Chương 6: Chứng ỷ lại pheromone

Lúc trước Hạ Miểu bị nôn nghén rất nặng, hầu như buổi sáng Mục Trụ Thâm không bị tiếng chuông đồng hồ báo thức đánh thức, phần lớn thời gian đều bị tiếng bước chân dồn dập trên sàn nhà của Omega đánh thức.

Trong khoảng thời gian này Hạ Miểu ăn không ngon, gầy đi nhiều, Mục Trụ Thâm mỗi ngày càng nhìn càng đau lòng, ăn uống cũng không tốt theo.

Gần đây Hạ Miểu không thích ăn thức ăn mặn lắm, mỗi ngày chỉ có lúc ăn rau dưa hoa quả mới không quá buồn nôn.

Giữa mùa thu, bởi vì chuyện này nên Mục Trụ Thâm nhờ trợ lý Uông Văn về quê đem một thùng bưởi lên, lúc ở nhà nghỉ ngơi liền ôm Omega nhà mình ngồi lên đùi, bổ bưởi cho cậu ăn.

Khoảng thời gian trước lúc hai người cùng đến bệnh viện khám thai, Mục Trụ Thâm đã nói với bác sĩ khoa sản chuyện Hạ Miểu thường xuyên nôn nghén, ai ngờ bác sĩ nhăn mày như là nhạy bén phát hiện ra gì đó, thậm chí hỏi lại hắn chuyện liên quan đến thời gian ngủ và phản ứng xây tổ của Hạ Miểu. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenhdt.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Lúc ấy Mục Trụ Thâm cũng không nghĩ sâu xa có cái gì không đúng, nhất nhất trả lời.

Kết quả bác sĩ hỏi xong, Hạ Miểu lại bị đưa đi kiểm tra pheromone, nói là có 50% khả năng Hạ Miểu mắc chứng "ỷ lại pheromone Alpha" mà Omega thường mắc phải lúc mang thai, cho nên phải kiểm tra theo dõi nồng độ pheromone, nếu thay đổi nhiều thì tám chín mươi phần trăm là mắc bệnh này.

Chứng ỷ lại pheromone của Omega đang mang thai cũng không phải bệnh gì hiểm nghèo khó chữa, không phân biệt nam nữ, có 5% Omega mang thai mắc bệnh này.

Đây là căn bệnh do sự thay đổi mạnh mẽ của pheromone và progesterone, chủ yếu xảy ra ở Omega quá ỷ lại vào pheromone của Alpha.

Nếu thời gian dài không tiếp xúc với pheromone của Alpha đánh dấu mình, Omega sẽ đột ngột gặp phải các triệu chứng như rối loạn nhịp tim, tim đập chậm, ngất xỉu khó thở vân vân. Nếu không được cung cấp pheromone Alpha hoặc uống thuốc kịp thời có thể sẽ phát triển thành sốc hôn mê thậm chí tử vong.

Mà nguyên nhân bệnh này tạm thời chưa rõ, khả năng rất lớn là có liên quan đến di truyền gen, nhưng có một đặc điểm là đa phần Omega bị bệnh trong bụng có em bé Alpha.

Giới y học cho rằng sự phát triển của pheromone và tốc độ lớn của em bé Alpha trong bụng khiến pheromone của Omega mang thai hỗn loạn.

Mục Trụ Thâm không ngờ mình lại thông qua cơ hội này biết giới tính AO của đứa con đầu tiên.

Quá trình khám rất lâu, bởi vì phải theo dõi nên nửa tháng mới ra kết quả.

Chuyện này Mục Trụ Thâm không giấu Hạ Miểu, bởi vì từ nhỏ hai người cùng nhau lớn lên, bất kể là chuyện vui hay khó khăn đều chia sẻ với nhau, hơn nữa chuyện lần này liên quan đến sức khỏe của cậu.

Tuy bình thường hắn hay muốn chiếm cậu làm của riêng, miệng lại thích thả thính trêu chọc cậu, để cậu thừa nhận toàn thân cậu đều là của mình, nhưng đây chỉ là vui thú của vợ chồng son, hắn vẫn hy vọng Miểu Miểu biết chuyện liên quan đến sức khỏe của mình, để chính cậu quyết định.

Thật ra khoảnh khắc Hạ Miểu quyết định không phá thai đã chuẩn bị tốt tâm lý phải đối mặt với các loại rủi ro.

