Chương 1

“Anh muốn đi lên sao.”

“Chờ tôi vào nhà, hỏi lại những lời này sau.” Nam nhân dựa vào bên cạnh xe, nửa rũ mắt, ánh mắt không chút nào che giấu sự bỡn cợt.

Đèn đường nhoáng lên, hình ảnh bỗng trở nên mơ hồ, bộ dạng của hắn theo ánh sáng dần dần biết mất.

“Chị Tư Tư, tỉnh dậy.”

Trước mắt là hậu trường của đoàn phim, cô thế mà lại ngủ quên ở đây.

Giọng điệu của trợ lý có chút khẩn cấp, “Tiệc tối đã bắt đầu rồi, bên kia nãy giờ đã gọi điện thúc giục mấy cuộc rồi.”

Thẩm Tư gật đầu, trên người toàn thân mặc sườn xám, cô tùy ý khoác nhẹ chiếc áo đen liền rời đi.

Hôm nay là buổi họp thường niên của tập đoàn giải trí Trăm Triệu Phong, thời điểm bọn họ đến, thành viên vũ đoàn đã có mặt đông đủ.

“Đi đâu vậy, mắt còn sưng nữa kìa.” Trần Tú đem ghế cạnh mình kéo ra, ý bảo cô ngồi xuống.

Thẩm Tư đầu có chút chưa tỉnh táo, “Ở hậu đài ngủ quên.” Liếc nhẹ ánh mắt, nhìn đến cách đó không xa là chủ bàn.

Ánh đèn mờ mờ, nam nhân một thân tây trang màu đen, không đeo cà vạt, lười nhác dựa vào lưng ghế, chung quanh không biết nói gì đó, hắn chỉ nhếch nhếch môi, giây tiếp theo, cánh tay liền bị nữ nhân bên cạnh cười duyên ôm lấy, hắn không cự tuyệt.

“Tôi nhớ rõ cô không tốt nghiệp quyết ở lại nơi khiêu vũ này của tôi, có hay không muốn làm quản lý?”

Nghe được âm thanh nói chuyện Thẩm Tư mới hoàn hồn, nhanh chóng che giấu cảm xúc hoàn hảo, tựa hồ đã trở thành thói quen.

“Vũ đoàn lớn như vậy, Trần tổng yên tâm giao cho tôi quản sao?”

“Đương nhiên yên tâm, mời tôi một chén rượu đi.”

Dư quang cảm nhận được tầm mắt của chủ vị, đầu ngón tay cô theo bản năng buộc chặt.

“Tư Tư, vị này chính là Kỳ tổng, tổng tài giải trí Trăm Triệu Phong, đây là lần đầu tiên cô gặp được mà.”

Chung quy vẫn là phải đối diện, nam nhân trong tay kẹp điếu thuốc, nhớ rõ hắn nói chỉ có xã giao mới có thể gặp, Thẩm Tư bình tĩnh nâng lên chén rượu, “Kính Kỳ tổng.”

“Cô gái này thật là xinh đẹp, nói chuyện cũng thật tinh tế nhu mì.” Trên bàn cơm có người khen.

Kỳ Triều khóe miệng giương lên ý cười, tầm mắt đảo qua dừng lại ở trên mặt cô, “Được.”





Tiếng nói cùng ánh mắt đều thực điềm tĩnh, hoàn toàn xem cô như một người xa lạ, Thẩm Tư buông chén rượu, Trần Tú ở bên cạnh nói chuyện thêm vài câu nữa, cô căn bản không hề nghiêm túc lắng nghe, mọi sự chú ý đều dừng ở đối diện.





Nữ nhân ghé sát bên tai hắn nói chuyện, cọ xát như có như không một cách ái muội, đột nhiên hắn ngước mắt, Thẩm Tư liền hoảng loạn thu lại ánh nhìn.





Sau khi trở lại chỗ ngồi, màn hình di động của cô hiện một thông báo tin nhắn từ một phút trước.

Kỳ Triều: 10 giờ, bãi đỗ xe ngầm.