Chương 3

Mạc Ngu bị nóng tỉnh.

Phía sau là ngực nóng hầm hập, trước người là cánh tay cơ bắp rắn chắc, một chân đặt trên đùi, cậu bị người gắt gao ôm trong ngực, nơi da thịt tương dán đã ra một tầng mồ hôi mỏng. Cậu mơ mơ màng màng muốn thoát đi nguồn nhiệt, mới vừa động đã bị ôm càng chặt, một cây gậy nhiệt độ càng cao để ở giữa đùi, còn cọ cọ ở huyệt khẩu. Mạc Ngu không dám động, lập tức tỉnh táo lại.

Tối hôm qua hiện lên, Mạc Ngu càng nghĩ càng thẹn. Thân thể thật cẩn thận giấu mười tám năm, cư nhiên giao cho một người xa lạ gặp mặt hai lần, còn cao trào hai lần, còn chọc người ta!

Sắc lệnh trí hôn a sắc lệnh trí hôn. (Sắc đẹp làm đầu óc ngu muội)

A a a —— nếu không phải sợ đánh thức người sau lưng, Mạc Ngu hiện tại đã phát ra tiếng thổ bát thử kêu.

(một giống chuột rất lớn, đầu to tai nhỏ, lông vàng xám, sống thành đàn ở trong lỗ, ăn thực vật, lông và da rất quý.)

Xấu hổ xong, Mạc Ngu nhớ lại kinh diễm lúc gặp Thượng Mặc Vũ, lúc hôn hắn cùng kɧoáı ©ảʍ dươиɠ ѵậŧ hắn ra vào, không biết cố gắng nước chảy. Cậu cảm giác dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra từng luồng từ giữa hai chân, dính ướt kê kê để ở hoa tâm, tích ở trên giường, ướt khăn trải giường. Thượng Mặc Vũ bị ướŧ áŧ tỉnh lại, duỗi tay ra vừa thấy, không khỏi cười. Hắn xoay mặt Mạc Ngu, đưa ngón tay dính chất lỏng tới trước mặt hai người, nghiền ngẫm:

“Bảo bối nhi, thích tôi như thế sao, ân?”

Mạc Ngu muốn xấu hổ và giận dữ muốn chết, đơn giản bất chấp tất cả, nhìn thẳng Thượng Mặc Vũ nỗ lực dùng ngữ khí lưu manh:

“Lão tử chính là thấy sắc nảy lòng tham thì sao! Chỉ nhớ lại mặt anh liền ướt! Có gỏi đánh tôi đi!”

Rồi mới nhanh chóng chui vào chăn làm chim cút.

Thượng Mặc Vũ đào tiểu mỹ nhân tạc mao từ trong chăn ra, thu liễm ý cười, ôm vào trong ngực vuốt lông.

“Tiểu mỹ nhân đừng tức giận, thấy sắc nảy lòng tham là anh, là anh hạ tiện, là anh thèm em. Cho nên, em làm bạn trai anh được không, bí mật của em chỉ có anh biết, em điềm mỹ cũng chỉ anh mới có thể nhấm nháp.”

Thượng Mặc Vũ cảm giác sống lưng người trong ngực dần dần thả lỏng, giọng mềm mại từ ngực truyền đến, “Được nga”.

Thế là Thượng Mặc Vũ cúi đầu hôn trán cậu, người nọ lại nói:

“Anh thật ngu ngốc, xác định quan hệ xong không phải là hôn môi sao.”

Thượng Mặc Vũ không nhịn được bật cười, nhanh chóng hôn môi cậu. Hắn ôn nhu mổ hai mảnh môi mỏng, thử liếʍ mở môi, đảo qua khoang miệng, truy đuổi lưỡi đối phương tiểu xảo, dây dưa không thôi.

Hôn kết thúc, Mạc Ngu thoải mái hừ hừ, bình phục hô hấp, ngón tay sờ lên môi Thượng Mặc Vũ, bắt đầu làm nũng.

“Kỳ thật ánh mắt đầu tiên em thấy anh liền cảm thấy môi anh hôn rất tốt, nhưng tối hôm qua lúc anh hôn em thời gian quá ngắn, vừa rồi em yêu cầu mới tính là nếm được tư vị, anh quá xấu rồi.”

Thượng Mặc Vũ bị cậu nói cũng không giận, chỉ dỗ người, ai bảo hắn thấy sắc nảy lòng tham ăn tiểu mỹ nhân đâu.

“Anh sai, sau này mỗi ngày đều hôn em, hôn đến em thích.”

Lúc này Mạc Ngu mới vừa lòng, trong ổ chăn cười run lên, kết quả bị Thượng Mặc Vũ ấn ở trong ngực hung hăng kẽo kẹt một hồi, thuận tiện từ đầu đến chân sờ đủ.

Hai người cuối cùng nháo đủ, ánh mặt trời đã sáng tỏ, Thượng Mặc Vũ ôm Mạc Ngu đi rửa mặt. Hai người cùng nhau vội vàng tắm xong, cùng nhau đứng trước gương đánh răng, nhịn không được nhìn đối phương rồi lại lúc ánh mắt giao nhau cuống quít nhìn về nơi khác, rồi mới mỉm cười ngọt ngào.

Thượng Mặc Vũ: Lão bà của ta thật đáng yêu, hì hì.

Mạc Ngu: Lão công ta hôn thật tốt, hì hì.

Thịt nướng (Khảo Nhục/tác giả): Hôm nay chương này lừa cẩu độc thân đọc, hì hì.

Moe: Cẩu độc thân đọc chương này sốc ngọt, hì hì.

Readers: … (điền vào chỗ trống đi nè)