Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thượng Vị

Chương 62

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thượng Vị [Giới giải trí] _ La Bặc Thỏ Tử

Chương 62



Chương 62

Kỳ thứ sáu của Cực hạn thần tượng phát sóng với ratting cực cao.

Thứ bảy đêm đó hotsearch trên WeiBo đều liên quan đến Cực hạn thần tượng.

#Tạo hình mới của Bách Thiên Hành#

#Tám kẻ bất tử ồn ào# (#bát tiên sảo hóa#)

#Fire#

#Divine Comedy#

#Tomorrow#

#Hà Vị Đồng bệnh cũ tái phát#

#Diêu Ngọc Phi bị bế mạch# (kiểu cắt bớt sự xuất hiện trên màn ảnh)

Cực hạn thần tượng vừa phát sóng, giống như có hẳn nửa cái internet đang bàn luận về nó.

Mấy cái hotsearch đều liên quan đến sân khấu công diễn, người qua đường không xem Cực hạn thần tượng lỡ nhấp vào hotsearch cũng có thể bị «Fire», «Divine Comedy », «Tomorrow » hấp dẫn.

Theo như phấn vòng hay nói "năng lực nghiệp vụ của bọn họ tốt như vậy, mạnh như vậy nếu họ không hút fans thì ai hút fans".

Đặc biệt là người chơi hệ hắc ám cao khúc « Tomorrow », từ sân khấu, ánh sáng đến tạo hình cùng trang phục mọi thứ đều là trực tiếp phù hợp với vũ đạo và ca khúc, tất cả kết hợp như đang kể lại một câu chuyện "sự phản công của Vương tử rối gỗ" vậy.

Ca khúc kể về một vị Vương tử không có thực quyền và bị điều kiển như một con rối gỗ, với sự giúp đỡ của kỵ sĩ cùng mưu thần mà soán ngôi tân hoàng đế, đoạt lại vương quyền.

Từ Bồi Bồi được fans yêu thích theo hệ dễ thương chính là nhân vật Vương tử rối gỗ.

Trình Thần "sắm vai" vị tân Hoàng đế bị soán ngôi.

Bài hát vừa bắt đầu vị Vương tử nọ mặc một chiếc áo bào màu đen có khảm châu báo ngồi dưới chân ngai vàng, khuôn mặt đờ đẫn như một con rối gỗ không cảm xúc.

Tân hoàng đế nắm trong tay một sợi chỉ, hắn muốn Vương tử làm động tác gì thì cậu ấy đều làm động tác đó, Hoàng tử chính là một con gối gỗ do hắn điều kiển và khống chế.

Kỵ sĩ cùng chúng thần đều thấy tất cả, vừa tức giận vừa không cam lòng.

Bọn họ mang theo ý định đánh thức Vương tử đoạt lại hoàng quyền.

Toàn bộ ca khúc không phải là một vở kịch vì nó không có lời kịch hay đối thoại giữa các nhân vật, xuyên suốt bài hát chủ yếu chỉ có những động tác vũ đạo. Tuy nhiên vì nhân vật diễn giải quá rõ ràng cho nên người xem rất đơn giản mà thông qua những điệu nhảy để hiểu được nội dung của phần trình diễn này.

Tỷ như Từ Bồi Bồi, ngay từ đầu cậu ấy chính là con rối gỗ khoát y phục tinh xảo, sau đó ánh mắt dần có tiêu cự, có lúc cậu ấy do dự có lúc lại giãy dụa. Lúc cậu ấy quyết tâm phản kháng thì xé phăng áo choàng cởi bỏ y phục hoa lệ, ánh mắt trở nên kiên định.

Toàn bộ ca khúc chính là đang kể lại một câu chuyện xưa, tiết tấu từ chậm dần dần nhanh hơn, đến đoạn điệp khúc thì câu chuyện xưa kia đã được đẩy lên cao trào.

Sáu thực tập sinh trên sân khấu thể hiện sáu nhân vật khác nhau cho nên biểu tình cũng khác nhau, phong cách sân khấu mang hệ hắc ám này khiến người xem nổi hết da gà. Khi vũ khúc đến đoạn cao trào, hoàng quyền bị lật đổ Vương tử bước lên vương tọa.

Lời hát: "Ngày mai khải hoàn, ngày mai sẽ đến.."

Trong «Tomorrow » Trình Thần là main dancer, là C-vị vũ đạo.

Từ Bồi Bồi là C-vị của câu chuyện xưa, bốn người còn lại không quá nổi bật nhưng mỗi người đều có vai trò riêng trong toàn phần vũ đạo, "đất diễn" của từng nhân vật trong câu chuyện chia rất đồng đều.

Chân Triều Tịch là trung thần, Phí Hải cùng Lê Trú là kỵ sĩ và Giang Trạm chính là gian thần, mỗi "nhân vật" đều không giống nhau.

Trong đó nhân vật gian thần của Giang Trạm là xuất sắc nhất.

