Chương 12: Mục sư muội muội!
Những người còn lại trong đội ngũ đều nhìn về phía mục sư tiểu MM.
“Cái kia... Ta nhớ ra rồi, ta còn có việc, lát nữa muốn logout, các ngươi thuận tiện gọi thêm nhiều người tới a."
Mục sư tiểu MM ngẩng đầu nhìn trời, cố gắng nghĩ nghĩ, sau đó vỗ tay mạnh một cái, bừng tỉnh đại ngộ nói.
Vài người mặt đều tối sầm, đồ ngốc cũng nhìn ra đây là nàng tạm thời, có lẽ là tốn khá nhiều khí lực mới nghĩ ra cớ.
“Ta đi đây, các ngươi cố gắng gϊếŧ quái a!”
Mục sư tiểu MM nắm tay lại giơ giơ lên, sau đó ôm đàn mộc pháp trượng, nhảy tưng tưng rời đi.
“Mịa! Không có mục sư còn đánh cái con cc!"
Chiến sĩ tức giận đá cái cây bên cạnh.
Trong vô tận thế giới, mục sư là một chức nghiệp cực kỳ trọng yếu, chỉ cần mục sư không quá yếu, trên cơ bản không lo tổ không được đội ngũ, mục sư cũng rất được nhiều công hội lớn nhỏ cướp đoạt. Tuy trong trò chơi tồn tại các loại dược tề khôi phục, nhưng giá cả tương đối cao, thứ hai cơ hồ tất cả dược tề đều chứa tính kháng dược. Tỷ như cửa hàng bán ra dược tề khôi phục HP cấp mười, thuộc tính quy định ”Sử dụng mỗi giây khôi phục 20 điểm HP, duy trì thời gian 10 giây, thời gian làm lạnh 30 giây, tăng 30 điểm kháng dược.”
Kháng dược ý tứ rất đơn giản, chính là để cho người chơi đối với dược tề sinh ra kháng tính. Trong vòng một ngày, điểm kháng dược đạt đến giá trị nhất định, sử dụng dược tề sẽ không sinh ra hiệu quả.
Nếu người chơi không có trang bị có khả năng tăng hạn mức cao nhất khả năng kháng dược, dưới tình huống bình thường, người chơi một ngày sử dụng một loại dược tề có điểm kháng dược hạn mức cao nhất là 1000 điểm, cầm dược tề khôi phục HP cấp mười hệ thống bán ra, trong vòng một ngày, chỉ có thể sử dụng ba mươi ba bình, số lượng hạn chế tương đương lợi hại.
Đương nhiên, nếu còn loại dược tề khôi phục HP khác vẫn có thể sử dụng, dù sao mỗi ngày từng người chơi có thể sử dụng tổng kháng tính hạn mức cao nhất là 3000 điểm. Tỷ như dược tề khôi phục HP cấp hai mươi kháng dược đạt đến 1000, kháng dược của dược tề khôi phục HP cấp mười còn chưa mãn, thì vẫn có thể sử dụng dược tề cấp mười, bất quá đối với người chơi hơn mười cấp là không có sự lựa chọn.
Cứ việc trong trò chơi có không ít dược tề sư, chế tạo ra một ít dược tề có điểm kháng dược thấp hơn so với cửa hàng bỏ ra bán, nhưng dù vậy, kháng dược đều ở khoảng hai mươi đến hai lăm, không có mục sư, thì ăn nhiều thêm vài lọ dược tề cũng như muối bỏ biển.
Đã không có dược tề, cũng chỉ có thể ngồi trên mặt đất khôi phục. Mặc dù nói ngồi xuống hồi phục tốc độ đầy là khá nhanh, nhưng không thể so với mục sư.
“Ta cũng đi, ngươi gọi thêm nhiều người đến là tốt rồi!”
Chiến sĩ tức giận mắng một câu, rồi thoát khỏi đội ngũ.
Trong đội ngũ không có kỵ sĩ, đã không có mục sư, chiến sĩ có dược tề nhiều hơn nữa cũng không đủ. Hơn nữa chiến sĩ đối với Sở Bạch Long thằng này cũng thập phần không ưa, nếu không phải nghĩ đến dù sao cũng gần một đêm, nhịn một chút là qua, hắn sớm đã rời đi.
Hiện tại mục sư MM nhịn không được rời đi, hắn lại càng không muốn ở lại.
Thoát khỏi đội ngũ, chiến sĩ trực tiếp sử dụng Hồi Thành Quyển Trục, lưu lại bốn người.
“Còn có bốn người, làm được cái gì, chúng ta cũng đi.”
Trong bốn người, hai người khác bất mãn nhìn Sở Bạch Long, cũng rất dứt khoát thoát khỏi đội rời đi.
“Long ca, làm sao bây giờ, về trước thành tìm đội ngũ mới sao?”