Trước đó cậu cũng có lần bỗng nhiên ngất xỉu, tim đập nhanh hoặc là khó thở, lúc trước cậu không để ý, chỉ coi là thay đổi của cơ thể giai đoạn đầu mang thai hoặc là tụt huyết áp do kén ăn. Hạ Miểu không ôm hy vọng may mắn, cậu mơ hồ cảm thấy có khả năng mình mắc chứng ỷ lại pheromone.

Ngày có kết quả khám, nói thật, Hạ Miểu không có cảm giác kích động của đa số người bị chứng ỷ lại, thậm chí cậu còn không quá buồn.

Về phần vì sao, mặc dù Hạ Miểu không có lòng tin với bản thân, nhưng Alpha nhà cậu là Mục Trụ Thâm. Cậu biết Mục Trụ Thâm sẽ ở bên cậu, mấu chốt trị bệnh này là nhờ Alpha bầu bạn.

Cậu tin tưởng Mục Trụ Thâm vô điều kiện.

Hạ Miểu trông rất bình tĩnh, Alpha bên cạnh thì vẫn không nói gì.

Trước mặt người ngoài, Mục Trụ Thâm luôn là anh chàng đẹp trai lạnh lùng không thích nói chuyện, nhưng hôm nay dọc theo đường đi hắn đen mặt, âm trầm hơn bình thường, cũng may hắn đeo khẩu trang nên không dọa sợ người đi đường. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenhdt.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Hai người cầm phiếu xét nghiệm, đến quầy lấy thuốc, chuẩn bị đi về nhà.

Lúc này Hạ Miểu vừa lộ bụng bầu, để tiện đi lại nên cậu không mặc quần áo bó sát nữa. Hôm nay cậu mặc áo sơ mi và quần dài rộng thùng thình thoải mái, để che khuất bụng, cậu không sơ vin vạt áo sơ mi quá dài vào quần, người trông thoải mái đẹp đẽ, lười biếng hơn so với bình thường chút.

Bởi vì đây là bệnh viện riêng tư có tiếng trong giới giải trí nên rất nhiều nghệ sĩ trong giới đều đến đây khám sức khoẻ khám bệnh.

Tuy nói thế nhưng Hạ Miểu hiểu rõ bệnh viện này hơn Mục Trụ Thâm nhiều.

Quả nhiên hai người ra thang máy liền gặp phải người quen.

Lúc Hạ Miểu bị giọng nam xa lạ đằng sau gọi, Mục Trụ Thâm gần như phản ứng theo bản năng cảm thấy không hài lòng, chậm rãi cau mày.

Đây là phản ứng sinh lý giống phản ứng của động vật lúc giao phối, khi một con thú đực khác xâm nhập vào lãnh địa của mình và thú cái, chúng sẽ như đối mặt với đại địch cảnh giác lên.

Giác quan thứ sáu của Alpha không sai, người đến quả nhiên là Alpha xa lạ không biết trời cao đất rộng.

Alpha trẻ tuổi mặc áo blouse gương mặt tràn đầy ý cười thân thiện, ngạc nhiên phất tay với Hạ Miểu, sải bước từ đằng xa đi tới.

Mục Trụ Thâm đứng ở cạnh Hạ Miểu, thân hình hắn lớn hơn Hạ Miểu không biết bao nhiêu, nhưng người này giống như là mắt mù không nhìn thấy hắn, cố ý không nhìn hắn một lần nào.

Mục Trụ Thâm cũng là Alpha sao không biết tên mặt người dạ thú ngụy trang khiêm tốn hòa ái trước mặt này đang ngạo mạn khıêυ khí©h hắn chứ.

Nhìn Omega ngốc nghếch cũng phất tay, Mục Trụ Thâm đang trên bờ vực phát cáu quả thực mệt tâm, hắn nghĩ Omega nhà mình quả nhiên là đồ ngốc đơn thuần.

Đúng đó, nếu Miểu Miểu nhà hắn không ngốc đã không bị hắn lừa vào tay từ lúc học cấp ba.

"Tôi nghe người bên khoa sản nói chuyện, gần đây anh có khỏe không?" giọng trầm thấp của bác sĩ Hứa vang lên trong hành lang, y tá cùng bác sĩ đi ngang qua đều hiếu kì nhìn sang.