Không chỉ vì là nhân vật phản diễn mà còn vì những bước nhảy cùng biểu cảm của Giang Trạm vô cùng quyến rũ. Lúc nhìn Vương tử rối gỗ thì ôn nhu, lúc nhìn kỵ sĩ cùng trung thần thì khinh thường, lúc nhìn thấy Vương tử từng bước thức tỉnh thì lạnh lùng, lúc nhìn hoàng quyền bị lật đổ thì khoanh tay đứng nhìn.

Kết thúc ca khúc Vương tử bước lên bảo tọa, động tác kết của phần vũ đạo là Giang Trạm nghiêng đầu giống như một con rối gỗ, mỉm cười đầy quỷ dị.

«Tomorrow» công diễn chưa được bao lâu đã có người tìm ra thuyết âm mưu của cốt truyện.

Nguyên lai khi Từ Bồi Bồi ngồi ở vương tọa diễn conn gối rỗ thì bên cạnh cũng có một con rối gỗ màu đen, mà con rối này có hính dáng y hệt "gian thần" Giang Trạm. Lại thêm chi tiết "gian thần" nhìn Vương tủ vô cùng ôn nhu, kết thúc lại nở một nụ cười quỷ dị cho nên người xem thuận thế mà vạch ra thuyết âm mưu trong đó.

Phần đầu bài hát Giang Trạm không chỉ là gian thần mà còn là con rối bên cạnh Vương tử. Y nhìn như ủng hộ tân Hoàng nhưng thật ra là tâm phúc của Vương tử, lấy danh phận gian thần đứng bên phe địch để từng bước mà đưa Vương tử lên vương tọa.

Khán giả: Cốt truyện đảo ngược thế này đúng là loại mà tôi thích!

Mà màn biểu diễn «Tomorrow» này được nhiều người biết đến cho nên rất mau nó lại một lần nữa được fans dùng logic mà suy ra sự thật.

Ban đầu phần vũ đạo này có bảy người cho nên khẳng định Hà Vị Đồng cũng có nhân vật.

Vũ đạo được điều chỉnh chia đều đất diễn cho mỗi thành viên cho nên không có khả năng Giang Trạm lại được an bài gian thần lẫn rối gỗ, cả hai nhân vật như vậy. Cho nên khả năng duy nhất chính là ban đầu hai nhân vật gian thần cùng rối gỗ là do Giang Trạm cùng Hà Vị Đồng đảm nhiệm. Bởi vì Hà Vị Đồng rời đi cho nên vũ đạo phải điều chỉnh lại và Giang Trạm mới một mình diễn cả hai nhân vật như vậy.

Lúc đầu khi mới đào ra chân tướng quần chúng ăn dưa còn cảm khái: Hà Vị Đồng rời đi coi như là Giang Trạm nhận được một cái tiện nghi.

Kết quả tới chủ nhật bởi vì «Tomorrow» bào hồng mà WeiBo chính thức của Cực hạn thần tượng tung ra một video, đúng là đoạn cut lúc «Tomorrow» được điều chỉnh lại suốt đêm.

Trong video thể hiện rất rõ ràng, biên đạo nhảy đang suy xét xem có nên loại bỏ con rối gỗ kia ra khỏi cốt truyện hay không thì Giang Trạm đề nghị giữ lại. Y nói một người có thể đóng hai vai, chuyển con rối gỗ từ ngoài sáng vào trong tối.

Biên đạo nhảy nghe xong vỗ tay một phát: "Quá hay!"

Mấy thành viên còn lại sao khi tiêu hóa xong cũng vô cùng kinh hỉ: "Cái này quá tuyệt rồi! So với cốt truyện cũ còn xuất sắc hơn!"

Top comment: Trước đó ai nói cậu ấy nhặt được tiện nghi! Ra đây? Vả mặt chưa! Giang Trạm người ta chính là dùng IQ thật sự của mình để tham gia tuyển tú đó biết chưa.

Top comment: Tôi thật sự rất muốn quỳ dưới chân học trưởng!

Top comment: Điều chỉnh lại vũ đạo, một người hai vai, hỏi các người ai sẽ là người cần sửa lại vũ đạo nhiều nhất chứ? Không phải là Giang Trạm sao? Trong nội dung chính của kỳ sáu cũng đã nói Giang Trạm trong ba ngày này ngủ vô cùng ít, các người có lương tâm hay không mà đi nói cậu ấy nhặt được tiện nghi vậy a?

Top comment: Cám ơn WeiBo chính thức đã lấy lại danh dự cho học trưởng chúng tôi.

Top comment: Hà Vị Đồng không thể lên sân khấu nếu bỏ đi nhân vật con rối gỗ kia thì ảnh hưởng đối với các thành viên sẽ là nhỏ nhất. Giữ lại nhân vật đó còn đẩy nó vào bóng tối không phải là để làm cốt truyện tròn trịa hơn sao. Chỉnh sửa lại vũ đạo, người mệt sẽ là ai? Còn không phải các thành viên khác, đặc biệt là Giang Trạm sao! Chiếm tiện nghi chắc chắn là do anti nói đi?

Top comment: Giang Trạm chính là học trưởng thần tiên, làm sao mà cái gì cũng có thể làm được hết vậy a.

