- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Tiên Hiệp
- Thương Lan
- Chương 4: Pháp Sự (Thượng)
Thương Lan
Chương 4: Pháp Sự (Thượng)
Thương Lan
Tác giả : Dylan William
Chương 4:PHÁP SỰ (Thượng)
Xa hoa đại điện nội, đám người đang vui vẻ trò chuyện , chợt từ bên ngoài , một cái thần sắc túc mục, dáng vẻ đoan chính trung niên nhân cung kính đi vào, khẽ hành lễ với vài vị ở đây rồi đi đến bên Nạp Lan Hiền khẽ nói nhỏ. Nạp Lan Hiền nghe xong gật gật đầu, trung niên nhân hiểu ý, khẽ xưng :”Là! Gia chủ.” Rồi quay ra ngoài.
Nạp Lan Hiền đứng lên, đối với trong điện mấy người nói :” Các vị cứ tự nhiên, ta ra ngoài có chút việc!” .Nói xong thì vội vàng đi ra ngoài. Lát sau, từ ngoài đại môn, chợt có tiếng nói vọng vào: “ Không Tuệ trụ trì đại giá quang lâm ,quả thật là vinh hạnh a!”. “ Nạp Lan thí chủ không cần khách sáo !Lão nạp lần này đến đây cũng chỉ vì muốn hoàn lại ân tình năm xưa của lão gia chủ thôi!”
Mọi người theo âm thanh nhìn ra phía đại môn, chỉ thấy lúc này , có hai người song song mà đến , một người đi phía trước, cung kính mà làm cái “thỉnh” thủ thế, đúng là Nạp Lan Hiền, người còn lại là một cái thân khoác áo cà sa, tay mang kim sắc quải trượng, khuôn mặt phúc hậu lão hòa thượng. Nhìn thấy lão hòa thượng, vài người trong điện sắc mặt nhất thời thay đổi, vội vã đứng dậy đi ra tiếp đón. Đi đầu là hai huynh đệ Nạp Lan Kình hòa Nạp Lan Hồng, tiếp đến là Hách Liên Ngạn :”Gặp qua không tuệ trụ trì a, vốn kính ngưỡng đã lâu, nay không ngờ trụ trì đại giá quang lâm , quả thật là vạn hạnh !“Nạp Lan thí chủ, Hách Liên thí chủ đa lễ, lão nạp lần này đến đây quả thật là quấy rầy, mong các vị thông cảm!”.” Không Tuệ trụ trì khách sáo!Mời trụ trì vào ngồi nếm điểm khổ trà, mong trụ trì không chê a!”.
Sau khi mọi người an tọa, Nạp Lan Hồng mới đứng lên ôm quyền :” Không biết Không Tuệ trụ trì đến đây phải chăng là có việc gì?”. Không tuệ đại sư nghe vậy, buông chén trà trên tay, điềm đạm nói:” Lão nạp vốn trăm năm trước từng nhận ơn huệ của lão gia chủ, nay nhận lời mời của Nạp Lan Hiền thí chủ đến đây vì tiểu thí chủ làm một hồi pháp sự,cũng coi như hoàn lại một cọc nhân quả.A Di Đà Phật!”. Nghe vậy , mọi người đều ngạc nhiên: “Pháp sự?” , sau đó đồng loạt nhìn về phía Nạp Lan Hiền.Nạp Lan Hiền thấy vậy khụ khụ hai thanh, chột dạ nói: “Là do ta sơ suất , không nói với mọi người. Không Tuệ đại sư đến đây vẫn là do ứng ta lời mời vì Phong nhi làm một hồi Tế Thiên !”.
