh… Hạ lưu! Biếи ŧɦái!” Uông Tường xấu hổ chửi ầm lên!
“Chửi đi, cậu càng mắng tôi lại càng muốn cậu thông “ống nước” cho tôi đây này…” Lý Anh Kiệt cười vô cùng quý phái, nhưng hành động lại vô cùng *** loạn. Hắn dùng ngón tay dài thanh nhã đem “ống nước lớn” đặt cạnh “ống nước nhỏ” của cậu ta, rồi cầm cả hai cái tính khí cực nóng mà cọ xát điên cuồng.
“Aa… Trời ạ…” Uông Tường chưa từng trải qua loại cảm giác này, nhưng trong lòng cũng biết đó là chuyện không nên, tuy vậy vẫn là nhịn không được mà ôm lấy người kia, sung sướиɠ kêu lên.
“Đúng rồi, kêu đi! Cậu thợ nhỏ *** đãng của tôi… Cậu cứ thoải mái mà xuất đi!” Anh ta càng mạnh tay cọ xát hơn, đại trư nóng bỏng hung hăng ma sát với tính khí của Uông Tường, làm cho thân thể cậu như bị thiêu đốt, mọi giác quan đều tập trung nơi phân thân đang run rẩy mãnh liệt kia.
“Ô… Làm sao đây… Tôi muốn… Tôi rất muốn bắn…”
Nhìn cậu trai nước mắt lưng tròng, bộ dạng bối rối, Lý Anh Kiệt đột nhiên có cảm giác lạ lẫm.
Chúa ơi… Cậu thợ điện nước ngon lành này, không phải vẫn là tiểu xử nam đấy chứ?
“Cưng à, có từng quan hệ với cô em nào chưa?”
“Không có…” Uông Tường đang lúc cao trào nên đầu óc mụ mị, không suy nghĩ mà trả lời.
“Còn đàn ông?”
Này, cái vấn đề hạ lưu này cuối cùng cũng làm cho Uông Tường khôi phục lí trí!
“Biếи ŧɦái à! Làm sao có thể? Tôi chính là thanh niên bình thường, không có thích đàn ông!”
“Phải phải…” Lý Anh Kiệt cười cười, ”Nhưng cậu khẳng định sớm quá đó, tôi thấy vật nhỏ này rất có tiềm lực, chờ tôi khám phá hết, lúc đó cậu quyết định lại vẫn chưa muộn ha? Cậu thợ nhỏ *** đãng của tôi…”
“Không được nói tôi *** đãng!” Uông Tường muốn điên lên rồi!
“Không *** đãng sao lại ở trong tay đàn ông mà xuất tinh chứ?”
“Tôi không có, tôi… a a…” Qυყ đầυ mẫn cảm đột nhiên bị ngón tay ở đâu sỗ sàng đùa giỡn, Uông Tường lưng tê dại, cong người kêu to.
“Cậu mẫn cảm quá đi, cưng ạ. Mau xuất đi, mau kết thúc màn vui vẻ mở đầu, để cho chúng ta đêm nay thật nồng nàn đi!” Lý Anh Kiệt cười tà, một tay tiếp tục cọ xát, một tay vân vê núʍ ѵú sưng phồng kia.
“Ô aaa…” Tựa như cò súng đã bóp, kɧoáı ©ảʍ như thuỷ triều dâng ào ạt, Uông Tường nắm chặt bờ vai người kia, ngửa đầu kêu khóc! “Aa…”
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ mãnh liệt phun trào, khiến tay Lý Anh Kiệt ngập đầy chất lỏng dính dính. Anh ta bị mùi vị cùng cảm xúc *** loạn thiêu đốt, bèn một tay lột bỏ quần áo cậu thợ nhỏ, đưa cậu ta đè sấp trên bàn.
“Ây… Cưng à… Tôi chịu không nổi nữa rồi…”
Hắn vội vàng tách cái mông cong vểnh kia ra, vươn một ngón tay cắm thử vào cái lỗ nhỏ ở giữa.
Shit! Sao lại chặt thế này?
Lý Anh Kiệt bèn nhanh trí, bất ngờ lấy cái tua vít trong thùng dụng cụ, thoa lên đó một lớp dịch thể, nhắm ngay cửa huyệt chậm rãi đẩy mạnh…
“Oaaa!” Uông Tường vốn đang hưởng thụ tàn dư kɧoáı ©ảʍ, mông chợt bị một cơn đau nhức làm cho sợ tới mức kinh hoảng tỉnh lại! Bèn quay đầu mắng to, “Khốn kiếp! Anh… Anh cho cái gì vào?”
“Cái tua vít thôi.”
Uông Tường nghe xong thiếu chút nữa té xỉu,
“Biếи ŧɦái! Anh làm thế làm gì?”
“Giúp cậu mở rộng thôi mà, bằng không lát cái “ống nước lớn” cự phách của tôi cắm vào, mông cậu không khéo bị toét ra mất!” Lý Anh Kiệt tỏ vẻ tốt bụng.
“Ai cần anh làm việc đó? Mau rút ra cho tôi! Rút ra!” Uông Tường tức giận gào to!
Nghĩ đến đám dụng cụ yêu quý nay lại bị tên *** tặc này lấy ra làm chuyện hạ lưu như thế, Uông Tường thực khóc không ra nước mắt.