«Tomorrow» dù là sân khấu, trang phục hay khả năng diễn xuất cùng biểu đạt của các thành viên thì đều xứng đáng là no. 1 của buổi công diễn lần thứ hai này.

Chẳng những trên sân khấu PK đánh bại đối thủ mà số phiếu bình chọn của sáu thành viên đều cao hơn mức bình thường nhiều, Giang Trạm thu được 789 phiếu, đêm hôm đó liền đứng vào top 3.

Trên mạng hiện tại «Tomorrow» hút vô số fans, hai nhân vật gian thần cùng rối gỗ của Giang Trạm cũng được đón nhận và khen ngợi.

Thậm chí còn có người cut ra từng biểu tình của Giang Trạm tạo hình chính cái ảnh động.

Cộng thêm phần cuối của kỳ sáu Cực hạn thần tượng là một đoạn ngắn hôm đại hội thể thao, phong thái của Giang Trạm khi nhảy qua 1m95 ngoại truwg hút fans thì chính là hút fans.

Sau kỳ này đã không còn ai lo cắn Tuyệt mỹ nữa chỉ điên cuồng mà cắn Giang Trạm.

[Cái giá trị nhan sắc này! Cái bằng cấp này! Cái IQ khinh chỉnh sửa cốt truyện này! Cái kỹ năng thể thao nhảy qua 1m95 này! Còn có tốc độ trưởng thành năng lực nghiệp vụ nhanh như chớp thế này! Liền hỏi mọi người, giới giải trí hiện giờ xuất hiện loại idol thế nào, các người có bò không? Bò không? Các người có thể không bò sao? ]

[Bò, đã sớm bò! Trước mắt các tỷ muộn xin hãy dẫn tôi theo, người quá đông rồi, giẫm chết tôi mất!]

[Thời «Living» tôi còn muốn cắn Tuyệt mỹ nhưng hiện tại qua tới «Tomorrow» tôi chỉ muốn cắn mỗi Giang Trạm, lúc anh ấy nhảy qua mức xà 1m95 tôi chỉ có thể hô to: Học trưởng! Học trưởng! Học trưởng!]

[Các tiểu tỷ tỷ ơi, gia nhập Trạng Nguyên làm fans học muội nào, sang năm chúng ta cùng thi vào A Đại nào! Thi không đậu A Đại cũng không sao, dù sao Giang Trạm vẫn mãi là học trưởng!]

[A! Tôi năm đó sao lại cắn Tuyệt mỹ, là vì tình yêu sao? Không, là vì trong đó có một bên là Giang Trạm! Nói cho cùng Giang Trạm vẫn là đỉnh nhất, đáng để chúng ta trở thành fans của cậu ấy!]

Bên này Giang Trạm điên cuồng mà hút fans, bên kia hotsearch Hà Vị Đồng rút lui vì bệnh cũ tái phát và Diêu Học Phi bị bế mạch cũng được mợi người bàn luận rất nhiều.

Hà Vị Đồng vẫn còn đỡ vì chấn thương là lý do bất khả kháng cho nên fans ngoại trừ chấp nhận thì cũng chỉ có thể chấp nhận.

Diêu Ngọc Phi bị chương trình bế mạch, cảnh quay ít đến đáng thương, giống như kỳ số sáu này không hề có dấu vết để lại của cậu ta. Không chỉ vậy có người qua đường có đến xem trực tiếp tại trường quay xác nhận Diêu Ngọc Phi thật sự là bị bế mạch, với tư cách là cố vấn nhưng cậu ta không phải chỉ bị bế mạch một lần.

Trên quảng trường, WeiBo, diễn đàn lớn vẫn luôn thảo luận về vấn đề này.

Thảo luận quá trời nhưng không ai tìm ra được nội tình, chỉ có thể suy đoán lúc Diêu Ngọc Phi làm cố vấn đã đắc tội với chương trình hay gì rồi.

[Đắc tội với Cực hạn thần tượng chẳng khác nào đắc tội với Nga Hán.]

[Diêu Ngọc Phi nổi tiếng cũng không phải dễ dàng đi. Thật ra tôi cảm thấy gu của giới giải trí bây giờ không phải là nhan sắc và khí chất của cậu ấy.]

[Bị bế mạch thì cũng thôi đi, giờ đã sáu kỳ rồi tôi xem lại mấy kỳ trước xem cậu ấy làm cố vấn thế nào thì cậu ấy cũng chả nói được mấy câu.]

[Tính cả Bách Thiên Hành thì trong năm vị cố vấn thì cậu ấy chính là người không nổi bật nhất, cậu ấy trên màn ảnh thật sự không quá đẹp!]

[Tôi cảm thấy công ty quản lý của cậu ấy lần này quyết sai rồi, đáng ra không nên cho cậu ấy nhận Cực hạn thần tượng, cậu ấy vốn không thích hợp làm cố vấn.]

[Cũng không biết nói sao nữa, chính là lần công diễn lần trước cậu ấy ở sân khấu nói cái gì mà hoa với không hoa, fnas của cậu ấy cho rằng cậu ấy đã yêu đương từ trước cho nên thoát phấn quá chừng. Tôi thật sự không hiểu được, trong chương trình tuyển tú lớn thế này cậu ấy làm cố vấn tốt xấu gì cũng hút được một chút fans đi, thay vào đó cậu ấy ngồi ở chổ kia mà nói về hoa hồng, đúng là cái hay không học chỉ học cái dở.]