“Tế Thiên!?”Nạp Lan Hồng rất là ngạc nhiên:”Là cái gì Tế Thiên?”.”Là Công Đức Tế Thiên!”Nạp Lan Hiền trả lời.” Cái gì???” mọi người đều ngạc nhiên thốt lên. Công Đức a, cỡ nào hư vô mờ mịt chi vật, lại là cỡ nào làm người mơ ước .Công Đức chi lực, Thiên Đạo vì có công giả ban thưởng món quà, là có thể trực tiếp thay đổi một cá nhân thậm chí một quốc gia khí vận a! Có Công Đức hộ thân giả, khí vận thêm thành, tai ương qua khỏi, làm việc gì đều thuận lợi.Đặc biệt là đối tu chân giả, có thêm vài phần Công đức chi lực đồng dạng với Tiên đồ càng thêm bằng phẳng vài phần a! Đối với Hóa Thần kì trở lên tu sĩ, Công Đức càng là nhất định phải được , có Công đức chi lực hộ thể, độ Phi Thăng lôi kiếp sẽ nhẹ nhàng hơn vài phần. Tuy chỉ có vài phần chi cách nhưng đó lại là ranh giới quyết định giữa Tiên đồ bước tiếp, thọ nguyên kéo dài với Hồn phi phách tán, vạn kiếp bất phục. Thế nhưng Công Đức chi lực cũng không phải là như vậy hảo đạt được a, đối với tu hành giả lại càng thêm khó.
“Sao lại phải làm Tế Thiên?”lúc này là Nạp Lan Kình trầm giọng hỏi,thanh âm trầm thấp , không quá to nhưng lại vang vọng khắp cả tòa đại điện. Khác xa với Nạp Lan Hồng luôn vui cười hiền hòa, Nạp Lan Kình lúc nào cũng lạnh một bộ mặt, băng lãnh khí tức cự người với ngàn trượng.Thú thật ,Nạp Lan Hiền trước giờ vẫn thân cận với đại bá phụ Nạp Lan Hồng hơn vị thân sinh phụ thân này.Đối với phụ thân, y luôn luôn kính trọng mà trong đó nhiều vài phần kính sợ, không phải do Nạp Lan Kình có bao nhiêu hung dữ dọa người mà là do khí tức của hắn , lạnh lùng , nghiêm túc, vô hình tạo nên khoảng cách với mọi người.Bởi vậy khi nghe Nạp Lan Kình hỏi chuyện, Nạp Lan Hiền theo bản năng cả người căng thẳng trả lời “Phụ thân, này một hồi Tế Thiên là ta hòa Phong nhi hắn nương cùng quyết định thỉnh Không Tuệ trụ trì đến làm a. Chúng ta hai người phu thê quyết định chuyển hết chúng ta trên người sở hữu Công Đức cho Phong nhi!”
“Ngươi nói cái gì a? Hồ đồ! Ngươi có biết của các ngươi Công đức đối với các ngươi tầm quan trọng không a?”lần này là Nạp Lan Hồng cùng với Hách Liên Ngạn không bình tĩnh quát to,cũng với đó là Nạp Lan Kình mặt lạnh trừng hòa trong đại điện còn lại vài cái nhân vẻ mặt khϊếp sợ.Công Đức chi lực tầm quan trọng , này ai cũng biết,chính vì vậy nên khi nghe Nạp Lan Hiền vợ chồng hai người thẳng thắn quyết định nhường lại hết thảy Công đức chi lực lại cho bọn họ hài tử mới cảm thấy không thể tin được a.
Thấy mọi người kịch liệt phản ứng, Nạp Lan Hiền hòa Hách Liên Yến hai người cười khổ , Nạp Lan Hiền còn lại là hít sâu một hơi, rồi lại như hồi ức điều gì đó, chậm rì rì nói:”Phụ Thân, Đại bá, Nhạc phụ , chúng ta hai người làm vậy cũng là bất đắc dĩ a!Hai năm trước , ta hòa Phong nhi hắn nương cùng đi ra ngoài du lịch khi ,tại Vạn Đào Lâm gặp qua Tinh Thần Các Thiên Cơ Tử tiền bối.....
Vạn Đào Lâm –Thương Huyền quốc Thập đại kì cảnh một trong.
