Chương 16: Bắn vào tử ©υиɠ

“Anh, hình như có người bên ngoài.” Cô ôm lấy cổ anh lắng nghe tiếng bước chân bên ngoài hành lang, lo lắng người bên ngoài có thể nghe thấy.

“Hừm!” Âʍ đa͙σ của cô kẹp chặt, anh bị hút sâu đến mức bụng vô thức siết chặt, hai viên tinh hoàn nặng trĩu dưới háng co rúm lại.

Ham muốn của anh tăng vọt, người đàn ông cường tráng trên người cô mạnh mẽ đam rút, âʍ đa͙σ của cô tê dại, con thịt vừa dài vừa to mạnh mẽ thọc vào huyệt thịt chật hẹp.

Dâʍ ɖị©ɧ không thể khống chế cứ thế mà tràn ra ngoài, chỗ kết hợp vang lên tiếng nhóp nhép dâʍ ɖu͙©, côn ŧᏂịŧ đỏ tím được dâʍ ɖị©ɧ tưới ướt đẫm.

“A!” Anh đè lên người cô, mười ngón tay đan vào bàn tay của cô, vùi đầu vào bầu ngực trắng mịn căng tròn của cô, cô cảm thấy sướиɠ khoái vô cùng, huyệt thịt không ngừng co rút, côn ŧᏂịŧ được các nếp gấp mềm mại mυ"ŧ chặt.

“Anh….a……a….” Kɧoáı ©ảʍ cực cao lan tràn khắp cơ thể, dâʍ ɖị©ɧ phun ra như suối.

Thẩm Gia Hằng giờ này không khác gì con sói đói, cho dù có cố gắng đi nữa cũng không ngăn cản được sự hấp dẫn của cơ thể tươi trẻ của cô, anh làʍ t̠ìиɦ một cách dũng mãnh, côn ŧᏂịŧ càng cắm càng sâu, anh cảm thấy qυყ đầυ đi sâu đến mức chạm đến một cái miệng nhỏ, anh đương nhiên biết đó là chỗ nào, nhưng vẫn mở miệng hỏi: “Đây là chỗ nào?”

“Ưm….không biết….” Cô mơ màng trong sướиɠ khoái, nào biết đó là chỗ nào mà trả lời anh.

“Nơi con chúng ta sinh ra.” Giọng nói của anh trầm khàn nóng bỏng, thì thầm bên tay cô.

Phương Vi đã được học sinh học, cô muốn khép chặt âʍ đa͙σ lại, hoang mang hỏi: “Sao có thể làm tới?”

“Shit!” Anh thọc qυყ đầυ vào cái miệng nhỏ, mạnh mẽ đâm vào, cổ tử ©υиɠ không chịu nổi sự ma sát liên tiếp đã mềm nhũn thành một vũng nước.

Lần đầu tiên bị làm sâu đến như vậy, cô không chịu nổi kí©h thí©ɧ. Cô hét lên, huyệt thịt run rẩy, dưới ánh nhìn đầy ý cười của anh, cô tới cao trào.

Anh cảm thấy nơi kết hợp dính nhớp ướt đẫm, anh tiếp tục va chạm, lực đạo rất mạnh, cảm giác cả giường cũng rung lắc theo.

Sau khi chạy nước rút một lúc, anh cũng muốn bắn, cảm nhận côn ŧᏂịŧ trong cơ thể phồng lên, qυყ đầυ run run là dấu hiệu của sự bắn tinh.

“Bảo bối, sinh cho anh một đứa con nhé!” Thẩm Gia Hằng quá sung sướиɠ, qυყ đầυ bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặt sệt vào cổ tử ©υиɠ của cô.

Cả cơ thể của cô run rẩy theo từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh rót vào cơ mình. Anh đè trên người cô, thở phì phò, côn ŧᏂịŧ của anh vẫn vùi sâu trong cơ thể cô tận hưởng dư âm của kɧoáı ©ảʍ được bắn tinh. Anh vùi đầu vào hõm cổ, hít thở mùi hương quyến rũ của cô. Anh nhịn không được chơi thêm hiệp nữa.

Kết thúc, anh dùng khăn ấm giúp cô lau chùi, cô nhìn vết thương trên lưng anh, thẹn thùng nói: “Anh, đau không?”

“Không đau. Em chỉ cào ngoài da thôi mà. Vì ngày là khỏi thôi.” Anh nhìn dấu hôn chằng chịt trên cơ thể cô yêu thương nói.

Dọn dẹp sạch sẽ, hai người ôm nhau đi ngủ. Phương Vi bị cơn đói đánh thức. Bụng cô réo ầm ĩ, anh chở cô đến một cửa hàng dùng cơm. Ăn xong hai người cùng nhau ra về.

Hai người về đến nhà đúng lúc gặp Phương Hà ở cửa, đưa cô về vẫn là người đàn ông hôm bữa. Cô mở miệng giới thiệu: “Đây là thực tập sinh của em, còn đây là chồng và em gái cô.”

Cô gật đầu chào anh ta, anh mở miệng nói: “Có muốn lên nhà uống chút nước không?”

Người đàn ông từ chối: “Em phải về hẹn lần sao ạ. Về muộn mẹ em sẽ lo lắng.”

Anh ta chào tạm biệt rồi đi. Ba người cùng nhau đi vào nhà.

Hết chương 16