Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thức Thần Mạnh Nhất Sasuke-Kun

Chương 23

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Satoru." 【Sasuke】ném đao ra ngoài, đá naginata về lại cho Zen'in Maki, kunai trong tay vẽ nên mấy vòng hoa lệ, cũng bay đến cắm bên chân đối phương.

"Ta muốn mở mắt."

Y vừa nói vừa kéo bịt mắt trái xuống, mắt phải cũng lập tức hoá thành màu đỏ như máu.

Gojo Satoru tay lanh mắt lẹ mà nhấc Okkotsu Yuta lên, nháy mắt đã dịch chuyển đến lối vào sân thể dục cách xa bọn họ nhất.

"Làm bậy quá nha~ Sasuke," Giọng hắn hoàn toàn không giống cảm thấy【Sasuke】đang làm bậy, ngược lại là ngữ điệu sợ thiên hạ không loạn. "Yuta trấn an Rika một chút đi, thầy phải đi rồi đây~"

【Sasuke】liếc nhìn Gojo Satoru vừa biến mất lại xuất hiện một cái, lại nhìn Zen'in Maki vô cùng chật vật ở phía đối diện, cảm giác buồn bực vẫn luôn tồn tại từ khi tách ra khỏi bản thể cũng tiêu tán vài phần.

"Coi chừng chết đấy."

Y khó được mà tốt tính nhắc nhở một câu, hai tay giao điệp, sượt qua phù chú phong ấn một cái, giữa các ngón tay đã cắp lấy bốn cái kunai, vừa nhảy lên vừa ném ra ngoài.

"Cậu đang giỡn chơi hả?" Zen'in Maki thấy mấy kunai kia bay lên trời thì chỉ thấy buồn cười.

Keng—

Phía sau truyền đến tiếng kim loại ma sát chát tai.

Cô đột nhiên ngẩng đầu. Những cái kunai va chạm lẫn nhau quanh người cô rồi chuyển hướng, phong tỏa mọi góc độ, bay thẳng đến người cô.

Đây là thứ mà con người làm được à?

Hay là vì cặp mắt kia...

Zen'in Maki không rảnh suy nghĩ. Naginata vốn có thể tạo ưu thế cho cô về mặt khoảng cách lúc này lại trở thành gánh nặng. Muốn ngăn trở ám khí bay tới từ bốn phương tám hướng tất nhiên phải dùng mũi đao để đánh, nhưng khi vừa đánh bay một cái, naginata vung đến một bên, một cái kunai khác lại phóng đến, cách cô gần hơn rất nhiều, khiến cô chỉ có thể miễn cường dùng thân naginata chặn lại.

"Vứt cây naginata đó đi," Giọng【Uchiha Sasuke】lại vang lên. "Bởi vì sắp tới cô chỉ có thể liều mạng chạy trốn thôi."

Trong tay y không biết khi nào lại xuất hiện thêm mấy cái shuriken.

Gojo Satoru dùng một tay ngăn Panda và Inumaki Toge lại — hai người họ trông phi thường muốn xông lên hỗ trợ, chú ngôn sư thậm chí đã kéo cổ áo xuống.

"Hai đứa em lui về tý đi," Hắn đẩy nhẹ một cái, một người một chú hài liền không tự chủ được mà lui về sau vài bước, "Sasuke có chừng mực — Hắt xì!" Nghe như hoàn toàn không lo lắng mấy về tình huống trong sân.

Sau đó hắn liền hắt xì một cái kinh thiên động địa.

Vẫn luôn có dự cảm xấu nha.

Okkotsu Yuta trên khán đài cách nơi này hai mươi mét — cậu thương lượng với Rika rất lâu cũng chỉ có thể đi được đến đây.

Nhưng mà còn tốt. Inumaki và Panda đều đến đây.

"Các cậu sao lại-" đến đây.

Cậu còn chưa hỏi xong, bởi vì thế cục trong sân đã nói cho cậu biết nguyên nhân hai người sẽ tránh xa nơi đó.

【Uchiha Sasuke】nói không sai. Những gì Zen'in Maki có thể làm bây giờ chỉ còn điên cuồng tránh né.

Vì sao shuriken và kunai đã cắm vào trong đất còn có thể bay lên được?

Vì sao những ám khí đó dường như đột nhiên nhiều thêm?

Vì sao chúng còn buộc cả dây thép?

Cậu ta có túi thần kỳ của Doraemon hả, vì sao tuỳ tiện sượt một cái là có nhiều vũ khí như vậy?

Vì sao người này có thể thao túng nhiều vũ khí bay về nhiều phía khác nhau như vậy?

Zen'in Maki bị những ám khí không ngừng đâm xuống mặt đất phía sau truy đuổi, bất tri bất giác đã đến gần chỗ Gojo Satoru đứng.

"Sasuke~" Nam nhân tóc bạc khoa trương mà gọi, "Đừng có làm quần chúng vô tội bị thương nha!"

Mục tiêu bị đánh là ngươi được chưa.

Tuy rằng chỉ là ý tưởng vừa nảy ra, nhưng ta cảm thấy nếu đánh ngươi thì bản thể cũng sẽ rất hả giận!