Vạn Đào Lâm, cảnh cũng như tên, nơi đây quả thật là một cái thật lớn đào lâm, trải dài khắp bạt ngàn đều là Đào Hoa thụ. Này Đào Lâm tồn tại lâu lắm,nghe nói so với Thương Huyền quốc tuổi thọ còn đại.Vạn Đào Lâm nội sở hữu Đào Hoa thụ ước chừng vạn gốc có dư, này Đào Hoa cũng không phải là cái gì linh thực mà chỉ là bình thường Đào loại thôi,nhưng được nơi đây Thiên Địa Linh khí tẩm bổ nên sống được lâu chút.
Đầu Xuân đúng là mùa Hoa đào nở rộ nên Này Vạn Đào Lâm cũng vào khoảng thời gian này hoàn toàn trổ ra nó đặc sắc . Có lẽ một gốc Đào Hoa nở rộ chỉ khiến người ta ngước nhìn một cái nhưng khi cả vạn gốc Đào cùng lúc nở rộ thì này kì cảnh đã không phải là ngôn từ có thể dễ dàng hình dung. Khắp nơi nơi đều là Đào Hoa đặc hữu phấn hồng sắc, đầy trời cánh hoa bay,đại địa trải dày một tầng hoa thảm,như thế cảnh tượng nếu sinh thời không thể thưởng ngoạn một lần thì quả là đáng tiếc. Tương truyền Trung Vực Họa Thánh Sơn khai sơn Tổ Sư , đương thời bị thế nhân tôn vì Họa Thánh cũng vì này kì cảnh mà từ Trung Vực lặn lội đến đây mà họa,đến nay này bức họa vẫn còn được treo ở Họa Thánh Sơn Chủ điện bên trong vì thế nhân thưởng thức .Này Thập đại kì cảnh chi danh quả là Danh xứng với thực a!
Bây giờ đúng là Xuân tiết tam nguyệt chi sơ, Vạn Đào Lâm trung là ùn ùn không dứt thiên hạ nhân sĩ mộ danh mà đến thưởng hoa, có tu sĩ , có phàm nhân, có nam nhân lại không thiếu nữ nhân, xuyên hoa lệ trang phục phú quý nhân gia không ít mà bần cùng lai khách cũng nhiều, đặc biệt là tình có đôi có cặp tình lữ,có thể nói là kiểu người gì cũng có, tu sĩ đến vì muốn chiêm ngưỡng này khó gặp kì cảnh nhờ đó mà mở mang tâm cảnh, đối tu hành có lợi , mà phàm nhân đến không chỉ để ngắm cảnh mà còn mong được một lần gặp “Tiên Nhân” trong truyền thuyết a!
Giả trang thành phàm nhân trung phú quý nhân gia Nạp Lan Hiền cùng đang mang bụng bầu Hách Liên Yến vốn đang thưởng ngoạn này khó gặp kì cảnh, đột nhiên từ phía trước, một cái ăn mặc lôi thôi Đạo bào lão giả chạy vội mà đến . Lão giả hạc phát đồng nhan, đầu dùng mộc trâm búi vội vàng, tay cầm bầu rượu , tướng đi loạng choạng, khi đi qua Nạp Lan Hiền hai vợ chồng thì không biết cố ý hay vô tình đυ.ng vào , lão giả té lăn ra đất, miệng ai ai kêu:” Ui da! Ta bộ xương già a!”,vừa kêu vừa lấy tay xoa xoa đầu gối. Lấy phu thê hai người nhãn lực, tự nhiên nhìn ra lão giả đang diễn trò, tuy vậy vẫn lòng tốt giúp đỡ lão giả một phen, đưa hắn đến một bên vọng lâu nghỉ chân.
