Chương 6: Giáo huấn ( H )

"A……” Ngu Huyền Lăng cả người hư không rốt cuộc bị thỏa mãn, theo sau là mang đi mọi ý hận của hắn một chút một chút mà rút cạn, Ngu Huyền Lăng cảm giác chính mình sảng muốn bay lên tới.

Nam nhân chủ động cũng là trên giường mang theo tình thú, nhưng thế gian này, nam nhân quá mức thẹn thùng, mặc dù chủ động cũng đều là dùng phong cách ôn nhu, nhỏ nhẹ, nào giống như Lục Nghiên loại này không chết không ngừng, Ngu Huyền Lăng vẫn là lần đầu tiên gặp được, quá sung sướиɠ, nam nhân hung dữ, thô bạo lên cũng rất có hương vị !

Ai ai…… Bỗng nhiên có chút không muốn chết đi thì phải làm sao bây giờ……

Ngu Huyền Lăng gấp không chờ nổi đong đưa vòng eo, phối hợp mà để hắn tùy ý thao làm, cảm thụ được gân xanh của hắn đang hung hăng mà chạm qua vách động, lại là dễ dàng mà thọc hết vào tới, hung ác đánh vào hoa tâm của nàng, đâm đến hoa tâm có chút đau đớn, theo sau là tiểu huyệt ngứa ý đã bị một cái tê dại trấn an, lại đột nhiên dâng lên một chút ngập đầu cảm khoái.

“A…… Ân…… Lục Nghiên…… Lục Nghiên…… Ngươi thật là lợi hại…… Thao đến ta thật thoải mái !”

Ngu Huyền Lăng rất biết diễn trò, có thể tùy ý vào vai nhân vật mà mình muốn diễn, tiếng nói uyển chuyển, mềm mại như tiếng chim hót, kiều diễm lại nhu nhược mà ôn nhu triền miên, nàng rất rõ ràng hiện tại chính mình mới là người bị thao, cho nên diễn vai một người yếu đuối vẫn là rất cần thiết.

Tuy rằng, nàng bị nam nhân thao nghe đến được thật mất mặt, nhưng ai sẽ để ý, chỉ cần có thể làm cho nàng sung sướng đến là được rồi, việc ai thao ai không còn quan trọng nữa.

Ngu Huyền Lăng thình lình xảy ra yếu đuối làm cho đôi mắt của Lục Nghiên càng đỏ hơn, hắn gắt gao ôm chặt lấy nàng, đột nhiên rút ra, lại hung ác cắm vào, thề phải cho cái tiểu huyệt triền người của nàng một cái giáo huấn, làm cho nó biết đến sự lợi hại của nam nhân !

Nhưng là, mặc kệ hắn như thế nào hung ác, huyệt thịt tựa hồ đều không hề sinh khí, mà khi hắn thao đi vào, huyệt thịt càng nhiệt tình quấn lên tới, gắt gao mà hôn mút lấy côn ŧᏂịŧ dữ tợn của hắn, tựa chào đón, tựa như thân cận.

Hắn rút ra thời điểm, chúng nó lại gắt gao hút lấy côn thịt của hắn, giữ lại hắn, vạn phần không muốn rời xa, phảng phất nếu hắn rời đi, là một việc tàn nhẫn giống nhau.

Đặc biệt Ngu Huyền Lăng một chút không màng nữ nhân tôn nghiêm, rầm rì cầu hắn thao nàng, cầu hắn một người nam nhân đi thao nàng cái này cao cao tại thượng nữ nhân……

Trong lúc nhất thời, thân thể thượng kɧoáı ©ảʍ cùng tinh thần thượng thỏa mãn đồng thời dâng lên, theo hai người giao triền ở bên nhau dươиɠ ѵậŧ lan tràn toàn thân, phủ kín toàn bộ thức hải……

“A……” Lục Nghiên ngửa đầu hét to một tiếng, đột nhiên rút ra từ trong thân thể của nàng.

Đang ở thời điểm quyết định thì Ngu Huyền Lăng mở to mắt ra, tiểu huyệt kịch liệt co rút lại, như là đang thèm muốn mà cầu xin hắn cho vào tới.

“Tiện nhân!”

Lục Nghiên màu mắt đỏ tươi, la lên một tiếng, ôm lấy thân thể của Ngu Huyền Lăng mà xoay người.

“Phanh” một tiếng đem nàng ném tới trên bàn.