Hạ Miểu không ngờ bác sĩ Hứa lại biết chuyện này, ngẩn người rồi mới vội vàng khoát tay: "Không sao không sao, nhọc ngài quan tâm."

"Sau này trước khi đến khoa sản có thể liên lạc với tôi, tôi sẽ bảo khoa sản chuẩn bị thiết bị trước." Hứa Lệnh Ngôn không để ý đến thái độ khách sáo của Hạ Miểu, tiếp tục nói.

Nhưng người sáng suốt đều biết trong lời này bất kể là tư tâm hay là quan tâm đều có chút quá giới hạn.

Lúc trước Mục Trụ Thâm đứng bên cạnh vẫn không nói gì, chỉ ngạo mạn lẳng lặng nghe Alpha không biết tự lượng sức mình trước mặt này một mình biểu diễn, khinh thường phản ứng.

Nhưng khi Hứa Lệnh Ngôn nói lời tỏ rõ có ý với Hạ Miểu, Mục Trụ Thâm không đứng thờ ơ như vậy được nữa, hắn tỏ vẻ phiền chán ngước đôi mắt vốn đang cụp xuống lên, ác ý mở miệng.

"Cậu không phải bác sĩ điều trị chính của em ấy đúng chứ? Tôi nghĩ cậu không có tư cách quan tâm tình trạng sức khỏe của Omega nhà người khác." Mục Trụ Thâm liếc nhìn Hứa Lệnh Ngôn một cái, sắc mặt không tốt. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenhdt.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Hôm nay vốn tâm trạng hắn đã không tốt, Alpha mặc áo blouse này còn nhắm vào họng súng.

"Đi thôi, Miểu Miểu."

Mục Trụ Thâm thản nhiên nói một câu, một tay đút túi, một tay cầm tay Hạ Miểu, không cho cậu kịp nói lời tạm biệt đã dẫn người ra cửa bệnh viện.

Hạ Miểu không ngờ Mục Trụ Thâm lại nổi giận như vậy, cậu có chút hốt hoảng nhìn nhìn Mục Trụ Thâm đang siết chặt bàn tay của mình lại nhìn bác sĩ Hứa đằng sau, không kịp nói gì đã bị hắn không nói lời nào dắt ra bệnh viện.

Cửa bệnh viện người đến người đi, hơn nữa nơi này còn là bệnh viện nghệ sĩ thường lui tới, xem như cứ điểm paparazzi thường tập trung.

Hạ Miểu cảm thấy hai người cứ thế trắng trợn nắm tay xuất hiện ở cửa bệnh viện không ổn, nhưng cậu thật sự không thoát được tay của Mục Trụ Thâm.

Từ cửa bệnh viện đến bãi đỗ xe, hai người cứ thế nắm tay đi.

Có vẻ Mục Trụ Thâm giận, dọc theo đường đi không nói câu gì, cũng không để ý ánh mắt xung quanh, chỉ siết chặt tay Hạ Miểu đưa cậu vào trong xe. Hắn rất ít khi giận, cho tới bây giờ đều không nỡ giận cậu, nhưng không ngăn cản được hắn tự giận mình, giận tên Alpha không biết từ đâu nhảy ra mơ tưởng Hạ Miểu.

Cho dù nổi nóng, trước giờ Mục Trụ Thâm đều khống chế được lực tay, thậm chí còn không quên mở cửa xe cho Hạ Miểu, cẩn thận che chở cậu vào trong xe.

Bởi vì sự kiện lúc trước với bác sĩ Hứa nên Hạ Miểu luôn cảm giác mình có lỗi với Mục Trụ Thâm, tuy rằng cậu không làm chuyện gì đuối lý, nhưng cậu cũng không kể chuyện bác sĩ Hứa tỏ tình với mình cho Mục Trụ Thâm nghe.

Nguyên nhân không có gì khác, cậu cảm thấy đây chỉ là một chuyện nhỏ xấu hổ, bởi vì vĩnh viễn không có kết quả, hơn nữa với tính cách nhỏ nhen trẻ con của Mục Trụ Thâm, nhất định hắn lại cáu kỉnh. Hạ Miểu quyết định một mình quên đi, nhưng ai ngờ lại xảy ra cảnh như hôm nay.

Mục Trụ Thâm đóng cửa lại cho Hạ Miểu, chân dài sải bước vòng qua đầu xe mở cửa ghế lái.

