Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thượng Vị

Chương 83

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thượng Vị [Giới giải trí] _ La Bặc Thỏ Tử

Chương 83



Chương 83

Vương Phao Phao: Hiện tại đều đang lan truyền, Giang Trạm muốn học theo Chung Trì đi con đường "mỹ cường thảm". Còn nói ở Cực hạn thần tượng không có thảm nhất chỉ có thảm hơn.

Vương Phao Phao: Mưu tính cái đầu khô chứ mưu tính, Nếu không buộc phải quy VCR thì Giang Trạm sẽ nói việc của bố mẹ y ra sao chứ?

Vương Phao Phao: Trạng Nguyên gia khóc đến sắp mù luôn rồi, Bách Thiên Hành đón Giang Trạm đi rồi, mọi người đều truyền nhau rằng Giang Trạm không còn cách nào để tiếp tục thi đấu nữa.

Vương Phao Phao: Nếu lúc này mà Giang Trạm bỏ cuộc không thi tiếp nữa thì fans sẽ rất khổ sở, fans CP sẽ tự trách rất rất nhiều.

* * *

Tin nhắn trên QQ cứ một tin lại tiếp một tin, làm nhiễu loạn đến hai người đang nằm trên giường.

Bách Thiên Hành không thấy phiền nhưng thanh âm này lại vừa vặn đúng lúc nhắc nhỡ hắn không nên quá trầm mê.

Hắn lúc này cũng không muốn làm gì hết, đơn thuần chỉ muốn dùng phương thức thân mật như là hôn để an ủi Giang Trạm, dùng nhiệt tình của mình để chứng minh sự tồn tại của hắn.

Giang Trạm bị giam trong chăn bông mềm mại cùng sự thân mật như sống triều ấp đến làm cho y lại ra một tầng mồ hôi mịn. Trước kia những giọt mồ hôi này chỉ là râu ria, hoạc là dùng để cà khịa thể chất của y, hoặc là làm cho người khác thấy có chút kì quái, hoặc là xuất hiện lúc Giang Trạm run rảy đỏ bừng mặt. Nhưng hiện tại, tầng mồ hôi mỏng được Bách Thiên Hành nhu nhu trong lòng bàn tay chính là một mảng đau lòng, máu chảy đầm đìa.

Bách Thiên Hành hôn đến tâm đều tê dại, vừa tê vừa đau, nụ hôn của hắn không còn nhẹ nhàng nữa mà ngày càng mạnh mẽ, hắn xúc động hơn bất kì người nào, ai cũng có thê rnois có thể hỏi, duy độc chỉ hắn là không thể. Hắn là người duy nhất không thể ép Giang Trạm nói về chuyện kia, mọi cảm xúc của hắn chỉ có thể tự mình tiêu hóa trong tâm, cách trút bỏ duy nhất là hôn mãnh liệt hơn, lỗ mãng hơn một chút.

Mấy năm đó rốt cuộc là làm sao để chịu đựng? Làm sao để trải qua? Làm sao để nhận hết về mình?

Có bao nhiêu thống khổ, có bao nhiêu khó khăn?

Hơi thở của Bách Thiên Hành càng ngày càng nặng nề, nụ hôn giờ gần như là cắn. Phía sau Giang Trạm thì mềm mại, phía trước thì nặng nề, y dưới sự khống chế của Bách Thiên Hành mà ngửa cổ lên, hơi thở ngày càng gấp gáp, mắt nhắm nghiền, đuôi mắt hồng hồng.

Y bắt đầu run.

Lần này cùng những lần trước không giống nhau, y cảm nahanj rất rõ ràng thân thể mình đang run, cảm nhận rõ ràng linh hồn của mình đang bị kích động, y không cảm thấy đau đớn, ngược lại cảm thấy rất vui rất thích.

Y thừa nhận bởi vì một vài nguyên nhân mà y không chịu được sự thân mật quá mức, cơ thể của y luôn luôn bài xích chúng. Nhưng ở nơi có Bách Thiên Hành y bắt đầu quen với việc than mật cùng khao khát theo bản năng.

Đối với sự mạnh mẽ đột ngột của Bách Thiên Hành y liền tận lực lấy hết ôn nhu mà đáp lại: Những chuyện kia đều là chuyện đã qua, không sao nữa hết. Chỉ là đột nhiên nhớ lại nên có chút đau khổ, cũng không phải là rất thống khổ.