[Không phải chứ, cố vấn bị bế mạch là do cố vấn sai sao? ]

Tất nhiên Diêu Ngọc Phi đương nhiên là có sai.

Cái sai của cậu ta chính là không nên ở lần công diễn đầu tiên nói mấy chuyện vớ vẩn như thế, giống như giơ móng vuốt mèo vậy, như có như không mà cào trúng chổ đau của Bách Thiên Hành.

Bách Thiên Hành sao có thể dung thứ cho cậu ấy được.

Bế mạch chính là còn nhẹ đó.

Cộng thêm hiện tại trung hợp làm sao mà ông chủ của Hà Vị Đồng lại là Tống Hữu.

Tống Hữu ban đầu cũng không nghĩ gì nhiều tưởng Hà Vị Đồng tự mình phát hiện ra tính hướng của Giang Trạm, sau đó nghĩ lại thấy không đúng liền xách Hà Vị Đồng đến trước mặt hảo hảo mà hỏi cho rõ ràng. Sau một hỏi tra hỏi mới nghe được ba chữ từ miệng của kẻ kỳ thị đồng tính này chính là "Diêu Ngọc Phi".

Tống Hữu nghiến rắng nghiến lợi mà đơn giản gọi cho Bách Thiên Hành một cuộc gọi.

Lúc này mới có chuyện bế mạch cùng hạn chế màn ảnh của kỳ thứ sáu.

La Ấn Huy còn chưa tra ra nội tình chỉ riêng cái kết quả bế mạch cùng hạn chế màn ảnh đã làm hắn đau đầu muốn chết.

Hắn chỉ vào Diêu Ngọc Phi: "Tổ tông! Cậu đúng là tổ tông của tôi mà!"

Nói cùng một câu đó còn có Cư Gia Tạ.

Dựa vào mặt mũi của Bách Thiên Hành cộng thêm một phen công phu mà hắn mới có thể mang video thổ lộ ngày đó về trong tay.

Lúc đưa video đó cho Bách Thiên Hành hắn liền đưa ngón tay cái lên nói: "Cậu đúng là tổ tông của tôi!"

Lúc này đã là thứ hai Bách Thiên Hành không ở Cực hạn thần tượng mà đang ở điện ảnh thành.

Lúc Cư Gia Tạ khen hắn thì hắn đang ngồi trên sô pha trong phòng khách sạn, đang xem điểm xếp hạng của Giang Trạm.

Cư Gia Tạ càng nghĩ càng buồn bực, ngồi xuống nhìn Bách Thiên Hành: "Cậu nói xem, các cậu rốt cuộc là nghĩ thế nào vậy? Nhiều người như vậy, còn làm trò trước mặt mọi người cùng máy quay, một người dám hỏi một người cũng dám trả lời?"

Bách Thiên Hành đúng thật là tổ tông, thế nhưng lại trả lời: "Sợ cái gì, có anh mà."

Cư Gia Tạ: "?"

Bách Thiên Hành nói tiếp: "Yên tâm đi, mấy chuyện càng quá mức còn chưa có quay được."

Càng quá mức?

Cư Gia Tạ trừng mắt nhìn lên: "Cậu thổ lộ hôm rạng sáng thứ tư, ngày thứ tư lại thu hình buổi công diễn, thu xong không phải cậu liền đuổi theo máy bay sao, chổ nào dư thời gian để làm chuyện 'càng quá mức' chứ?"

Bách Thiên Hành cười nhẹ một chút.

Cư Gia Tạ thấy hắn cười như vậy lòng liền "bộp" một cái, nghĩ thầm: Giang Trạm bộ bị mù rồi sao? Lại coi trọng cái loại súc sinh này?

Thứ ba Cực hạn thần tượng thu hành trình bên ngoài của thực tập sinh.

Lịch trình lần này là phần thưởng dành cho đội chiến thắng trong đợt PK hôm trước.

Ra ngoài đi chổ nào, làm cái gì đều do thực tập sinh tự quyết định, chương trình sẽ an bài nhân viên công tác đi theo thu tư liệu sống.

Sau khi lịch trình ra ngoài của Cực hạn thần tượng được công bố fans các nhà đều chạy đi thông tin với nhau, suy đoán xem idol nhà mình sẽ đi chổ nào?

Tiếc là lịch trình được giữ bí mật cho dù fans có dùng tiền âm thầm mua từ paparazzi cũng không mua được.

Vì thế fans chỉ có thể chờ và chờ, chủ nhật cuối cùng cũng chờ được các thực tập sinh ra ngoài.

[Ngao ngao! Chân chủ nhiệm, Phi ca, Kỳ Yến đi đường XX xem phim kìa!]

[Từ Bồi Bồi đi đoàn phim «Hải âu» thăm ban.]

[Tùng Vũ cùng tiểu Hải đi nhà sách ở đường XX.]