Lúc này, Nạp Lan Hiền mới hỏi:”Lão gia,ngài có sao không?”.Lão giả nghe thế thì ngừng kêu la, nhìn về phía hai người, lúc nhìn thấy Hách Liên Yến bụng bầu nhô ra thì đột nhiên đồng tử trừng lớn ,cứ thế đứng thoắt dậy, thoáng cái đã cách Hách Liên Yến chưa đến một thước khoảng cách, đầy nếp nhăn nhưng lại sáng ngời có thần hai mắt nhìn chằm chằm vào bụng bầu, miệng lẩm bẩm: “Không nên, không nên a....”rồi lắc đầu cảm khái.
Lấy hai người tu vi mà khi lão giả gần người vẫn chưa kịp phản ứng, không cần nói nhiều cũng biết cái này thoạt nhìn lôi thôi lão giả cũng là một người tu sĩ, thả tu vi so với hai người cao nhiều lắm. Thấy lão giả đối hai người không có gì ác ý, Nạp Lan Hiền thoáng nhẹ nhõm, đối lão giả ôm quyền:” Gặp qua tiền bối, không biết tiền bối là phương nào đại năng, thả có gì chỉ điểm?”
Lão giả lại không thèm để ý, tiếp tục nhìn chằm chằm vào Hách Liên Yến bụng , vừa nhìn vừa bấm đốt ngón tay , miệng thì lẩm bẩm , ra vẻ thần bí.
“Sinh ra định sẵn là tuyệt thế chi tài ,đáng tiếc là mệnh định tồn tại “Kiếp” a!Đáng tiếc ,đáng tiếc!”
Thấy lão giả vẫn đang giả thần giả quỷ, Hách Liên Yến vốn đang mang thai, tính tình có chút nóng nảy thất thường , lại thêm ai tử sốt ruột, nhịn không được lấy hai tay che lại bụng,miệng nói:” Tiền bối có gì cứ nói thẳng, việc gì phải ra vẻ cao thâm?”.Thấy thê tử nóng nảy , Nạp Lan Hiền đè lại tay nàng, nhẹ nhàng vỗ về rồi quay sang đối lãp giả :” Tiền bối thứ tội , ngô tức cũng là ái tử sốt ruột , mới đối tiền bối có điều vô lễ!Ta chờ tuy tu vi thấp kém nhưng đối số vận này một đường cũng sơ hiểu một vài, trước giờ cũng chưa cảm nhận được cái gì “Kiếp” a?Mong tiền bối chỉ giáo!”.
Lão giả nghe hắn nói, vẻ mặt khinh thường:” Vô tri!Vô tri a!NgôTinh Thần Các trước giờ không hề có lừa người vừa nói!”
“Tinh Thần Các?!!!” Hai người ngạc nhiên, Tinh Thần Các, Đông vực thập đại môn phái một trong,dĩ nhiên lại xuất hiện tại đây Nam vực?Ngạc nhiên trong giây lát, Nạp Lan Hiền trước hết lấy lại bình tĩnh: “ Vãn bối Nạp Lan Hiền hòa tức phụ Hách Liên Yến tự Nam vực Thương Huyền quốc Nạp Lan Gia xuất thân, có không được biết tiền bối là Tinh Thần Các vị nào cao nhân?”.
“A? Dĩ nhiên là Nạp Lan Gia người? Khó trách như vậy tuổi tác đã có bực này tu vi!Hừ! Nói cho các ngươi biết cũng không sao, lão phu Đạo hào vì Thiên Cơ Tử, vốn đến Nam vực vân du, lại xảo ngộ các ngươi phu thê.Ân, Nguyên Anh tu sĩ sinh dục không dễ dàng a,không ngờ ở đây lại gặp được, thấy thế nào cũng là duyên phận đâu!”