Đôi tay【Sasuke】dùng sức kéo một cái, shuriken vốn đang đuổi theo thiếu nữ tóc đuôi ngựa màu xanh lục lập tức đổi hướng, lướt qua đỉnh đầu đối phương, bay về phía nam nhân tóc bạc cách đó không xa.

Bị đánh là Satoru ngu ngốc à...

Vậy là không sao rồi.

Phát hiện shuriken đột nhiên đổi mục tiêu, Zen'in Maki đột ngột thắng gấp, cẩn thận tránh đi những vũ khí trên mặt đất mà lui ra xa, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, ngồi bệt xuống đất.

...Suýt chút nữa là chết thật rồi.

Leng keng linh kinh một trận xong, bóng dáng không thiếu một cọng lông của Gojo Satoru lại xuất hiện trong tầm mắt họ. Cách một lớp không khí mỏng, bên ngoài cơ thể hắn quấn mấy vòng dây thép, một đầu cột vào shuriken đã cắm sâu vào trong đất, một đầu bị【Sasuke】giữ trong tay.

Tuy biết thầy rất mạnh nhưng không biết vì sao khi nhìn thấy thầy ấy thật sự không sao thì mình sẽ hơi thất vọng nhỉ.

Trong lòng ba người trên khán đài nơi xa và Zen'in Maki đồng thời có ý niệm này.

"Tiêu hao hơi nhiều nhể, Sasuke~"

"Không cần ngươi nói."【Sasuke】đáp lại một câu.

Kỹ thuật khống chế shuriken tiêu hao chakra nhiều hơn so với thể thuật bình thường, huống chi y còn mở Sharingan. Thao túng nhiều vũ khí cố tình tránh những chỗ hiểm như vậy, tốc độ tiêu hao chakra đương nhiên sẽ tăng lên.

Gojo Satoru tò mò quan sát dây thép mảnh quấn trên cánh tay mình, thậm chí giải trừ thuật thức Vô Hạ Hạn, muốn tự mình xem xem những dây thép này chặt đến cỡ nào.

Lúc trước Sasuke luyện tập là dùng loại dây thép này, vết thương trên tay vừa lành lại nứt ra, đến bây giờ vẫn còn quấn băng.

Hắn vẫn chưa tìm được cơ hội trộm một quyển trục ra chơi thử, khó khăn lắm mới được như vầy, đương nhiên phải thử một chút.

Chưa cựa quậy được hai lần, hắn đã cảm thấy dây thép càng trói càng chặt, thậm chí sắp cứa vào da thịt mình.

...Không ổn, cường độ này hình như hơi cao.

Nếu Gojo Satoru không giải trừ Vô Hạ Hạn,【Sasuke】định dùng phần chakra cuối cùng tặng hắn một phần Hoả độn, chỉ là nếu đối phương muốn tự mình thể nghiệm cảm giác bị dây thép mảnh trói lại thì để hắn cảm thụ đàng hoàng một chút đi.

"Sasuke thích chơi Bɖʂʍ đến vậy hả~"

Phát hiện mình càng giãy càng bị trói chặt, người mang bịt mắt cũng không căng thẳng, dứt khoát đứng yên tại chỗ, ngả ngớn nói với【Sasuke】, còn vươn lưỡi liếʍ liếʍ miệng.

"Nhưng ở bên ngoài có lẽ không hay lắm, chúng ta có thể trở về rồi chơi ó~"

"Satoru ngu ngốc, thầy đang nói cái gì vậy —" Zen'in Maki nghe như giây tiếp theo sẽ nhảy lên đánh vào đầu Gojo Satoru.

"A Gojo-sensei thầy đang nói cái thứ gì vậy —" Okkotsu Yuta ở trên khán đài cũng suy sụp ôm đầu.

Bởi vì Sasuke đứng khá xa, Gojo Satoru cũng tăng âm lượng, hơn nữa trong sân chỉ có một mình hắn đang nói chuyện. Vì vậy, tất cả mọi người đã nghe rõ ràng hai câu nói vừa rồi của hắn.

Bịt mắt, trên người có dây thép trói lại, không cần nói hết người ta cũng sẽ nghĩ tới một số hình ảnh kỳ quái.

"Rika còn nhỏ, không thể nghe những thứ 'người lớn' dơ bẩn này đâu!"

【Sasuke】nhặt thanh đao trên mặt đất lên cắm lại vào vỏ, nghe vậy liền nghi hoặc nhìn thanh niên đang đứng đó.

Y đương nhiên biết đối phương đang nói về cái gì. Cách giải trí ở thế giới y rất ít, quý tộc không có sở thích gì, bởi vậy nên luôn chơi cho đa dạng một chút trên giường.

Có một số ninja do phải chịu áp lực nhiều trong thời gian dài, có khi cũng sẽ sử dụng một số cách xả stress cực đoan.

Bọn họ chỉ có thể dựa vào cách này mà quên đi nỗi sợ đối với cái chết.