AAAA! Ông trời à, tôi là người ngay thẳng, luôn giữ phép tắc mà. Vì cái gì lại gặp phải tên khách biếи ŧɦái như này? Dù hắn có đẹp trai hơn cả đại minh tinh, cười loá cả mặt trời, thì hắn… hắn… hắn… Hắn chính là đại biếи ŧɦái đó!
“Gì, rút ra á? Tôi mãi mới nghĩ ra được sáng kiến này đó, chính là dùng dụng cụ sửa điện nước mới phù hợp với tình hình mà. Cậu nói có đúng không hả?”
“Đúng cái đầu anh!”
“Rồi rồi. Đêm xuân đáng giá nghìn vàng đó, cưng à, ta mau hưởng thụ thôi!”
Anh ta vừa nói xong, đột nhiên bắt đầu chậm rãi đẩy đưa dụng cụ nơi mông, một đợt kɧoáı ©ảʍ dị thường từ từ xuất hiện tận sâu trong người Uông Tường, làm cậu sợ hãi rêи ɾỉ không thôi…
“Ư, không… Không được…”
“Có thấy sướиɠ chưa?”
“Ư… Sướиɠ… Sướиɠ cái rắm.”
“Haha, rắm của cậu cũng sướиɠ à.”
“Đáng ghét, không được nói thế! Aaa!” Trong cơ thể có chỗ nào đó bị một cú chí mạng, làm Uông Tường nhất thời kêu lên *** dật!
“A, chính là chỗ này rồi.” Lý Anh Kiệt xấu xa đưa đẩy nhanh hơn!
“Oaaaa…”
“Thích lắm hả?”
“Aaa, thích lắm… Rất thích…” Kɧoáı ©ảʍ dâng trào khiến Uông Tường không còn đường lui, chỉ có thể lắc đầu lia lịa, gào lên sung sướиɠ.
“A, đáng ghét, cái cậu thợ *** dật này, muốn làm tôi phát điên sao?” Nhìn cậu trai không hề che giấu phản ứng thoả mãn, tính khí của Lý Anh Kiệt quả thực cương muốn nổ tung rồi!
Anh ta rút phắt cái tua vít ra, đem “ống nước” siêu lớn của mình nhắm ngay cửa huyệt còn chưa kịp khép lại, đâm thẳng vào trong.
“Ô aaaa!” So với cái tua vít, thứ hung khí mập mạp cắm còn sâu hơn, Uông Tường đau đến hét lên thê thảm!
“Aa… Thích quá… Nóng quá… Thích muốn chết…” Lý Anh Kiệt điên cuồng đưa đẩy thắt lưng, tại nơi nho nhỏ, ẩm ướt đó mà điên cuồng vào ra.
“Ô… Trời ạ… Chậm một chút… Không… Đâm chết ta đi…”
Uông Tường, ngươi quả thật quá sa đoạ rồi!
Nhưng mặc kệ cậu thợ điện nước đáng thương mắng nhiếc chính mình thế nào, thì có cố gắng kháng cự đến mấy, cũng đã bị đại trư vừa to vừa cứng cọ xát cho sung sướиɠ đến nhịn không được mà vặn vẹo mông, cong về phía sau mà đưa đẩy.
“A… đúng rồi, đúng thế đó, cái mông nhỏ tuyệt quá, mau làm thế nữa đi!” Lý Anh Kiệt hưng phấn lấy tay vỗ vỗ vào cái mông tròn kia!
“Aa” Đau đớn mang đến kɧoáı ©ảʍ làm Uông Tường kêu ai ái, càng ra sức vặn vẹo mông, “A thích quá… Thích chết thôi… Trời ạ… Mạnh, mạnh thêm chút nữa…”
“A… Cậu thợ *** đãng của tôi, đêm nay đừng mong đi đâu, tôi phải làm cậu đến chết thì thôi!”
Lý Anh Kiệt cả người mồ hôi, thở phì phò dùng sức mở rộng mông cậu trai, làm cho cái to lớn của mình tiến vào sâu hơn, đầu đỉnh đánh trúng tử huyệt.
“Ô oaaaa…” Nơi đó mỗi lần bị đυ.ng mạnh Uông Tường đã muốn phát điên được rồi, run rẩy khóc lóc cầu xin! “Aaa, sướиɠ muốn chết… Tôi bị đại trư làm cho chết rồi… Tha tôi đi…”
“Hư… Tôi không tha cho cậu đâu, tôi phải làm cái mông *** đãng này chết thì thôi… Aa… Chặt quá! Thích quá… Sướиɠ quá!” Anh ta ngửa đầu kêu to, càng đâm mạnh vào cái huyệt hư hỏng kia!
“Aa… Làm đi… Dùng sức…. Aaa… Thích quá…. Thích chết mất… Tôi phải bắn…”
Trong cơ thể kɧoáı ©ảʍ muốn nổ tung làm cho Uông Tường hò hét như điên, thân mình run rẩy, ở bên dưới người kia mà xuất tinh dữ dội!
Bị cái miệng nhỏ bên dưới của Uông Tường co rút lại ngậm chặt đầu đỉnh của mình, Lý Anh Kiệt cả người run bắn, lưng tê rần, cũng nhịn không được, ồ ạt bắn dịch thể vào nơi sâu nhất trong cơ thể cậu ta…