- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Tiên Hiệp
- Thương Lan
- Chương 6: Ba năm
Thương Lan
Chương 6: Ba năm
Thương Lan
Tác giả : Dylan William
Chương 6: Ba năm
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, ba năm thoáng đã trôi qua, Nạp Lan Gia tiểu công tử ngày nào đã sớm không còn là một tiểu bao tử cả ngày chỉ biết ngủ nữa, nay đã trưởng thành một cái choai choai tiểu nam hài. Tiểu hài nhi trưởng cao đến đại nhân đầu gối, làn da trắng nõn, chân tay mập mạp ,khuôn mặt bánh bao, hai má hồng phúng phính, đáng yêu đến làm người chỉ muốn cắn một ngụm. Đặc biệt là đôi mắt đen lóng lánh, trong veo tựa mặt hồ cuối Thu, theo nam hài ngày một trưởng thành lại càng sáng ngời. Trong ánh mắt tồn tại vài phần ngây ngô nhưng đa phần lại là sự kiêu ngạo , tinh ranh mà chỉ có phú quý nhân gia được sủng ái hài tử mới dưỡng ra.
Lúc này, tiểu nam hài đang chán đến chết gục vào bàn, tay chóng cằm nghe tiên sinh giảng bài, cả khuôn mặt đều mau nhăn nhó.
Nói ra, ba năm này, Nạp Lan Phong trải qua thật phong phú. Từ khi hắn bắt đầu kí sự, bồi bên cạnh hắn luôn là Nạp Lan Hồng gia gia, hắn mỹ nhân nương, ân, còn có Linh tỷ tỷ cùng Huyền ca ca nữa. Cha hắn Nạp Lan Hiền rất bận, bồi hắn thời gian cũng không nhiều, ngoại tổ phụ cũng thường hay đến thăm hắn , lão nhân gia vừa gặp đã chạy đến nhấc bổng hắn lên, hôn hắn vẻ mặt nước miếng, Hồng gia gia thấy cay mắt nên lần nào cũng đuổi hắn về.
Lâu lắm , hắn thân sinh tổ phụ Nạp Lan Kình mới từ Tông môn trở về , hắn rất thích tổ phụ. Tuy tổ phụ người hơi ít nói, cả khuôn mặt đông lạnh , cơ hồ không có cả xúc, không thích ở gần người khác nhưng ngài thật sự rất thương yêu hắn. Mỗi lần đến đều bế hắn lên, xoa đầu hắn, cho hắn thật nhiều đồ ăn ngon.A, tổ phụ còn mang hắn phi nữa a, chính là phi một vòng quanh Thanh Ngọc đảo, ở trên cao gió thổi mát rượi, thi thoảng có thể đυ.ng tới bầy chim đang bay,bên cạnh là mây trắng bồng bềnh, nhìn xuống dưới có thể thấy đến Thanh Ngọc đảo, vốn rất lớn một hòn đảo giờ trông nhỏ xíu,lấp lánh xanh mướt, tựa như viên ngọc trồi lên giữa mặt hồ rộng lớn, xinh đẹp đến dường như không thuộc về chốn nhân gian.
Ngoài ở bên cạnh trưởng bối, đa phần thời gian hắn cùng với Huyền ca ca đều bị Linh tỷ kéo đi chơi. Một lớn hai nhỏ ba cái hài tử cùng nhau chạy khắp các ngõ ngách trong nhà .Khi thì đi trộm Thanh Lan Tước tổ chim, bắt lông xù xù ấu điểu lên tay vuốt ve, đến khi cha mẹ chúng phát hiện , kêu to, làm ầm ĩ một mảnh, sau đó Hồng gia gia nghe đến , đuổi tới, thế là mấy cái hài tử bị phạt. Khi khác lại len lén trốn ra khỏi phủ đệ, chạy đi xem các Trưởng Lão trong tộc cho các ca ca, tỷ tỷ giảng bài,rồi lại xem các tuổi trẻ đệ tử học tập các loại pháp thuật, nào là tạo ra quả cầu lửa, rồng nước, hay ngự kiếm bay lên không,.. tất cả đều khiến hai cái hài tử hâm mộ không thôi.Riêng Nạp Lan Linh tiểu cô nương thì lại hai tay chống nạnh , mũi hếch lên, vẻ mặt kiêu ngạo:
“ Này có gì hảo xem, mấy cái này đơn giản pháp thuật, ta đây cũng sẽ a!”