Bách Thiên Hành cảm nhận được sự đáp lại của y liền chống tay nâng lên tầm mắt, chăm chú mà nhìn y. Giang Trạm vẫn còn kẹt trong chăn bông mềm mại, vẻ mặt khoogn chút gợn sóng bình tĩnh và ôn hòa: Nhìn đi, không sao cả.

Bách Thiên Hành ấn ấn trán, nhẹ nhàng mà thở ra, hôn lên ám Giang Trạm sau đó thu liễm tâm tư mà trầm giọng nói: "Dậy, ăn cơm thôi."

Cả người Giang Trạm nóng bừng cho nên cuối cùng đành phải tắm trước rồi mới ăn.

Khi y đang tắm thì Bách Thiên Hành nhận cuộc gọi lần thứ n của Cư Gia Tạ trong đêm đó.

Cư Gia Tạ: "Nhiệt độ trên WeiBo vẫn luôn được khống chế tốt, sẽ không lên hotsearch. Tống tổng bên kia đã dập tắt tin tức mẹ Giang Trạm đã mất ở Vancouver hơn một năm trước, còn có một ít tin liên quan đến việc phá sản của bố cậu ấy." Dừng một chút: "Mấy chuyện này, nếu cậu muốn biết thì.."

Bách Thiên Hành không cần nghĩ ngợi liền nói: "Không cần."

Cư Gia Tạ: "Được." Nói tiếp: "Hiện tại mọi chuyện trên cơ bản đều đã khống chế được, tin tức truyền ra ngoài chỉ có bố mẹ Giang Trạm đều không còn nữa, không còn gì khác nữa."

Cư Gia Tạ: "Nhưng mà hướng gió dư luận rất khó để khống chế, fans bên kia luôn cố tránh cho Giang Trạm bị đắp nặn thành hình tượng 'mỹ cường thảm', không muốn cùng Chung Trì bán thảm giống nhau. Nhưng sau sự việc này Giang Trạm trong mắt công chúng là hình tượng thế nào thì rất là khó nói."

Cư Gia Tạ nói xong chuyện công liền thở dài mà hỏi: "Giang Trạm hiện tại có khỏe không? Cậu ở bên cạnh cậu ấy cố làm sao để cậu ấy đường lướt điện thoại, trên mạng loại nghị luận gì cũng đều có, tất cả đều nói bố mẹ đều không còn rất đáng thương, tôi sợ cậu ấy nhìn thấy sẽ không chịu được."

Giang Trạm không thể chấp nhận được trong miệng của Cư Gia Tạ vừa mới tắm xong, thay vào quần áo ngủ của Bách Thiên Hành đang dựa vào bồn rửa mặt lướt điện thoại trong nhiệt độ nóng bừng của phòng tắm.

WeiBo y còn chưa kịp lướt, trong QQ nguyên một đám fans bự đã khóc đến mù mắt.

Vừa chân tình thực cảm mà khóc, một bên vừa tổng kết hướng gió hiện tại của dư luận: Trạng Nguyên gia đang cố mà khống bình, không để Giang Trạm đi còn đường "mỹ cường thảm". Tuy nhiên bố mẹ đều mất là một điểm ngược quá chi là dẫn sự chú ý, người qua đường cơ bản đều cho rằng Giang Trạm chính là "mỹ cường thảm". Thậm chí còn có người nói rằng chờ khi kịch bản "mỹ cường thảm" được tung ra Giang Trạm chắc chắn sẽ thu về một đợt fans đồng cảm, đây chính là hoạt động nước rút khi trận chung kết chỉ còn hai tuần đếm ngược.

Một cách nói khác: Giang Trạm được Bách Thiên Hành đón đi chính là vì không cách nào tiếp nhận được việc bố mẹ mình đều mất bị lan truyền, đang chuẩn bị bỏ cuộc. Dù sau người ta cũng có danh là học bá trường danh tiếng, tiền đồ bằng phẳng, lão sư trong trường cũ đều haon nghênh y trở về thi thạc sĩ, có rất nhiều đường lui.

Không biết tin đồn này xuất phát từ đâu nhưng rất được Trạng Nguyên tỷ tỷ ủng hộ, dù sao thì fans nghiêm túc với sự nghiệp của thần tượng chỉ là một phần nhỏ thôi. Chuyện bố mẹ của idol nhà mình bị đưa lên mạng abnf tán, chỉ trích thì còn tuyển tú cái rắm nữa a, rút thôi chứ chờ gì nữa?