* * *

Thứ hai lại có thêm một ít thực tập sinh ra ngoài.

Ỏ nơi công cộng khẳng định là sẽ bị chụp ảnh, nhưng thật ra không cần nghĩ cũng biết tuyển tú lâu vậy rồi khó lắm mới được ra ngoài cho nên đương nhiên là muốn đi dạo.

Chờ đến thứ ba..

[Giang Trạm hôm nay đi A Đại! A Đại!]

Giang Trạm đi A Đại chính là tới thứ ba mới được quyết định.

Sau khi ê-kíp trả điện thoại cho y, sau đó y thấy trên WeChat hiện một thông báo, "Âu Dương" đã yêu cầu thêm bạn tốt.

Sau khi chấp nhận thì đó đích thị là Âu Dương giáo sư của A Đại.

Âu Dương lão sư vừa được add WeChat liền trực tiếp gọi video đến vui vẻ mà hàn huyên cùng Giang Trạm, còn nói có xem Giang Trạm tuyển tú cảm thấy biểu hiện của y rất tốt.

Lại chủ động nói: "Em trước đó còn không phải bảo sinh viên nhắn với tôi rằng là sẽ tự trở lại trường cùng tôi ăn cơm trưa sao."

Giang Trạm: "Đúng ạ."

Âu Dương giáo sư đặc biệt vui vẻ: "Hôm nay có rảnh không? Đến đây đi, hôm nay rảnh thì liền tới, tôi hôm nay cũng vừa hay có ở trường."

Giang Trạm cười: "Thời gian thì có, hôm nay cũng rảnh nhưng mà nếu đến thì máy quay cũng sẽ đi theo."

Âu Dương giáo sư: "Máy quay? À, đi theo quay phim sao, không sao cứ đến đây đi. Quay xong rồi mang đi phát sóng cũng có thể chứng mình em chính là sinh viên của A Đại, không phải là giả."

Giang Trạm đã lâu chưa về trường học.

Trên thực tế nếu tính toán kỹ thì y ở trường học ngây người chưa tới ba năm.

Sau khi khai giảng năm ba không bao lâu vì mẹ bệnh cho nên y thường xuyên xin nghỉ.

Giảng viên ở trường biết rõ tình huống của y nên luôn thấu hiểu cho y, chỉ cần y có thể về trường kiểm tra cuối kỳ cùng giao luận văn thì không có yêu cầu về việc đến trường của y.

Cái đèn xanh này là do chủ nhiệm khoa tài chính lúc đó tự mình mở cho y, có thể thấy được tình huống của y lúc đó có bao nhiêu đặc thù.

Năm cuối sau khi tốt nghiệp bời vì bệnh tình của mẹ trở nên nguy kịch cho nên y ngay cả bằng tốt nghiệp cũng không thể trở về lấy, phải nhờ bạn cùng phòng gửi cho y.

Chớp mắt một cái đã qua nhiều năm.

Còn đường đầy cây xanh râm mát này Giang Trạm đã đi qua vô số lần, khung cảnh vườn trường quen thuộc này làm đáy lòng y không khỏi xúc động.

Xúc động chưa bao lâu vừa mới tiến đến cổng trường chưa được ba phút đã bị vay quanh.

Cái này không thể trách y, cũng không thể nói y có bao nhiêu nổi tiếng, mà vì..

Mấy VJ vác máy ảnh đi theo phía sau y đem bán y.

Y mặc một thân trang phục bình thường, đội mũ đi trên đường không thể nào gây chú ý được.

Đáng chú ý chính là Vj vác máy quay cách một đoạn với y đang đi theo phía sau y.

VJ vừa đi vừa quay hình y, mấy sinh viên A Đại đi cùng đường thấy lạ cũng quay đầu lại nhìn.

Nhìn nhìn liền có người nhận ra Giang Trạm.

Người đầu tiên nhận ra Giang Trạm chính là một nam sinh, "ngọa tào" một tiếng, hét thật to rồi hô tên: "Giang Trạm!"

Giang Trạm nghe thấy quay đầu lại, tấm mắt từ dưới vành nón nâng lên cười cười với người nọ.

Nam sinh kinh ngạc mà hét lên: "Là thật hả?"

Từ một giây này liền bắt đầu, xung quanh Giang Trạm càng vây càng nhiều người.

Không cần kỳ quái không càn kinh ngạc, sinh viên A Đại chính là rường cột nước nhà cũng là người bình thường cho nên cũng có lòng hiếu kỳ.

Giang Trạm tham gia tuyển tú đã sớm nổi tiếng trên diễn đàn sinh viên A Đại, người bên ngoài cổng A Đại không biết Giang Trạm là chuyện bình thường, nhưng phàm là người trong cổng trường A Đại thì không thể nào không biết Giang Trạm.

Theo lời của bảo vệ cổng A Đại: "Nếu chó trong trường chúng tôi biết dùng điện thoại di động thì nó cũng sẽ bỏ phiếu cho Giang Trạm."

Chung quanh người vây ngày càng nhiều, ê-kíp chương trình có nghĩ tới nhưng Giang Trạm chưa từng nghĩ tới.