Còn lại hai người, một người hiển nhiên là bằng hữu Sở Bạch Long, lúc này chỉ có thể bất đắc dĩ hỏi.
Gương mặt tiểu bạch kiểm Sở Bạch Long có chút run rẩy, trong mắt toát ra một tia hàn quang hung ác.
“Không! Đi gϊếŧ tiện nhân kia!”
Sở Bạch Long nhìn phía phương hướng mục sư MM ly khai. Nếu không phải nàng rời đi, hắn cũng không bị những người khác khinh khỉnh.
Pháp sư khẽ thở dài, là hắn biết sẽ như thế này, bất quá chỉ có thể kiên trì đi theo.
“Ca ca, từ từ, tổ đội ta.”
Diệp Trần đi về phía trước không bao xa, mục sư tiểu MM liền đuổi theo.
Diệp Trần vừa nghe tiếng, nhận ra nàng là mục sư trong đội ngũ kia, liền kỳ quái hỏi: ”Làm sao vậy, ngươi không phải trong đội kia sao? Làm sao tới tìm ta.”
“Ta không thích người kia, nhìn hắn sẽ không thoải mái, ca ca ngươi không có ai tổ đội, quá đáng thương, cho nên tiểu Ngải tràn ngập tấm lòng yêu mến đến giúp ca ca, thế nào, có phải là rất cảm động?”
Mục sư tiểu MM nhíu cái mũi nhỏ, con mắt linh hoạt, hì hì cười nói.
“Ừm, rất là cảm động. Đến, ngươi tên gì, ta tổ ngươi.”
Diệp Trần cười cười, tuy mấy năm qua, trong trò chơi hắn gặp không ít người, bất quá không nghĩ tới ở chỗ này có thể gặp được một tiểu MM có ý tứ như vậy.
“Bạch Tiểu Ngải.”
Diệp Trần gật gật đầu, cho nàng một cái mời tổ đội.
Tuy mục sư đồng dạng không có gì phát ra, bất quá có mục sư, Diệp Trần không lo thực vật trồng ra bị ngoẻo, có thể tiết kiệm được không ít thời gian hoàn thành nhiệm vụ.
Về phần kinh nghiệm phân ra, Diệp Trần hoàn toàn không để ý, đợi hoàn thành nhiệm vụ thí luyện, học xong kỹ năng lưu liên tạc đạn thụ, thăng cấp chỉ là chuyện nhỏ, bây giờ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ mới là quan trọng.
“Rất tốt, hai cái cẩu nam nữ đều cùng một chỗ, vừa vặn giúp chúng ta đỡ tốn một hồi công phu! Đại Sơn, đem hai người bọn chúng gϊếŧ chết!”
Diệp Trần cùng Tiểu Ngải hai người vừa tổ đội xong, Sở Bạch Long hai người liền đuổi tới phía sau.
Nhìn thấy hai người đi cùng một chỗ, Sở Bạch Long lạnh giọng khẽ nói. Muốn nói đầu sỏ gây ra chuyện này, hắn một mực cho rằng do tên thực vật sư đi ngang qua, nếu không tại hắn, đội ngũ làm sao giải tán.
“Tốt.”
Bên cạnh Đại Sơn nhún vai, tính cách Sở Bạch Long, hắn rất rõ ràng, biết lúc này nói cái gì đều uổng công, có khi lại khiến hắn tức lan sang cả mình.
“Công kích, trước hết gϊếŧ mục sư, sau đó chậm rãi xử lý thực vật sư.”
Sở Bạch Long dứt lời, hai người đồng thời vung pháp trượng lên, một người một quả cầu lửa đánh về hướng Tiểu Ngải.
Vù vù!
Hai người phía sau đánh lén, cầu lửa gào thét bay tới, ánh sáng trong rừng có chút thay đổi, Diệp Trần mắt nháy lên, mạnh mẽ quay người lại, chứng kiến hai quả cầu lửa bay tới, chân lướt qua, chắn ngay lộ tuyến công kích của hai quả cầu lửa.
-37! -39!
Hai quả cầu lửa đánh mạnh lên người Diệp Trần, hai lượt tổn thương hơn ba mươi điểm bay lên.
“Đmn, cái tên thực vật sư này phản ứng quá nhanh!”
Đánh lén tuy thành công, nhưng lại trúng người khác, Sở Bạch Long nhịn không được giận dữ chửi. Hắn biết rõ Tiểu Ngải trang bị cũng không tốt, đánh trúng Tiểu Ngải có thể đánh ra thương tổn rất cao.
“Chú ý, cẩn thận bảo vệ mình, tận lực giúp ta tăng chút máu."
Diệp Trần cũng nhìn ra trang bị của Tiểu Ngải bình thường mới giúp nàng ngăn hai đạo ma pháp công kích. Nếu Tiểu Ngải ăn trọn hai cái hỏa cầu này, chỉ sợ cũng bị mất gần một nửa HP.
