Mặt trời mọc sau núi, ánh nắng xuyên qua kẽ lá, tiếng chim hót líu lo, Mặc Linh đặc biệt dậy sớm chuẩn bị đi học.
Tuy có ánh nắng nhưng dù sao cũng là mùa đông, thời tiết vẫn lạnh và ẩm ướt, Mặc Linh mặc bộ đồng phục của trường kèm với một chiếc áo khoác đen đơn giản nhưng ấm áp.
Mặc Linh thật sự rất thích trang phục ở thế giới này. Không giống như chỗ của cô, đều là váy dài chấm đất, đẹp thì có đẹp nhưng nếu đánh nhau ở cự li gần thì vô cùng bất tiện. Trang phục ở đây có váy cũng có cả quần, hoàn toàn để người mặc tự do lựa chọn thoải mái.
Mái tóc đen dài tới eo thả xõa. Thường thì con gái nuôi tóc dài vẫn sẽ luôn khiến người ta cảm thấy dịu dàng, nhưng không hiểu sao đối với nguyên chủ thì tóc dài lại tôn lên những đường nét sắc lạnh trên gương mặt vốn chẳng mấy khi cười. Cũng bởi vậy nên nguyên chủ mới được gọi là mỹ nhân băng lãnh.
Gương mặt của nguyên chủ, rất giống Mặc Linh, giống đến mức như thể là cùng một người.
Đôi mắt to tròn nhưng con ngươi lại có sự lạnh lùng. Mũi cao thanh thoát, hai má trắng hồng mềm mại, đôi môi có chút tím tái. Sự tím tái ở đôi môi càng khiến cả gương mặt trở nên lạnh lùng.
Tuy vậy nhưng cũng do chỉ mới mười lăm tuổi, gương mặt tuy lạnh lùng nhưng vẫn ẩn chứa sự non nớt. Mặc Linh cụp mắt suy đoán, nếu nguyên chủ tiếp tục giống cô, vậy đợi lớn lên thêm chút nữa, đến tầm năm 18 hoặc 20 tuổi, gương mặt này sẽ mất vẻ non nớt, chỉ còn duy lại sự lạnh lùng, đến khi đó mới thực sự xứng với danh “mỹ nhân băng lãnh”.
Mặc Linh ra khỏi nhà. Nhà cô cách trường một con phố, đi bộ khoảng 15 phút, một khoảng cách khá gần.
Trường Tư thục Alice – hay gọi tắt là Trường Alice, tên thân mật là trường của con nhà giàu.
Tư thục Alice có lịch sử trăm năm, được thành lập bởi một hội phụ huynh giàu có. Trải qua năm tháng, Alice càng ngày càng thu hút con em giới thượng lưu, nhà quyền quý. Mỗi vị phụ huynh khi gửi con em mình vào đây, ít nhiều đều quyên góp cho nhà trường, bởi vậy càng ngày Alice càng xứng danh là trường của con nhà giàu. Cho đến bây giờ, Alice không chỉ nổi tiếng trong nước mà còn ở nước ngoài, thậm chí còn được xếp vào Top 5 trường đẹp nhất trên thế giới.
Tư thục Alice bao gồm một chuỗi bậc từ mầm non đến đại học. Mỗi bậc ở một khuôn viên khác nhau, mỗi khuôn viện rộng tới mức dường như chẳng thể rộng hơn được nữa. Nói vậy chắc đủ để hình dung tư thục Alice rộng tới đâu rồi.
Trường con nhà giàu nhiều nhất chính là gì? Xe hơi? Không sai rồi. Nhiều nhất chính là mỹ nữ mỹ nam.
Tuy rằng không biết nhan sắc thật sự thì có phải là mỹ nữ, mỹ nam hay không nhưng ít nhất thì nhìn đi đâu cũng thấy trai xinh gái đẹp. À, có một câu nói thế này về trường Alice: Một mét vuông đất mấy chục người đẹp.
Aizz, thực sự không phải nói khoác. Bạn cứ nghĩ mà xem, người ta đều là cậu ấm cô chiêu nhà có tiền, ai lại tình nguyện để mình bị xấu? Cho nên, Alice quả thực nhiều người đẹp tới mức có thể chuyển thành trường Điện ảnh luôn rồi.
Cũng bởi vì nhiều rồng phượng đến vậy, nên phong thái trở thành một yếu tố quan trọng. Đưa mắt nhìn khắp Top 3, top 5, top 10, rồi tới top 20, thậm chí top 50 của bậc THPT Alice, ai ai cũng là người có phong thái hơn người.
Mặc Linh vốn là mỹ nhân được xếp hạng ba, nhưng hôm nay tất cả mọi thứ dường như đã khác rồi.
Đám nam sinh đứng ngoài lớp bình phẩm về người đẹp, khi bắt gặp Mặc Linh cởϊ áσ khoác ngoài cổng, tất cả đều ngây như phỗng.
À, trường Alice có quy định, học sinh đến trường phải mặc đồng phục, không được khoác thêm áo khoác. Áo khoác có thể khoác khi đi đường cho đỡ lạnh, đến cổng trường phải cởi ra.
Mặc Linh cầm áo khoác trên tay, mắt đưa trước ngó sau, bỗng cảm thấy mình hơi lạc loài. Hình như có mình cô mặc đồng phục mùa đông.
Đồng phục Alice chia làm hai loại: mùa đông và mùa hè. Mùa hè gồm áo sơ mi, áo vest, carvat, váy ngắn trên đầu gối. Mùa đông thì áo cũng như vậy, chỉ khác mỗi là quần dài.*
Nhưng hiện tại, cô nhìn đều thấy nữ sinh mặc đồng phục mùa hè. Mặc Linh cảm thấy muốn quỳ lạy, thời tiết như này còn có thể mặc váy trên đầu gối, cô phục!
Như Mặc Linh không biết, vì mặc đồng phục mùa đông mà cô trở nên vô cùng nổi bật.
Từ tầng hai tầng ba nhìn xuống, cô gái mặc quần đứng giữa một đám nữ sinh mặc váy ngắn, có thể không nổi bật sao? Đợi cô gái cất bước thêm vài bước nữa, đi qua cổng trường rồi, mọi người mới rõ, hóa ra là mỹ nhân băng lãnh của trường. Nhất thời, tiếng huýt sáo vang lên khắp trường.
Hàng trăm cặp mắt nhìn vào, Mặc Linh không chút mất tự nhiên, sải bước đi tiếp. Khí chất lạnh lùng trực tiếp chọc mù mắt nam sinh.
Trong lòng nam sinh ấy à, vẫn luôn bị hai dạng hấp dẫn: Một là dạng em gái liễu yếu đào tơ, ngây thơ non nớt, còn lại chính là chị đại lạnh lùng.
Học sinh đứng bên cạnh Mặc Linh cũng dần chú ý, từ từ tản ra khỏi người cô, đi tìm đồng bạn cùng xì xào. Mặc Linh không chút để ý, đừng nói nguyên chủ đã quá quen với cảnh tượng như vậy, cô từ khi sinh ra đã là chúng tinh phủng nguyệt như thế này rồi.