“Oa, tỷ tỷ thật lợi hại! Mau mau biến biến a!” tiểu Nạp Lan Phog phấn khích hô to, tay chân ,mua may học theo các đường huynh, đường tỷ ban nãy thi pháp bộ dáng.Hách Liên Huyền bên cạnh tuy không nói nhưng ánh mắt sáng lên cùng vẻ mặt chờ mong cũng cho thấy hắn cũng phấn khích không kém.
“ Vậy xem ta thể hiện a.”, nói xong tay nàng kết pháp quyết , trên người nàng khí tràng nhất thời thay đổi, khí thế trào ra khiến hai nam hài tử phải lùi xa vài thước. Thanh sắc quang mang theo nàng tay chỗ lóe lên, tinh thuần linh lực tán ra, hình thành vài đạo phức tạp Linh Văn, theo Linh Văn nhất nhất sáng lên, trong không khí điểm điểm xích sắc Hỏa Linh khí dần dần tụ lại. Đến khi Linh khí ngưng tụ đến trình độ nhất định, nàng trên tay động tác nhanh vài phần, sau đó dừng lại, hai bàn tay để trước ngực, ngón trỏ và ngón giữa hai bàn tay chạm vào nhau, đồng thời miệng khẽ quát:
“Hỏa Cầu Thuật, kết!”
“Phừnggggg------“,một tiếng vang lên, trước mặt nàng trống rỗng xuất hiện một cái đầu người lớn nhỏ xích sắc hỏa cầu. Hỏa cầu chính đang thiêu đốt thịnh vượng, phả ra nóng rực nhiệt độ, làm cho không khí xung quanh có vẻ vặn vẹo lên .Nhìn trước mắt thần kì một màn, hai cái hài tử đều kích động không thôi, Nạp Lan Phong trực tiếp nhảy lên, vui sướиɠ kêu:
“Oa! Thật đại hỏa cầu, tỷ tỷ ngươi thật lợi hại nha!”
Vừa nói còn lôi kéo bên cạnh Hách Liên Huyền :
“Ca ca, huynh có biết biến ra hỏa cầu không a?”
Hách Liên Huyền nhìn theo Nạp Lan Linh chơi đùa hỏa cầu trên tay cũng hâm mộ không thôi, nghe tiểu hài tử bên cạnh kêu gọi, quay qua nhìn hắn, bất đắc dĩ xoa đầu hắn nói nói:
“Giờ không được, nhưng sau này nhất định có thể!”
“Ân, tin tưởng ca ca! Ca ca nhất định hội biến ra so Linh tỷ tỷ thật to hỏa cầu!”
Tiểu hài tử cười tít cả mắt nói, Hách Liên Huyền mỉm cười nhìn hắn. Bên kia Nạp Lan Linh nghe hắn nói như vậy, không phục:
“Di? Ngươi cái này tiểu hỗn đản! Vừa khen tỷ tỷ một câu đã quay qua nịnh nọt ngươi ca ca? Hừ! Cho ngươi biết ngươi tỷ tỷ có bao nhiêu lợi hại!”
Nói xong trên tay tăng mạnh Linh lực, hỏa cầu nhất thời cháy càng vượng, càng ngày càng bành trướng, sau một lúc đã đến một trượng phạm vi, nóng rực nhiệt độ làm hai cái nam hài chạy nhanh tránh xa.Đột nhiên
“Bùngggggg-------“ Hỏa cầu tạc, lửa văng khắp nơi, thậm chí còn văng lên ba người nhưng bị bọn họ trên người phòng hộ Linh y cấp ngăn chặn, nhưng xung quannh thực vật cũng không may mắn như vậy, hỏa dấy lên làm chúng sôi nổi bốc cháy, càng ngày càng có xu thế lan rộng ra. Cũng may từ xa có tuần tra đệ tử ngự Kiếm mà đến , thấy như vậy cảnh tượng sửng sốt một chút, sau đó rất nhanh tỉnh thần, tùy ý vung vung tay áo, nồng hậu Linh lực lập tức đem lửa dập tắt.