Y một bên hướng đến nhà ăn mà đi, một bên hỏi nam sinh nữ sinh đang vây bên cạnh: "Hôm nay không lên lớp sao?"

"Vừa mới tan học."

"Đợi lát nữa hãy đi, để em chuoj ảnh với học trưởng cái nha."

Giang Trạm bị nhiều người vây như vậy lại còn là học đệ học muội cho nên hơi ngượng.

Y hơi hơi cuối đầu dùng vành nó để che chở cho khuôn mặt của mình, mọi người sợ y nhìn không thấy được đường phía trước cho nên dù là vây quanh nhưng cũng cách y tầm 4m.

Đi một hồi vòng người vây ngày càng nhiều, Giang Trạm có chút dở khóc dở cười.

Y nói với mấy sinh viên xung quanh: "Chụp xong ảnh liền về thôi, còn phải đi học nữa."

Có sinh viên hỏi: "Học trưởng trở về đi học hả?"

Giang Trạm bị chọc cười: "Anh tốt nghiệp rồi, không có lưu ban cho nên không lên lớp nữa."

Nụ cười này của y làm náo động một phạm vi nhỏ xung quanh y, mấy cô gái còn cố kiềm nén mà hét trong cổ họng.

Có người không kiềm chế được cũng tự cho là giọng mình rất rất nhỏ: "Quá soái a, quá soái a, quá soái đi!"

Giang Trạm bị ba tiếng "quá soái a" này khen đến thập phần ngượng ngùng.

Y biết mình lớn lên không tồi, trước kia lúc ở trường có hay có nữ sinh đến nhìn y, nhưng kiểu vây xung quang trực tiếp ở trước mặt khen soái thì không nhiều lắm.

Đặc biệt đây không phải chương trình tuyển tú, không phải sân khấu mà là A Đại là con đường đầy cây xanh y từng đi qua vô số lần.

Ở chổ này y chưa bao giờ nghĩ y sẽ trở nên đặc biệt, đặc biệt đến mức được vây quanh như mặt trăng được các vì sao bao quanh.

Nhưng sự thật chính là như vậy.

Giang Trạm chưa bao giờ nghĩ đến nhưng cũng không thể không thừa nhận, hôm nay là hôm nay, trước kia là trước kia.

Khoảng danh khí này của y chẳng những đưa đến nhiều người vây quanh, tò mò mà còn có sự "khoản đãi" của hàng loạt máy ảnh điện thoại.

Không bao lâu những thứ liên quan đến Giang Trạm đã xuất hiện trên diễn đàn của A Đại.

[aaaaa! Giang Trạm đến! Tôi vừa nhìn thấy ở cửa Bắc nè!]

[Tôi và bạn cùng phòng chụp được ảnh của Giang Trạm rồi này! Siêu cấp đẹp trai luôn!]

[Giang Trạm hôm nay về A Đại, người thật có bao nhiêu soái a, xem video liền biết!]

Chờ khi Giang Trạm gặp được Âu Dương giáo sư ở nhà ăn thì người vây quanh mới ít được một chút.

Mọi người ảnh cũng đã chụp, vây quanh nhìn thì cũng đã nhìn rồi, cho nên người có uy nghiêm như Âu Dương giáo sư của chúng ta bảo giải tán thì bọn họ mới tan đi.

Giang Trạm thấy Âu Dương giáo sư liền lấy mũ xuống, nghiêng người chào: "Giáo sư".

Đã qua năm mươi, người có hơi hơi béo, Âu Dương giáo sư từ trong túi lấy điện thoại ra, đưa lên: "Tới đây, Giang Trạm, em đợi một chút thầy chụp mấy tấm ảnh gửi cho con gái tôi xem."

Giang Trạm dở khóc dở cười.

Chụp xong rồi Âu Dương giáo sư mới bỏ di động xuống, vui vẻ mà nhìn y trán đầy xúc động: "Cuối cùng cũng trở lại rồi."

Hốc mắt Giang Trạm hơi nóng, đi đến trước mặt giáo sư thấp giọng nói: "Lão sư."

Âu Dương giáo sư nhìn thật kỹ y, thấy tinh thần cùng diện mạo của qua quả thật rất tốt mới vui mừng mà gật đầu: "Trở về là tốt rồi."

Thiên chi kiêu tử năm đó rốt cuộc đã trở về rồi.

Có máy quay lại đang ở nhà ăn cho nên Âu Dương lão sư cũng không tiện mà hỏi nhiều, nên cả hai đơn giản đi lấy cơm rồi tìm chổ ngồi xuống.

Âu Dương lão sư vô cùng hào phóng mà dùng thẻ của mình quẹt, mời cơm VJ cùng nhân viên công tác đi theo: "Nghỉ ngơi một chút, ăn cơm trước rồi lại quay."

Lại nói: "Phía trường học tôi đã chào hỏi qua rồi, yên tam đều có thể quay, đợi lát nữa tôi dẫn mọi người đi khu phòng học đi dạo một chút."

Người ta là giáo sư của trường danh giá, là Đại Ngưu của nghanh lại khách khí đến thế thì sao có thể từ chối.