Học trưởng nhà chúng ta vốn không phải người của giới giải trí, tốt nghiệp trường danh tiếng còn sợ không có cơm ăn sao? Ai nói rời khỏi giới giải trí liền không thể lăn lộn? Học trưởng nhà chúng ta không có C-vị không có tuyển tú liền không thể làm nên tên tuổi sao? Cũng không cần phải mang chuyện bố mẹ đều mất lên trên mạng để nhận sự thương cảm!

Vương Phao Phao cũng là một fans bự trong phấn vòng nhưng trong lúc này nhất thời cũng ồn ào không ít.

"Ngay lúc này liền rút lui? Đùa sao? Chỉ vì chuyện bố mẹ đều mất bị mọi người lan truyền đi sao?"

"Cái gì gọi là 'liền'? Như vậy còn chưa đủ sao hả? Bố mẹ đều mất bị người khác bàn ra tán vào so với bị đào phần mộ tổ tiên có gì khác nhau sao?"

"Lý trí một chút được không, chỉ còn hai tuần nữa thôi, Giang Trạm là người đứng thứu nhất, lấy C-vị dễ như trở bàn tay, lúc này mà từ bỏ thật sự quá đáng tiếc."

"Có cái gì đáng tiếc? Cô cũng đã lăn lộn ở phấn vòng lâu vậy rồi, hôm nay ăn nguyên cái bánh màn thầu đầy máu tanh tưởi như vậy còn chưa đủ sao? Các người nhìn cho thật kỹ lý lịch của Giang Trạm đi! Quá xuất sắc! Quá ưu tú! Nguyên một đường toàn học trường danh tiếng, lớn lên soái, EQ cao, thể dục giỏi, anh ấy đi đâu mà không thể làm nên sự nghiệp? Mẹ nó sao cứ phải lang thang trong vungc nước đυ.c giới gaiir trí này làm cái gì? Cái khác không nói, liền nói đến CP đi, dù sao tôi cũng rất chướng mắt Bách Thiên Hành, tam kim ảnh đế thì sao, không phải chỉ là bạn học cũ thôi sao, Giang Trạm tốt như vậy dựa vào cái gì mà không thể tìm đồng tính nam Harvard Yale chân chính để kết hôn ở nước ngoài chứ? Sao cứ phải ghép CP để làm con mẹ gì?"

Giang Trạm: "..."

Harvard Yale đồng tính nam chân chính? Quá mức rồi a.

Giang Trạm nhìn nhìn, càng xem càng dở khóc dở cười, một mặt cảm thấy mấy cô nương trong phấn vòng lúc chân tình thực cảm quả thật rất đáng yêu, một mặt cũng rất rõ phấn vòng ồn ào huyên náo đến vậy cũng là vì quá lo lắng.

Ở một khía cạnh nào đó làm fans quả thật phải có tâm có lực. Sự nổ lực này ngoại trừ sự kiên trì cùng yêu thích của fans dành cho thần tượng còn phải đến từ chính người nghệ sĩ nữa.

Nghệ sĩ ưu tú fans sẽ vui. Nghệ sĩ không làm ra chuyện gì xấu fans sẽ an tâm mà ủng hộ. Nghệ sĩ lúc bị bôi đen bị phê bình thì lập trường phải kiên định, như vậy fans mới thảnh thơi.

Trạng Nguyên gia lo lắng đến vậy không chỉ vì chuyện bố mẹ của Giang Trạm mà còn vì những âm thanh ồn ào huyên náo trên mạng.

Những âm thanh ồn ào đó kiểu gì cũng có chỉ duy nhất không có thanh âm của thanh niên mà các cô ấy duy trì.

Giang Trạm click mở WeiBo của chính mình.

Bình luận, chuyển tiếp, tin nhắn mà vô số fans nhắn cho y, an ủi y, ủng hộ y, bảo y cố lên, nói với y bố cùng mẹ đang ở trên trời nhìn y, đang cổ vũ cho y.

Cũng giống như P Đồ nhiều năm về trước, cũng nhận được sự chiếu cố của phấn vòng.

Giang Trạm từ phòng tắm đi ra: "Bách lão sư."

Bách Thiên Hành đang yên lặng nhìn một bàn đồ ăn, nghe tiếng gọi liền ngước mắt lên.