Thu thập xong , cái này tuần tra đệ tử nhìn về phía nhếch nhác ba người, cẩn thận dò hỏi sau đó đưa ba cái hài tử trở lại chủ gia. Nghe nói sau lần đó, Nạp Lan Linh bị nàng gia gia cấm túc một tháng. Cấm túc thời gian, vốn tưởng vị này hoạt bát tiểu thư sẽ không chịu nổi, ai ngờ nàng chỉ nháo một hồi, thấy không được, nàng chán đến chết dùng một tháng thời gian chuyên tâm tu luyện. Được thả ra sau, nàng tu vi đã tăng tiến một tảng lớn, khiến cho nàng gia gia vui mừng quá đỗi, chuẩn bị lại cho nàng cái càng dài thời gian cấm túc nữa đâu. Nghe vậy , nàng suýt nữa phải bỏ nhà ra đi a.
Ân, để nàng vui mừng chính là, Tông môn những cái đó Trưởng Lão biết nàng tu vi tinh tiến đến Luyện Khí Viên Mãn lúc sau, nhanh chóng đuổi lại đây, đem nàng lôi về Tông môn vì nàng Trúc Cơ việc chuẩn bị. Trước khi đi nàng còn ôm Nạp Lan Phong sướt mướt khóc một hồi, cái gì mà “ Rời xa đệ đệ , tỷ tỷ hảo thương tâm a!”, rồi cái gì mà “ Không có tỷ tỷ, ai bồi chúng ta tiểu Phong chơi bây giờ?”, một đống lời vô nghĩa, làm người ta tưởng nàng không phải đi Tông môn tu luyện mà là sắp đi gả chồng đến nơi.
Nạp Lan Linh đi rồi, bên cạnh Nạp Lan Phong tiểu đồng bọn chỉ còn có Hách Liên Huyền. Vốn Hách Liên Huyền hẳn là ở tại nhà hắn Phù Vân Thành Hách Liên Gia, vài nguyệt mới có cơ hội tùy phụ mẫu đến Nạp Lan Gia thăm tiểu đệ đệ , nhưng tháng trước, hắn vừa tròn sáu tuổi, ở cái này tuổi, Tu Chân giới hài tử phổ biến sẽ được trưởng bối trắc thí Linh Căn thiên phú. May mắn , Hách Liên Huyền trắc ra lại là một trong ba đại biến dị Linh Căn chi Lôi hệ Linh Căn. Nghe nói có này Linh Căn, thiên phú tu luyện tắc cực cao .
Thế nhưng không đúng lúc chính là, Hách Liên Ngạn cái này lợi hại tu sĩ hình như tìm được cái gì khó gặp Luyện Khí tài liệu, đã trước đó một năm bế quan, Hách Liên Hạo tu vi cũng đúng lúc đột phá đến giai đoạn mấu chốt, không thể không bất đắc dĩ bế quan tu luyện . Bởi vậy Hách Liên Gia quản lý việc liền tạm thời giao cho mấy vị Trưởng Lão.
Không giống với Vân Mộng Thành Nạp Lan Gia một mình độc đại, Hách Liên Gia nơi Phù Vân Thành là cái thương nghiệp thành trì, đông đúc phồn hoa trình độ thậm chí đã vượt qua Hoàng Đô, bởi vậy nơi đây tình huống đặc biệt, thế lực rắc rối khó gỡ, có chút là của Hoàng Tộc, có chút thuộc mặt khác đại Tông Môn, thậm chí còn có dị vực thế lực đặt chân. Ngay cả Hách Liên Gia cũng không dám tự nhận đứng đầu, lại ngay lúc bọn hắn gia tộc Gia Chủ cùng Lão Tổ bế quan, nay trong tộc ra cái thiên tài con cháu , ai dám chắc này đó thế lực sẽ không có gì dị động.
Hơn nữa Hách Liên gia cũng không chỉ có Hách Liên Ngạn này một mạch dòng chính, khác mấy đại chi vốn đã đối Hách Liên Hạo Gia Chủ chi vị bất mãn đã lâu, mấy năm nay tranh quyền đoạt lợi hành vi càng là ùn ùn không dứt,chẳng qua cố kị Hách Liên Ngạn vị này thực lực cao thâm Lão Tổ mới không dám có cái gì đại động tác. Nay khó được cơ hội, không nắm bắt thật tốt mới là ngu ngốc đâu.