VJ đã quay cả một đường lúc này mới buông máy ra cùng nhân viên công tác khác ngồi xuống ăn cơm.

Giang Trạm rốt cuộc cũng có cơ hội nói chuyện phiếm mấy câu cùng Âu Dương giáo sư.

Âu Dương giáo sư liền bắt đầu phàn nàn: "Thầy nói với con gái lát nữa em sẽ đến, nó liền bảo thầy lát nữa phải chụp vài tấm ảnh của em, còn phàn nàn thầy ăn mặt quá quê mùa lỡ mà lên TV thì sẽ làm giảm hình tượng của giáo sư A Đại. Em nói xem hiện tại mấy cô gái có thể vì soái ca mà hạ thấp hình tượng của baba mình vậy sao."

Giang Trạm cười.

Âu Dương giáo sư nhìn y: "Cười cái gì? Nói chuyện!"

Giang Trạm vẫn cười.

Âu Dương giáo sư thấy y cười như vậy hốc mắt cũng có chút cay – Lần cuối cùng hai người gặp nhau cũng đã là rất nhiều năm về trước.

Trong ấn tượng của hắn, Giang gia lúc đó bị phá sản lại bị kiện tụng, công ty nợ nần, mẹ Giang bệnh đến sứt đầu mẻ trán, chỉ trong vòng hai tháng người y đã gầy đi vài vòng, y trở lại trường với đôi mắt đầy mệt mỏi cùng chết lặng.

Mà Giang Trạm ở trước mắt giống như trở về thời thiếu niên khi y vào khoa máy tính nghe giảng hồi năm nhất vậy.

Trong đáy mắt luôn có ánh sáng, đều giống nhau y đúc vậy.

Âu Dương giáo sư nặng nề mà thở dài, không nói thêm gì thiên ngôn vạn ngữ chỉ có thể hóa thành một câu: "Tiểu tử thúi".

Giang Trạm nghiêm túc mà nhìn lại Âu Dương giáo sư: "Cảm ơn lão sư."

Âu Dương giáo sư buồn cười, chán ghét mà nói: "Chê em xấu em còn cảm ơn, em thật là." Trong lòng lại nghĩ, cảm ơn cái gì chứ, chúng ta năm đó là lão sư cho nên mấy cái này đó chúng ta giúp được liền sẽ giúp, đều là mấy việc nhỏ. Những khó khăn kia không phải là em tự mình vượt qua sao.

Thầy trò gặp lại từ trước đến giờ không cần nhiều lời về những việc trong quá khứ.

Âu Dương lão sư thừa lúc ăn cơm hỏi Giang Trạm về mấy tình huống trong tuyển tú, còn nói: "Con gái thầy mỗi ngày đều nói với thầy, các em tuyển tú đều có nội ứng bên trong, bảo thầy tìm nội ứng cho em, thầy đau đầu muốn chết với nó luôn."

Giang Trạm: "Lão sư trả lời em ấy thế nào?"

Âu Dương giáo sư: "Còn có thể trả lời thế nào? Đương nhiên là nói người khác có nội ứng thì Giang Trạm ca ca của con cũng có nội ứng."

Giang Trạm đang cầm đũa mà sững sờ, không hiểu mà ngẩng đầu: "Hả?"

Âu Dương giáo sư vẻ mặt rất thản nhiên: "Bách Thiên Hành còn không phải nội ứng của em sao?"

Hai nữ sinh ngồi ăn ở bàn bên cạnh nhất thời mà phun luôn cơm.

Âu Dương giáo sư ý chỉ hai nữa sinh bên đó: "Em xem, đều biết kìa."

Giang Trạm: "..."

Giang Trạm thật sự là có miệng cũng không thể nói rõ được, y giải thích: "Lão sư, không có nội ứng đâu, chương trình tuyển tú mà tụi em tham gia rất là chính quy."

Âu Dương giáo sư: "À, cái đó thấy biết. Ý của thầy không phải như em nghĩ, mà cái ý mà em nghĩ thầy cũng chưa nghĩ tới a."

Hai nữa sinh bên cạnh: Cho nên rốt cuộc là ý gì?

Giang Trạm: "..."

Phải rồi, quen thuộc A Đại đương nhiên cũng phải hiểu luôn giáo sư.

Dùng IQ để đàn áp? Không tồn tại. Ở A Đại từ trước tới giờ chỉ có giáo sư là đàn áp sinh viên.

Giang Trạm rất hiểu chuyện mà chuyển chủ đề: "Lão sư, nhiều năm vậy rồi sao mà tóc của thầy còn tốt vậy a."

Âu Dương giáo sư: "Đúng rồi, con gái thầy còn xem mấy siêu thoại của Tuyệt mỹ nữa."

Hai nữ sinh bên cạnh bắt đầu cười sặc sụa.

Giang Trạm: "..."

Âu Dương giáo sư vẻ mặt vô cùng nghiêm túc căn bản không bị Giang Trạm dắt mũi, còn lấy điện thoại ra mở WeiBo, click vào mục follow: "Em xem, thầy follow em cũng thuận tiện follow Bách Thiên Hành."