Giang Trạm vừa tắm xong giống như lá sen ngâm trong nước vậy, sạch sẽ cùng ướŧ áŧ. Áo ngủ trên người y có chút lớn, vai áo quá rộng lộ ra cái cổ trắng ngần, làm cho người nhìn tim như muốn thắt lại.

Ánh mắt Bách Thiên Hành lập tức thay đổi, Giang Trạm nhìn thấy được cho nên lúc gần đến liền lập tức nói: "Nói chính sự."

Bách Thiên Hành chống tay lên đùi, gật đầu: "Ừm, chính sự."

Biểu tình của Giang Trạm hiện tại giống như ánh mặt trời vậy, sáng sủa tươi tắn: "Có thể giúp tôi gọi điện cho chương trình được không? Tôi muốn đăng WeiBo." Dừng một chút: "Đây là việc đứng đắn đầu tiên."

Bách Thiên Hành: "Thứ hai?"

Giang Trạm: "Chổ cậu có Ukulele không?"

Khuya hôm đó, Cực hạn thần tượng – Giang Trạm đăng một video trên WeiBo.

Trong video, Giang Trạm mặc quần áo ở nhà, chân trần ngồi xếp bằng trên sô pha, Trong ngực ôm một chiếc Ukulele nho nhỏ, vừa đàn vừa hát bài «Rất nhớ người».

"Muốn gửi cho em một tin nhắn, anh nhớ em rất nhiều."

"Muốn lập tức gọi cho em, nói với em anh rất nhớ em."

* * *

Giai điệu nhẹ nhàng vui vẻ, người hát cũng nhẹ nhàng vui vẻ, nơi nào có bộ dáng bị sương mù bao phủ đâu?

Dưới ánh đèn, tóc không có tạo hình chỉ đơn thuần là vừa gội nên rũ xuống trông vô cùng mềm mại. Quần áo ở nàh rộng rãi thoải mái, tùy ý mà ôn Ukulele vừa đàn vừa hát, hoàn toàn thả lỏng.

Cái gì là bố mẹ đều mất, cái gì là mỹ cường thảm?

Chỉ có mỹ chỉ có cường, trước sau đều vô cùng ưu tú.

Chỉ có Giang Trạm vui vẻ mà hát một bản tình ca với giai điệu trong trẻo, gửi cho fans, nói với mọi người y hiện tại hết thảy đều rất ổn.

Trạng Nguyên tỷ tỷ trên WeiBo hét muốn giạng thẳng chân.

* * *

[Con trai của chúng ta! Chúng tôi cũng rất nhớ cậu!]

[Ô ô ô! Học trưởng chính là học trưởng! Căn bản không cần chúng học muộ bận lòng, chỉ có học trưởng nhọc lòng vì chúng muội muội.]

[Trạm Trạm cậu không có việc gì thì tốt rồi! Chúng tôi đều lo lắng cậu sεメbij ảnh hưởng!]

[Vốn dĩ chúng tôi phải an ủi cho cậu, sao lại biến thành cậu an ủi chúng tôi. Ô ô ô! Chúng tôi không sao, chúng tôi đều ổn! Cậu cố gắng mà hảo hảo thi đấu! Chúng tôi nhất định giữ được C-vị cho cậu!]

[Mấy người mù nói cái gì mỹ cường thảm tới đây mà xem nè! Thảm cái gì mà thảm! Kịch bản cũ gì chứ! Nếu là kịch bản hẳn nên đứng trước ống kính khóc mới phải, các người nhìn biểu tình của con trai nhà chúng tôi này! Con trai nhà tôi cười trên sân khấu đánh gái sơ bộ, cười vừa đàn vừa hát, cười khi cầm C-vị để debut!]

[Giang Trạm anh quá tuyệt vời rồi! Cậu đang WeiBo quá đúng lúc! Em mém tí nữa đã bị ngược đến thoát fandom! Ô ô ô! Không rời tuyệt đối không rời! Em còn muốn nhìn cậu đàn Ukulele, muốn thấy anh tạo kinh hỉ cho chúng em ở trận chung kết! Em, fan học muội siêu cấp siêu cấp sùng bái anh!]

Đoạn kết của «Rất nhớ người», Giang Trạm đè dây đàn ngước mắt lên nhìn vào máy quay nhẹ nhàng cười: "Goodnight."

Trạng Nguyên gia và Tuyệt Mỹ gia..
« Chương TrướcChương Tiếp »