Hoa Vân Yên rất là lo lắng, Nàng tu vi tuy không thấp nhưng như vậy còn xa xa chưa đủ, sợ không bảo vệ được hài tử. Trước khi bế quan nàng trượng phu cũng an bài cho nàng vài cái Nguyên Anh kì hộ vệ cùng mấy cái thực lực cao thâm Trưởng Lão nhưng cũng không làm nàng như thế nào an tâm. May nhờ có Hách Liên Yến biết chuyện , bận tâm đến ca ca , tẩu tẩu hài tử, bèn ngỏ ý muốn Hoa Vân Yên mang theo Hách Liên Huyền đến nàng nơi này trụ một đoạn thời gian.Ban đầu nàng còn có chút do dự, thế nhưng lo lắng hài tử, nghĩ đến Nạp Lan Gia có Nạp Lan Hồng vị này tuyệt đỉnh cao thủ trường kì tọa trấn, ở Vân Mộng Thành cũng không có chuyện gì qua mắt được lão , nên nàng cũng yên tâm phần nào. Thế là nàng nhanh chóng làm quyết định, đưa Hách Liên Huyền cùng vài cái hộ vệ đến Nạp Lan Gia một thời gian, còn nàng tắc ở lại giúp trượng phu quản lí gia tộc.
Hách Liên Huyền cứ thế mà chuyển đến Nạp Lan Gia, dĩ nhiên , hắn được cô cô là Hách Liên Yến chiếu cố rất khá, cưng chiều trình độ so với cha mẹ hắn còn hơn. Nạp Lan Hồng tuy không ưa gì Hách Liên Ngạn này lão gia hỏa nhưng đối với hắn cái này cháu trai lại rất thích, bởi vậy Hách Liên Huyền ở đây cũng không có gì lạ lẫm, trái lại, được ở gần hắn yêu thích tiểu đệ đệ Nạp Lan Phong làm hắn phi thường vui vẻ.
Nạp Lan Phong cũng vậy , hắn cũng rất thích Hách Liên Huyền cái này luôn cưng chiều hắn biểu ca. Từ ngày dọn đến đây, Hách Liên Huyền không ngày nào là không bị này tiểu hài tử quấn lấy, hai cái nam hài cứ vậy mà mỗi ngày dính ở bên nhau, làm các trưởng bối đều buồn cười không thôi.
Tuy nhiên , thoải mái chơi đùa thời gian như vậy cũng không kéo dài lâu, Hách Liên Huyền nhờ có Lôi Linh Căn siêu cao thiên phú nên đã nhanh chóng Dẫn Khí Nhập Thể, chính thức trở thành một tu sĩ. Bởi vậy hắn không thể cả ngày bồi tiểu đệ đệ chơi mà bị các trưởng bối đưa đến Vân Mộng Thành Tu Chân Học Phủ cầu học, đến buổi tối mới có thể theo trong thành trở về. Còn về phần Nạp Lan Phong, hắn đã tròn ba tuổi, lại thêm từ nhỏ được bồi dưỡng thật tốt, thân thể khỏe mạnh thực, đã thế lại còn cực kì thông minh lanh lợi nên hắn cha mẹ quyết định cho hắn bái một vị học thức uyên thâm, đã từng ở Trung Vực đệ nhất Thư Viện học tập qua Trưởng Lão học đọc sách, tốt xấu gì thì cũng không thể đê hắn trở thành một cái không biết chữ tu giả đi, vậy nhiều chọc người chê cười a!
Cứ thế hai cái nam hài một người đi trong thành Tu Chân Học Phủ học tập tu luyện, một người tắc ở lại trong phủ ngày ngày học đọc sách viết chữ. Mà hiện giờ chính đang nghe tiên sinh giảng bài Nạp Lan Phong tâm hồn đã không biết bay đến nơi nào, mãn đầu óc đều là tưởng xem tối nay ca ca trở về sẽ cho hắn biểu diễn cái gì pháp thuật a?
Đột nhiên ,
“Hừ!”
Một tiếng từ miệng tiên sinh giảng bài phát ra, Nạp Lan Phong giật mình tỉnh táo lại, chỉ thấy tiên sinh gấp sách lại , chắp hai tay lại hỏi hắn:
“Thiếu chủ, bối lại đoạn ta vừa đọc!”
Nạp Lan Phong lúc này sao a? Tất nhiên là hắn xong đời rồi! Vừa nãy hắn căn bản không nghe, ai biết tiên sinh nói cái gì? Lần này nhất định lại bị phạt, tối nay chắc chắn cha hắn sẽ không thả hắn đi chơi với ca ca. Hắn mau khóc a!
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Tiên Hiệp
- Thương Lan
- Chương 6: Ba năm