Phu thê hai người biết lão giả thân phận sau không cấm lại sửng sốt,Thiên Cơ Tử Đông vực nổi danh đại năng, tại Thiên Cơ một đạo thành tựu cực cao, đã chịu đông đảo Đông vực nhân sĩ truy phủng, người cầu bái phỏng hắn đếm không xuể, thiên tài địa bảo các loại ùn ùn không dứt nhưng hắn lại vẫn cứ cao nhân một bộ, thần long thấy đầu không thấy đuôi, cực hiếm xuất hiện, có thể nói gặp được hắn một mặt so với lên trời còn khó.Khó trách hai người nghe Thiên Cơ Tử tên khi hội thất thố, bình tĩnh lại , hai người không khỏi nhớ đến hắn ban nãy lời nói, với hắn đạo hạnh, quả thật là có thể nhìn ra một vài, bởi vậy không cấm lo lắng lên.
“Thì ra là Thiên Cơ Tử tiền bối! Vãn bối kính ngưỡng ngài đã lâu, nay được tận mắt diện kiến chân nhân, quả thật là thiên đại cơ duyên a!”, Nạp Lan Hiền vẻ mặt tha thiết nói. Lão Đạo nghe vậy , trên mặt nếp nhăn tắc giãn ra vài phần, cả người khí chất đều có chút Tiên phong Đạo cốt lên. Nạp Lan Hiền tiếp tục nói: “ Không biết tiền bối vừa nãy lời nói là có gì chỉ điểm, thứ cho vãn bói ngu dốt, đến giờ vẫn chưa thể lí giải. Mong tiền bối thả kiên nhẫn chỉ giáo thêm.”
Lão giả nghe xong, uống một ngụm rượu, vẻ mặt chợt trở nên nghiêm túc :” Không sai, vừa mói hồi nãy thấy hai ngươi khi, thoáng trông hai ngươi Công đức đầy mình , khí vận cường thịnh ,nhịn không được nhìn nhiều thêm hai mắt.Kì lạ a, lấy hai ngươi khí vận hòa Công đức , thấy thế nào các ngươi hài tử vận số cũng nên là rất tốt đi ,thế nhưng hắn kia mệnh số a, chậc chậc , một lời khó nói hết....”, vừa nói lão vừa lắc lắc đầu, một bộ vẻ mặt tiếc thương sâu sắc .
Hai người nghe được kinh hãi, Hách Liên Yến càng là lo lắng đến nắm chặt tay trượng phu, Nạp Lan Hiền tuy cũng sốt ruột nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh, nhẹ nhàng an ủi nàng, sau đó mới quay ra tiếp tục đối với lão giả hỏi: “Này rốt cuộc là ra sao sự a? Mong tiền bối chỉ rõ hơn?”.Lão giả chậm rì rì đạo : “Cũng không có gì, của các ngươi hài tử một đường vận mệnh ban đầu cực hảo, vận số làm người ghen tị líu lưỡi, bất quá giữa đường đứt ngang a, sau đó càng là mịt mù không thấy rõ, này rõ ràng là tử cục a. Rõ ràng một bộ hảo vận , sao hội như thế đâu? Tạo hóa trêu ngươi a!”
Đến đây, Nạp Lan Hiền rốt cuộc không thể bình tĩnh, Hách Liên Yến càng là không thể đứng vững, cả người dựa vào trượng phu, thấp giọng nức nở:”Phu quân, làm sao bây giờ đâu, hài tử hắn ...hắn ...”vừa nói nước mắt lại không ngừng rơi xuống, nàng ngàn mong vạn mong hài tử a,nàng không tiếc tu vi lùi lại sở mang hài tử a, biết trước sinh ra hội làm hắn đi chịu khổ, này bảo nàng làm sao chịu được?Nạp Lan Hiền lúc này tâm trạng so nàng không tốt hơn là bao nhưng vẫn theo thói quên an ủi nàng:”Phu nhân, đừng xúc động , có hại đến hài tử a. Nàng cứ bình tĩnh, mọi chuyện không phải là không có đường lui , nay chúng ta vạn hạnh gặp được Thiên Cơ Tử tiền bối, biết được này sự, chứng tỏ trời không tuyệt ta đường lui , nhất định tìm ra được giải pháp.”
