Chương 134

—-_—-_—-

Thương Thừa Tuấn lấy đá trong tủ lạnh, bỏ vào cốc, đổ nước vào, bưng đi qua.“Mời uống nước!” Đem cốc nước đặt ở trước mắt hai người.

“Cám ơn!” Nam nhân mang kính mắt màu vàng tiếp nhận cốc nước.“Tôi gọi là Hoàng Tư Hàm, chủ biên của tạp chí ‘Tụ Điểm’.” Hướng Hoắc Văn Đình vươn tay,“Thật cao hứng nhìn thấy ngài Hoắc tiên sinh.”

Hoắc Văn Đình nhìn bàn tay trước mắt, không có vươn tay.“Anh biết tôi?” Hồ ly giảo hoạt, Hoắc Văn Đình cười lạnh.

Hoàng Tư Hàm cũng không cảm thấy xấu hổ, nhún nhún vai thu hồi tay mình.“Đại danh của Hoắc tiên sinh ai không biết, ngài chính là nhân vật phong vân của bản thị mà!” Ôm chầm lấy người nam nhân tuấn mỹ bên cạnh, nói:“Đây là Chu Mạn Sâm người ở chung với tôi. Chúng tôi ở đối diện với các vị. Chưa từng thấy các vị ra vào, tôi còn nghĩ đối diện không có ai ở đâu! Nếu vừa rôi gây rắc rối cho các vị, tôi thật sự xin lỗi.” Có hứng thú nhìn Thương Thừa Tuấn mang mắt kính bản to, tóc thắt đuôi sam. [=)) ôi mie ơi, em Tuấn thật là.]

Hoắc Văn Đình không vui ngăn cản tầm mắt của Hoàng Tư Hàm, anh không thích người này dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu mà nhìn Thương Thừa Tuấn.

Thương Thừa Tuấn thần kinh thô không có chú ý tới ánh mắt tìm tòi nghiên cứu đang nhìn mình, mà chỉ nhìn chằm chằm Chu Mạn Sâm ngồi đối diện mình.

“Khụ khụ!” Chu Mạn Sâm ho khan một chút, cầm lấy cốc nước uống một ngụm.“Cậu có việc sao?” Người này sao nhìn mình chằm chằm, nhìn đến làm cho hắn lạnh gáy.

“Thật lợi hại!” Thương Thừa Tuấn đối với Chu Mạn Sâm tán thưởng.

“Cái gì?” Chu Mạn Sâm bị Thương Thừa Tuấn biến thành mơ hồ.

“Yo-ga a!” Thương Thừa Tuấn trừng lớn ánh mắt, nhào qua nắm lấy tay đối phương.“Bằng không chân của anh làm sao có thể thực hiện được tư thế thái quá như vậy, thật sự thật là lợi hại! Dạy tôi được không?”

“Phụt!” Chu Mạn Sâm phun ngụn nước lên mặt Thương Thừa Tuấn.“Thực xin lỗi! Thực xin lỗi!” Nhanh lau nước trên mặt Thương Thừa Tuấn. Mặt đỏ bừng, không biết là bị nghẹn hay là ngượng ngùng.

“Không có vấn đề gì !” Thương Thừa Tuấn lau nước trên mặt, bị Hoắc Văn Đình kéo đến một bên.

Hoàng Tư Hàm nhìn cười hì hì người tựa vào lòng Hoắc Văn Đình làm nũng, đầu óc loạn chuyển. Hắn sao lại không biết có người ở chung với Hoắc Văn Đình, hơn nữa nhìn bọn họ ở chung chắc đã lâu .“Tình cảm của các vị thật tốt!”

“Đó đương nhiên!” Thương Thừa Tuấn vui vẻ ôm thắt lưng Hoắc Văn Đình.“Chúng tôi là vợ chồng a, tình cảm đương nhiên tốt! Chẳng lẽ hai người không phải sao?” Nghi hoặc nhìn Hoàng Tư Hàm cùng Chu Mạn Sâm.