Giang Trạm: "..."

Giang Trạm cầm đũa, trầm mặt một lúc lâu mới chân thành hỏi: "Lão sư, bữa cơm này còn ăn nữa không?"

Âu Dương giáo sư cất điện thoại, hihi haha cười không ngừng: "Thầy chọc em chơi thôi." Lại nói: "Mau ăn đi, ăn xong thầy dẫn em đi khu hành chính một lát."

Âu Dương giáo sư: "Trưởng khoa Vương còn chưa về hưu đâu, hôm nay ông ấy cũng ở đây, chủ nhiệm của em là giáo sư Trần, còn có giáo sư Tiền, giáo sư Lộ cũng có ở đây luôn."

Giang Trạn ngẩn người.

Âu Dương giáo sư: "Đừng ngạc nhiên, đại giáo thảo, em được yêu thích không phải là ngày một ngày hai. Đều là người quen, đi gặp đi, đã về trường rồi còn không đi gặp lão sư sao?"

Trở về trường đương nhiên là muốn gặp lão sư.

Không lâu sau đó trong máy ảnh của VJ xuất hiện vài vị có tên tuổi trong Bách khoa toàn thư Baidu, đều là những người có chức danh và là Đại Ngưu trong nghành.

Những nhân vật Đại Ngưu này đều là lão sư của Giang Trạm, sau khi cùng Giang Trạm gặp mặt họ đều rất vui mừng, sự yêu thương đều viết hết lên trên mặt.

Có vì giáo sư thở dài: "Lúc trước mà bảo nghiên trong tay tôi, thì hẳn giờ cũng đã tốt nghiệp rồi."

Vị giáo sư khác: "Sau đó lại đến tay tôi học tiến sĩ."

Lại một giáo sư khác: "Không thì giờ cứ thi thạc sĩ đi? Kết thúc tuyển tú suy nghĩ một chút đi?"

Nhân viên công tác đi theo: "?"

Kinh ngạc tới muốn rớt cằm!

Người khác debut thì thành nghệ sĩ nổi tiếng, Giang Trạm debut xong lại về thi thạc sĩ? Còn có bao nhiêu Đại Ngưu giáo sư vẫn đang mở to mắt muốn cướp người?

Nhân viên công tác: Quỳ! Đều do giới giải trí của chúng tôi không có kiến thức!

Giang Trạm cũng dở khóc dở cười, y biết mấy giáo sư chỉ là nói chơi thôi.

Kết quả, buổi chiều có một vị giáo sư đã mang Giang Trạm đến khu dạy học.

"Môn Kinh tế học Phương Tây này dạy cho sinh viên năm nhất, thường thì thầy sẽ mang theo một bạn sinh viên năm hai, hôm nay em ở đây vậy em thay vào chổ đó đi."

Giang Trạm: "..."

Nhân viên công tác: "?"

Giang Trạm chân thành nói: "Lão sư, đừng đùa mà, chuyên nghành con đã quên gần hết, không còn lại gì cả. Làm sao có thể dạy cho đàn em được?"

Giáo sư trực tiếp ném quyển "Kinh tế học Phương Tây" qua: "Quên sao? Vậy giờ có thể nhanh nhanh mà đi xem lại đi."

Giang Trạm trịnh trọng nói: "Lão sư!"

Lộ giáo sư nâng chúng trà lên uống một ngụm trà xanh, cười vô cùng giảo hoạt: "Được rồi, biết rồi, thầy dạy, em theo viết bảng cho thầy, được không?"

Lại nói: "Thầy đã khoe khoang với sinh viên rằng thầy quen với Giang Trạm, khó lắm mới dạy ra được một idol, còn không cho thầy khoe khoang sao."

Nói xong đứng lên: "Đi, đi học. Đi cho bọn học xem phong thái của sư huynh nào."

Không lâu sau đó, trên diễn đàn..

«Đều là lịch trình hoạt động bên ngoài, sao Giang Trạm lại có thể ưu tú đến thế chớ! »

Topic: Lịch trình bên ngoài của Giang Trạm có rồi đây! Chổ nào cũng chưa đi đã trực tiếp về A Đại!

Hình ảnh minh họa..

Giang Trạm đứng trên đường đầy cây xanh ở trường học.

Giang Trạm ở nhà ăn trường học.

Giang Trạm mặc trang phục bình thường, cao cao soái soái mà đứng trên bục giảng, phía sau là tấm bảng di động mà đen.

Giang Trạm đối mặt với bảng đen, đưa lưng về phía máy ảnh, đang viết bảng.

Lâu chủ: Toàn bộ Cực hạn thần tượng, chỉ có Giang Trạm là có đường lui hoàn chỉnh nhất!

Bị loại sao? Loại liền thi lên thạc sĩ, tiến sĩ, sau đó về trường giảng dạy.

Ta mẹ nó muốn quỳ dưới chân Giang Trạm, mẹ nó giờ tôi mới hiểu sao Trạng nguyên tỷ tỷ có thể cao quý lãnh diễm đến thế.

Đầu tường Giang Trạm này quá tốt để bò mà!
« Chương TrướcChương Tiếp »