Sasuke không có ý tưởng này, nhưng y cũng không có ý kiến gì về sở thích của người khác.

Gojo Satoru là quá áp lực hay chỉ là khẩu vị có vấn đề?

Sasuke rất ít dùng Ảnh phân thân thăm dò tình báo, cũng không dùng Ảnh phân thân để chiến đấu nên không biết rằng tuy chakra của Ảnh phân thân bằng với bản thể, chỉ số thông minh lại nằm ở hai thái cực.

Dù sao động não rất tốn năng lượng, chakra của Ảnh phân thân lại chỉ có ra mà không có vào, đương nhiên phải tận dụng hết trên lưỡi dao.

Cho nên nếu nhiệm vụ của Ảnh phân thân là chiến đấu thì sẽ không động não ở những lĩnh vực ngoài chiến đấu.

Càng đừng nói là loại đề tài kỳ kỳ quái quái này.

"Ngươi thích chơi cái này hả?"【Sasuke】một chút cũng không cảm thấy lời mình nói ra hoàn toàn không nên xuất hiện trong một ngôi trường cao trung.

"...Hả?" Tên tóc bạc nào đó nghi hoặc mà câm miệng tại chỗ.

"Sau khi giải trừ Ảnh phân thân bản thể sẽ có ký ức của ta, nên nếu ngươi cần có thể nói với y." Thiếu niên tóc đen bình tĩnh nói, như thể nếu Gojo Satoru gật đầu y sẽ lập tức giải trừ Ảnh Phân Thân Chi Thuật.

Zen'in Maki cứng người.

Panda chết đứng tại chỗ.

Inumaki Toge bịt kín lỗ tai Okkotsu Yuta.

"...Gojo-sensei..." Fushiguro Megumi đi vào sân thể dục, "Sasuke-kun nói thầy ở đây... Sasuke-kun?"

Cậu mờ mịt nhìn một vị Sasuke-kun giữa sân, lại nhìn Gojo Satoru biểu cảm trống rỗng, không biết do đâu mà bị trói lại.

"...Xảy ra chuyện gì rồi ạ?"

——

Sasuke nhìn Ảnh phân thân đánh với Okkotsu Yuta một lúc, cảm thấy hơi nhàm chán.

"Ta về đây." Y nói với Gojo Satoru.

"Hả, không cần xem à?" Gojo Satoru ngồi trên cầu thang khán đài, nghiêng đầu nhìn thoáng qua thiếu niên đứng một bên.

"Lát nữa sẽ biết." Sasuke nói, "Gần đây còn có sân huấn luyện nào khác không?"

"Phía Đông khoảng ba trăm mét có một khu rừng, từ chỗ đó theo đường lộ đến giữa sườn núi đều là đất của trường, không gây ra động tĩnh quá lớn là được." Gojo Satoru chỉ ra phía sau.

"Biết rồi." Sasuke ước lượng vỏ đao trong tay một chút, ném về phía giữa sân —【Sasuke】tay phải cầm đao, lướt qua Okkotsu Yuta, đạp một chân vào lưng đối phương, tay trái bắt được vỏ đao bay đến từ không trung.

"Đi đây." Chân y hơi dùng sức, trực tiếp nhảy lên mái hiên, sau đó biến mất sau tường.

Từ sau khi y tỉnh lại thì đây là lần đầu tiên y tách khỏi Gojo Satoru, một mình hành động trong ngôi trường này.

Mấy ngày đầu tỉnh lại do chưa khống chế được khí tức nên y vẫn luôn ở trong ký túc xá, sau đó chữa trị cánh tay chưa được hai ngày đã phải đi Kyoto. Y đến đây chưa đến hai mươi ngày, vậy mà đã hơi quen với sự tồn tại của Gojo Satoru.

Chuyện này với y mà nói chính là điều không thể xảy ra.

Vẫn cảm thấy có vấn đề ở đâu đó.

Đặc biệt là sau khi thân thể có chú lực của đối phương, Sasuke có cảm giác lúc đối mặt với hắn mình có hơi không nhạy, giống như theo bản năng mà coi Gojo Satoru là người một nhà, rất nhiều lần không kịp thời phát hiện sự tồn tại của hắn.

Dù đồng đội đã cùng hành động rất lâu, được mình công nhận cũng rất ít xảy ra tình huống như này.

Sự việc như bây giờ nhiều ít làm y trở tay không kịp.

Y vài bước nhảy lên nóc nhà, liếc mắt một cái là thấy được khu rừng mà Gojo Satoru nói và con đường kéo dài mãi trong tầm mắt mình.

Thừa dịp có thời gian, vừa lúc có thể đi thử xem Thông Linh Thuật còn dùng được hay không. Mấy ngày nay y cảm nhận được liên hệ của mình với hang Ryuchi vẫn chưa hoàn toàn biến mất, có khi ngay cả Garuda cũng có thể triệu đến đây.

Sasuke cúi đầu nhìn nam nhân tóc đen đứng trên đường. Đối phương trông hơi quen mắt.

"...Cậu là Uchiha Sasuke đúng không?"
« Chương TrướcChương Tiếp »