“Không sai, mệnh chung quy là mệnh, nhưng chúng ta tu sĩ vốn là nghịch thiên mà đi, mệnh không phải không thể sửa!” Thiên Cơ Tử vuốt râu nói.Hai vợ chồng nghe vậy mừng quá đỗi, vội kêu:”Thật sao?Mong tiền bối chỉ điểm, ta chờ tất nhiên sẽ có hậu tạ!”.”Hậu tạ cái gì? Ta gặp các ngươi vốn là duyên phận , không thể thấy chết không cứu, đưa Phật đưa đến Tây Thiên a! Được rồi , hai người các ngươi đứng im, thả lỏng.!” Nói rồi hắn phẩy tay tạo ra một cái kết giới, ngăn cách bọn họ với bên ngoài, tiện thể từ trong tay áo lấy ra một vật to bằng bàn tay, tựa như một cái đĩa, bên trên là chằng chịt Cửu Tinh Bát Quái hoa văn, theo trên đó hoa văn nhất nhất sáng lên,lão giả cũng tiến vào một cái kì diệu trạng thái, khắp người tràn ngập một cỗ thần bí cảm, hai mắt hắn sáng lên, nhìn về Hách Liên Yến bụng, lại như qua đó nhìn về một nơi khác xa xăm. Đột nhiên trên trời mây đen ùn ùn kéo đến , sấm chớp đùng đùng , từng điều lôi xà trên không uốn lượn , chốc chốc lại nhe nanh múa vuốt, một bộ muốn cảnh cáo ai đó giường như.
Thiên Cơ Tử đột nhiên mày nhíu chặt , thoát khỏi vừa rồi trạng thái, vội vàng bế khí, mặt nhìn về phía không trung .Lúc này mây mù chậm rãi tan đi, trả lại thiên không trong xanh sắc thái.Hắn quay đầu lại đối với hai người, mặt ngưng trọng:”Không nghĩ tới các ngươi hài tử vận mệnh lại như thế điên cuồng, ngay cả Thiên Đạo đều phát ra cảnh cáo!Hắn số mệnh đem gắn liền với các ngươi gia tộc hòa tông môn, thậm chí là toàn bộ Nam vực, liền ta cũng chưa thể xem kĩ , xem ra muốn giải này cục là không hề đơn giản a!”
Phu thê hai người mới định thần lại , nghe vậy sốt ruột:”Vậy là không có cách nào sao...?”.Lão giả không nỡ nhìn hai người lo lắng, nói:”Không phải hoàn toàn không có cách,chính là dùng hết toàn lực , mới có thể mở ra trong đó một đường sinh cơ,còn lại hết thảy chỉ bằng xem các ngươi tự mình tạo hóa!”
Nghe vậy , hai người vui mừng quá đỗi, vội vàng đối với lão giả nói:”Mong tiền bối chỉ điểm cho, ta hòa gia tộc tất sẽ dốc toàn lực hậu tạ!”.”Ân, này cách cũng không phải gì quá thần bí, muốn khuy ra cho hắn một đường sinh cơ, tất phải cho hắn tăng cường điểm khí vận.Tốt nhất là lấy Công đức đổi lấy hảo vận , ta xem hai người Công đức nồng hậu , thả vậy là đủ rồi , nhiều hơn cũng vô ích, lấy các ngươi trên mình Công đức chuyển sang cho hắn , có như vậy Công đức hộ thân, Thiên Đạo sẽ đối hắn khoan dung chút!A, nhớ kĩ là phải làm trong vòng mười ngày sau khi hắn sinh ra, khi đó hắn vẫn còn Tiên Thiên chi khí hộ thể, nghiệp chướng chưa quấn thân, sẽ dễ dàng tiếp thu hơn chút.”