Lúc hắn lên xe vẫn chưa cởi khẩu trang, Hạ Miểu không biết rốt cuộc Alpha nhà mình đang có biểu cảm thế nào, lo sợ bất an ngồi ở ghế lái phụ, ngay cả dây an toàn cũng quên cài.

Trong xe yên tĩnh đến độ có thể nghe thấy tiếng kim rơi, Mục Trụ Thâm nghiêng đầu nhìn Omega đang ngẩn người, lại nghĩ đến Omega ngốc nhà mình đang mang thai lại còn mắc bệnh, bất đắc dĩ thở dài, hết giận hơn phân nửa, cơn ghen cũng vì đau lòng mà không còn. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenhdt.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Thấy Hạ Miểu quên cài dây an toàn, Mục Trụ Thâm xoay người cài cho cậu.

Hạ Miểu vẫn nhìn hắn, thấy hắn tới gần liền do dự hỏi, "Anh giận ạ?"

"Không giận." Giọng Mục Trụ Thâm rất trầm, nghe không hề gợn sóng.

Mục Trụ Thâm không cởi khẩu trang, hắn đeo khẩu trang chậm rãi kề sát vào mặt Hạ Miểu, lúc nói không cũng lắc đầu, đôi mắt hung ác nham hiểm sâu thẳm lại yên lặng nhìn chằm chằm cậu.

Hạ Miểu bị nhìn Mục Trụ Thâm như vậy, cứ cảm thấy mình giống con mồi bị kẻ săn mồi bắt.

Cậu há miệng, thử giải thích chuyện vừa rồi, "Không phải như anh nghĩ, bác sĩ Hứa là khách của công ty em nên vừa nãy mới chào hỏi em..."

Mục Trụ Thâm chậm rãi nhìn nhóc ngốc nghếch tự cho là đúng giải thích với mình, sao hắn lại giận Hạ Miểu được, ở trong lòng hắn, cậu nói gì cũng đúng, tất cả lời giải thích đều không cần thiết.

Alpha nghe không để tâm, hắn không nghe nội dung, bởi vì nội dung là gì với hắn cũng không quan trọng.

Giọng nói dịu dàng mềm mại của Hạ Miểu vang lên bên tai hắn, mắt Mục Trụ Thâm từ từ dời khỏi lông mi của cậu, dừng ở đôi môi nhạt màu không ngừng khép mở.

Môi Hạ Miểu có màu hồng nhạt giống màu đầu v* cậu, Mục Trụ Thâm nhìn mà ngứa ngáy, hắn cứ thế nhìn chằm chằm môi cậu.

Hắn giơ tay lên kéo khẩu trang vướng víu xuống, cụp mắt, quay đầu lại hung ác hôn lên đôi môi của Hạ Miểu.

Nụ hôn bất thình lình làm Hạ Miểu hoảng sợ, cậu chần chừ giơ cánh tay lên muốn đẩy Alpha ra, nhưng Mục Trụ Thâm đã đoán trước được hành động của cậu, hắn giơ tay lên túm lấy cổ tay cậu, tay kia thì thậm chí chưa đã thèm thò vào áo cậu, chậm rãi đặt lên bụng hơi nhô lên của Omega.

Tay của Mục Trụ Thâm không lạnh lẽo, thậm chí là dày dặn ấm áp. Hắn không nỡ dùng sức quá lớn, chỉ dùng ngón cái nhẹ nhàng vuốt da Hạ Miểu, lại kí©h thí©ɧ cậu run run.

Môi Hạ Miểu bị Mục Trụ Thâm cắn, một câu cũng không nói nên lời, chỉ có thể nức nở ưm ưʍ. Trước giờ Mục Trụ Thâm hôn luôn kiêu ngạo cuồng vọng, hắn biết dùng răng nanh sắc nhọn cắn môi dưới của cậu, dùng lưỡi ướŧ áŧ liếʍ môi cậu, mà chóp mũi anh tuấn cũng sẽ nhẹ nhàng cọ gương mặt còn chút trẻ con của cậu lúc nghiêng đầu.

Tiếng môi lưỡi quấn quýt cùng tiếng mυ"ŧ vang lên trong xe tĩnh mịch.

Không biết ở xa xa, hướng đối diện kính chắn gió, một cái camera quay lại toàn bộ cảnh trong xe.