Mặc dù nói mục sư phòng ngự ma pháp tương đối cao, nhưng này cũng phải so trang bị trên người mới được, Tiểu Ngải trang bị bình thường, cho dù toàn bộ điểm đều tăng lên tinh thần, so với người mang trang bị tốt, phòng ngự ma pháp tối đa cũng chỉ ngang bằng.
“Tốt.”
Tiểu Ngải gật đầu đáp ứng, pháp trượng vung lên, một đạo thánh khiết "thuật trị liệu" đánh lên trên người Diệp Trần, Diệp Trần HP lập tức khôi phục 50 điểm.
Diệp Trần vừa thấy, trong nội tâm nhịn không được khen. Mục sư "trị liệu thuật" mặc dù nói hệ thống sẽ hỗ trợ tập trung mục tiêu, nhưng chỉ giới hạn mục tiêu di dộng không quá nhanh, nếu muốn trị liệu cho mục tiêu di động tốc độ cao, cần sức phán đoán cực cao, hắn hiện tại đã sử dụng hết tốc độ lao về phía Sở Bạch Long hai người, Tiểu Ngải vẫn có thể chuẩn xác đem "trị liệu thuật" gia tăng đúng trên người hắn, có thể thấy Tiểu Ngải cũng không phải chỉ có bộ dáng đáng yêu, mà thật sự xứng đáng là một mục sư.
HP tăng lên một đoạn, Diệp Trần vốn định sử dụng một bình khôi phục dược tề cũng ngừng lại.
“Tên thực vật sư này hướng chúng ta chạy lại làm gì, muốn chết sao? Mặc kệ, Đại Sơn, trước hết gϊếŧ người này!”
Sở Bạch Long không biết Diệp Trần chạy tới bọn hắn làm gì, bất quá đối với việc Diệp Trần chặn được công kích của bọn hắn mà tức giận, đối Đại Sơn hô lớn.
Hai người pháp trượng lần nữa vung lên, muốn lần nữa công kích, nhưng lúc này, xung quanh hai người xuất hiện mấy đạo nhân ảnh, từng lưỡi dao găm nhấp nhoáng.
Mấy lượt tổn thương cơ hồ cùng một thời gian bay lên, Sở Bạch Long cùng Đại Sơn lập tức bị những tên thích khách này miểu sát.
“Ha ha, vận khí hai người các ngươi thật không sai, không gặp được chúng ta, hai người các ngươi phải bị gϊếŧ chết."
Tổng cộng sáu gã người chơi thích khách, vừa đủ một đội ngũ, mấy người ở giữa khom lưng nhặt lấy vật phẩm trên người Sở Bạch Long cùng Đại Sơn rớt xuống, chỉ có một người đối với Diệp Trần hai người cười ha ha nói.
“Cảm ơn.”
Diệp Trần biết rõ bọn hắn gϊếŧ Sở Bạch Long hai người cũng không phải vì giúp bọn hắn, cứu hắn cùng Tiểu Ngải, chỉ là thuận tiện mà thôi.
Nguyên nhân rất đơn giản, trong vô tận thế giới, quy tắc PK giữa người chơi so với các trò chơi truyền thống bất đồng, chỉ cần người chơi chênh lệch không quá năm cấp đều có thể tùy ý tiến hành công kích, hơn nữa không tăng điểm PK.
Tuy trong tình huống đẳng cấp cho phép, chủ động công kích sát hại người khác không tăng điểm PK, nhưng đối với bên chủ động công kích trước khi trạng thái công kích chấm dứt bị người gϊếŧ chết, sẽ trăm phần trăm rơi xuống một kiện trang bị, tỷ lệ vật phẩm trong ba lô rớt ra cũng cao hơn bình thường.
Trang bị hai người Sở Bạch Long cũng không tệ, hắn chủ động công kích đúng lúc bị đội ngũ thích khách này đi ngang qua chứng kiến, đội ngũ thích khách đương nhiên sẽ không khách khí gϊếŧ bọn họ, dù sao gϊếŧ quái cũng không biết gϊếŧ đến bao nhiêu mới rơi ra một kiện trang bị.
Bất quá Diệp Trần vẫn khách khí nói cảm ơn, bằng không thật muốn đánh một trận, hắn không có thời gian cùng phung phí dược tề.
“Đi.”
Mấy cái thích khách thu thập xong, tiếp tục tiềm hành, biến mất trước mặt hai người Diệp Trần.
“Trần Ai ca ca, bọn hắn thật kỳ quái a, rõ ràng đều khoảng cấp 15, cấp cao như vậy còn tổ một đội thích khách đến rừng rậm Cẩu Đầu Nhân làm gì?"
Tiểu Ngải kỳ quái hỏi.
“Đoán chừng là Cẩu Đầu Nhân thủ lĩnh sắp đổi mới.”
Diệp Trần nhìn về một phía rừng rậm đáp.