Nghe đến đây, hai người mới thoáng yên tam, rốt cuộc tìm ra biện pháp, vì thế đối với lão giả ngàn tạ vạn tạ:” Đa tạ tiền bối hảo tâm giúp đỡ, ta Nạp Lan Gia quả thật lần này nợ tiền bối một cái đại ân tình, không biết lấy gì báo đáp, không biết có hay không cơ hội thỉnh tiền bối đến Nạp Lan Gia Làm khách, tiện thể vì chúng ta nhi tử làm nốt cuối cùng một bước a, lấy ngài năng lực, chúng ta cũng yên tâm, đến lúc đó, ta Nạp Lan Gia nhất định dốc hết sức hậu tạ!”
Thiên Cơ Tử nghe vậy nhíu mày:” Hậu tạ cái gì, ta đâu cần này đó. Đã nói với ngươi ta giúp các ngươi là bởi vì lần này duyên phận, hơn nữa ta cũng không thể giúp các ngươi trực tiếp sửa mệnh a, chúng ta này đó người vốn đã xúc phạm Thiên Đạo chi ý,ta cũng không dám nhúng tay quá nhiều.Công đức việc, các ngươi cứ tùy tiện tìm cái nào đó có điểm năng lực Phật môn lão lừa trọc là được, dù sao bọn hắn cả ngày ăn chay niệm Phật, đến Thiên Đạo yêu quý, sẽ không bởi vì làm này điểm sự mà bị sét đánh chết a!Cho nên việc này đến đây thôi, lão hủ còn chưa thăm hết này Vạn Đào Lâm a, nay tại đây từ biệt!”nói xong quay người định đi.
“A , tiền bối chờ chút. Đã tiền bối không thể tiến hàn xá làm khách, nay tại đây từ biệt, kính xin ngài nhận kấy ta điểm này lễ mọn !” nói xong phẩy ray một cái, một cái trắng tinh bạch ngọc bình đã xuất hiện tại hắn trong tay, quang xem này tài chất,vạn năm hàn ngọc a, vật này nhưng là Tu Chân giới hi hữu tài liệu , giá trị tất không nhỏ,qua đó có thể thấy bảo quản bên trong vật là cỡ nào trân quý, sau đó kính cẩn đưa về phía lão giả.Thiên Cơ Tử thấy vậy khoát khoát tay, tỏ ý không muốn:”Đã nói là ta không cần cái gì tạ lễ, ngươi tiểu tử này sao phải như vậy cố chấp?”.Nạp Lan Hiền cười đáp :”Tiền bối quả thật đã giúp chúng ta một đại ân, này chút lẽ mọn hòa ta nhi tử so với, nào có đáng gì.Tiền bối nếu không nhận, này cọc nhân quả thiếu nợ xuống dưới, ta hai người tất nhiên sau này tu hành gian nan, vẫn mong tiền bối nhận lấy cho!”.
“Thôi được rồi, không nói lại được ngươi.!”, bất đắc dĩ nhận lấy bình ngọc, lão giả quay người rời đi.Phu thê hai người đối với lão giả thật sâu nhất bái, ngẩng lên lúc, lãi giả đã không thấy tăm hơi.
Trong một mảnh Đào Lâm, một cái lôi thôi lão giả đang ngồi vắt chéo trên cành cây uống rượu, trong tay chơi đùa cái nho nhỏ bình ngọc. Lão giả tò mò mở nắp bình ra, một cỗ nồng hậu hương khí lập tức trào ra, hít hít vài hơi, lão giả đồng tử co rút lại:”Ngũ Giai Cực Phẩm Thiên Lan đan!Ân, xem ra này Nạp Lan Gia tiểu tử thật là bỏ được vốn liếng a!Chuyến này quả nhiên là không lỗ!”.Cảm khái xong , lão giả đứng dậy,vừa đi vừa lẩm bẩm:”Này Nam vực sắp tới không yên ổn a, quả nhiên vẫn là hồi ta Đông vực càng thoải mái!”.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Tiên Hiệp
- Thương Lan
- Chương 4: Pháp Sự (Thượng)