Không có chân khí chống đỡ, thể lực tiêu hao càng lúc càng nhanh, cứ tiếp tục như vậy khả năng bị gϊếŧ chết có thể tính cao tới 99%. Đơn giản Liễm Tức Thuật cũng không cần, dù sao cũng không dùng được. Nếu không chờ lúc Ẩn Tức Đan hết tác dụng liền chứng minh thân phận? Thôi đi, tên kia căn bản không cho nàng thời gian, không chắc năm sáu phút nữa qua đi nàng có thể hay không biến thành một cỗ tử thi. Phong Luyến Vãn chảy hai hàng huyết lệ, chẳng lẽ xuyên vào Tu chân thế giới này, lần đầu tiên tử vong vừa không phải chết trận sa trường, cũng không phải bị Từ Trữ chân nhân một đao chém chết, mà là bị một tên tiểu sư huynh căn bản còn không tới Trúc Cơ xử lý? Dựa vào cái gì a, này quả thực chính là bi kịch a! Các lộ thần tiên thần mã mau mau tới cứu mạng a, nàng không muốn chết một cách không có giá trị như vậy a!
Phong Luyến Vãn nơi này im lặng bi phẫn, Bách Lý Không Thành nơi đó cũng không chịu nổi.
Người này có phải hay không mệnh con thỏ , kỹ thuật chạy trốn tốt như vậy? Chỉ mới một lát mà đã chạy hơn nửa vòng quanh Kiếm Linh Phong, muốn làm ra động tĩnh lớn như vậy chẳng lẽ là sợ người khác không phát hiện được? Ngươi nói ngươi một tu sĩ Trúc Cơ chân chân chính chính cùng ta Luyện Khí Kỳ tầng mười đấu một hồi, thua thiệt rốt cuộc là ai a? Ta cái gì cũng chưa nói, ngươi liền lập tức bỏ chạy, bộ dạng ta rất giống độc xà mãnh thú sao? Nếu để Phong Luyến Vãn biết suy nghĩ trong lòng hắn, nhất định giống con gà gật đầu như mổ thóc, sau đó lại lắc đầu. Ngươi đương nhiên không giống độc xà mãnh thú, ngươi căn bản chính là độc xà mãnh thú a! Không đúng, độc xà mãnh thú làm sao so được với ngươi ! Độc xà mãnh thú cũng không kinh khủng bằng cái loại phần tử hiếu chiến đuổi gϊếŧ người khác như ngươi a!
Thúc dục uy lực trận pháp cường đại cộng thêm càng không ngừng sử dụng kỹ năng, chân khí trong cơ thể Bách Lý Không Thành tiêu hao rất nhanh, đây cũng là lý do vì sao hai người cứ mãi giằng co trạng thái một cái trốn một cái truy. Mắt thấy tốc độ của nàng rõ ràng giảm bớt, nhưng bất đắc dĩ chính mình vẫn theo không kịp, Bách Lý Không Thành lại càng buồn bực… Hắn đuổi theo nửa ngày thậm chí tiêu hao nhiều chân khí như vậy ngay cả người này mặt mũi lớn lên trông thế nào cũng không biết, nếu cứ thế buông tha cho đối phương thì thật quá tổn hại hình tượng rồi , cho dù người này không nói ra ngoài, hắn cũng lưu lại bóng ma tâm lý.
Không cam lòng a…
Dù sao người này không có chân khí cũng không chạy xa được, cùng lắm thì lục soát toàn bộ Huyền Tịch Tông cũng phải bắt được nàng. Bách Lý Không Thành đột nhiên đình chỉ hết thảy hành động tiêu hao chân khí, tùy chỗ khoanh chân mà ngồi, vận khởi tâm pháp rất nhanh hấp thu ngoại giới thiên địa linh khí. Chân khí tiếp cận thân thể khô cạn nháy mắt rót vào một luồng thiên địa linh khí khổng lồ, nói thực ra loại tư vị này thật sự là thống khổ, nhưng hắn vẫn khẽ cắn môi chịu đựng.
Bất quá hắn rất nhanh liền phát hiện có điểm không thích hợp, chân khí giống như hấp thụ bao nhiêu cũng đều không đủ, vô số chân khí tiến vào thân thể hắn xong liền như đá chìm đáy biển không biết bị chuyển hóa đến góc nào. Bách Lý Không Thành cả kinh, sẽ không tẩu hỏa nhập ma đi? Thân thể quả thực sắp bốc cháy lên , trái tim đau như bị xé rách, ngay tại thời điểm hắn nghĩ đến hắn sắp ngất xỉu, toàn bộ cảm giác thống khổ lại đột nhiên biến mất, chân khí tràn ngập trong cơ thể sắp phóng ra ngoài.
Bách Lý Không Thành vội vàng vận khởi tâm pháp kiểm tra tình huống thân thể của mình, kết quả lại làm hắn phải líu lưỡi cứng miệng: “Đây là…”
Vốn đang kinh nghi Bách Lý Không Thành như thế nào đột nhiên dừng lại, nhưng vừa nhìn thấy luồng thiên địa linh khí quen thuộc bị hút vào trong cơ thể Bách Lý Không Thành, Phong Luyến Vãn tâm can yếu ớt bị đả kích nghiêm trọng. thiếu chút nữa không đứng vững té ngã trên mặt đất.
Hắn hắn hắn hắn thế nhưng tấn giai (lên cấp) !
Không đợi nàng cuồng hô người này cũng là một tên nhất đẳng biến thái, Huyền Tịch Tông lại một lần nữa nổ òa. Ban đêm vốn là an tĩnh, lại bởi vì người nào đó hái trộm linh dược mà cuồng phong bạo loạn, hiện tại là vì Bách Lý Không Thành tấn giai Trúc Cơ mà nháy mắt sôi trào. Bất quá lần này rõ ràng phản ứng càng kịch liệt, tu sĩ đang nghỉ ngơi bị bừng tỉnh, tiếng kinh hô cùng tông cửa xông ra, thanh âm vô số đệ tử ngự kiếm cắt qua không khí, thậm chí còn có các loại thanh âm bàn ghế đồ sứ bị đập vỡ vang lên, liên tiếp, tấu thành một khúc nhạc không tính êm tai dễ nghe thậm chí có thể nói là tạp âm. Bất quá ai cũng không có tâm tình để ý đã gây ra bao nhiêu động tĩnh, bọn họ một lòng đều đặt ở trên người kẻ vừa tấn giai kia.