Tốn thời gian hơn nửa ngày, Lạc Khê rốt cuộc từ trong cảm xúc khϊếp sợ tỉnh lại, hơn nữa còn nhìn thẳng vào nam nhân quỳnh hoa biến thành.
Lạc Khê: Ngươi trước ngồi xuống, chúng ta hảo hảo tán gẫu một chút.
Lạc Miêu Miêu: Được a, a ba ~【 ngoan ngoãn.jpg】
Không thể không nói, nhi tử khôn lớn, an hưởng tuổi già, lời này rất có đạo lý. Từ khi Lạc Miêu Miêu có thể biến thành người, Lạc Khê vốn dĩ đi làm, tan tầm, về nhà, tưới hoa, biến thành đi làm, tan tầm, về nhà, được nhi tử hầu hạ.
Thân là hoa yêu, năng lực tiếp thu của Lạc Miêu Miêu cực cao, bất luận là chuyện gì chỉ cần nhìn qua một lần là sẽ học được, đem Lạc Khê hầu hạ đến mười phần chu đáo.
Hôm nay, sau khi ăn cơm no, Lạc Khê dựa vào trong l*иg ngực nhi tử, được nhi tử xoa bụng lười biếng xoát Weibo, nhìn đám cẩu độc thân chỉ biết khoe ảnh hoa hoa cỏ cỏ quý hiếm, Lạc Khê bày tỏ rất là khinh thường.
Con ta ra được phòng khách, xuống được phòng bếp, diện mạo tuấn mỹ, hơn nữa lại là hoa yêu thần chủng, hoa của bọn họ chỉ là một đám hỗn huyết vô tri, có gì đáng để khoe khoang ╭(╯^╰)╮.