Chương 3

Khi thấy người tên Sơ Dụ, một thực tập sinh, bắt đầu bước chân tiến về phía họ, nhớ lại những tin đồn về việc cậu bắt nạt và hãm hại các thực tập sinh cùng thời, với tư thế nhường chỗ cho một đại ca xã hội đen.

Thông thường, một thực tập sinh xinh đẹp như vậy sẽ rất được đồng nghiệp yêu thích, bởi vẻ ngoài nổi bật sẽ thu hút sự chú ý, có thể nịnh bợ, kết giao để cọ nhiệt, được cơ hội lên hình, vì mỗi lần lộ diện đều là cơ hội quý báu để tăng nhiệt độ và cơ hội nổi tiếng.

Nhưng Sơ Dụ dường như là một ngoại lệ, vị trí của cậu trong chương trình tuyển chọn giống như Hoa Phi trong Hậu cung Chân Hoàn truyện, độc ác và rõ ràng, biết rằng các thực tập sinh khác không thể làm gì với mình, toát ra một khí chất khiến những người khác thấy cậu đến là tự động lùi lại, sợ rằng không kịp cọ nhiệt đã bị lột sạch lớp da của mình.

"Đây là Sơ Dụ của Giải trí Thiên Tinh, trước khi chia nhóm, các cậu sẽ cùng cậu ấy hoạt động, các cậu có thể tự giới thiệu với nhau." Nhân viên công tác thông báo chính thức cho bọn họ.

Khóe miệng Sơ Dụ nhếch lên mang ý cười không rõ ràng, những người khác nhìn qua, đều cảm thấy đó là một nụ cười khinh miệt, giễu cợt nhìn tất cả chúng sinh.

Có lẽ như những người nổi tiếng có nhiều fan như cậu ta sẽ không thèm nhìn đến bọn họ, những người đến từ công ty nhỏ, cậu ta nhìn xuống một cách lười nhác, rõ ràng đang khinh bỉ bọn họ.

Thật đáng sợ cậu ta còn không thèm giả vờ, không biết cậu ta đã lên kế hoạch gì sau khi phân nhóm, khiến bọn họ không nơi nương tựa, phải rút lui khỏi chương trình sớm?

Tạ Mãn - cũng chính là người trước đó đã nói những tin đồn của Sơ Dụ cho những thực tập sinh khác, giờ đã bắt đầu suy luận thuyết âm mưu trong lòng và càng nghĩ càng thật, càng nghĩ càng sợ, hơi thở bắt đầu trở nên khó khăn, thậm chí đã lên kế hoạch sau khi rút lui khỏi chương trình sẽ đi tố cáo với ban tổ chức, quyết không thể khuất phục trước thế lực đen tối, quyết tâm dành công lý!

Sau đó, Tạ Mãn lại nghe thấy một giọng nói giống hệt như vừa rồi, nhưng lớn hơn, hăng hái hơn, giống như tiếng kêu của một con gà trống mất kiểm soát:

【Á á á á á á á á á tự giới thiệu! Tự giới thiệu? Tự giới thiệu!! Tại sao con người lại phát minh ra cái gọi là tự giới thiệu!!! 】

Chị nhân viên không nhịn được, đưa tay xoa xoa tai mình, cảm thấy màng nhĩ mỏng manh của mình đã bị tổn thương.

"..." Mấy thực tập sinh nhìn nhau, trong mắt đều thể hiện một nửa lo lắng, một nửa khó hiểu.

Tiếng ồn vừa rồi là sao cơ?

Không lẽ là cả đám cùng nhau bị ảo giác à, bọn họ đâu có tụ tập ăn nấm hoang cùng nhau?

Mà tiếng ấy là của...

"Sơ Dụ, em hãy tự giới thiệu đi." Nhân viên đột nhiên lên tiếng.

Ngay sau khi lời nói của chị nhân viên rơi xuống, kẻ độc ác, kẻ tạo ra tin đồn đáng sợ, chuyên gia âm mưu, thực tập sinh tâm cơ đang đứng trước mặt các thực tập sinh khác, Sơ Dụ, lảo đảo.

【Hihi, tự giới thiệu, ha ha, là người đầu tiên tự giới thiệu, hihi hihi... Vừa rồi mình có phải hơi lóng ngóng không? Cứ giả vờ như không có chuyện gì vậy. 】

Khóe miệng Sơ Dụ cong lên một nụ cười nhạt vô vọng, nhưng những người khác đã không thèm nhìn cậu nữa, thậm chí có một hai người còn bắt đầu che đầu hoài nghi nhân sinh.

Kinh Nghiên thấy Sơ Dụ đang tiến về phía mình, cuối cùng cũng quyết định mở miệng, thận trọng chào hỏi: "Chào?"

Có một giây im lặng trong không khí.

【Thông báo cho các bộ phận, đèn và máy quay đã sẵn sàng, tôi sẽ mở miệng nói!】

"Xin chào."

Nghe câu trả lời của Sơ Dụ, tất cả mọi người đều im lặng.

Giọng nói này giống hệt như tiếng gà gáy chói tai mà họ vừa nghe thấy.

Người anh em, cậu có biết khi cậu lên cơn điên thì được phát trực tiếp cả hội trường không?

...

Có thể là trước đó nhân viên đã ra lệnh cho Sơ Dụ giới thiệu bản thân, khiến cậu cảm thấy nên nói thêm vài câu, nhưng nửa ngày cũng không nặn ra được hai chữ, tốc độ nói chuyện trên miệng như slow motion trái ngược hoàn toàn với tiếng lòng tuôn ra như súng máy Gatling.

"... Tôi tên là Sơ Dụ."

【Mười chín tuổi, thích ngủ, nghề nghiệp là lên cơn sốt, người sống tạm bợ nghiệp dư, đói có thể ăn, khát có thể uống, trời mưa có thể tự cầm ô về nhà, nhưng dễ bị lạc đường - Tại sao con người phải mở miệng, cây khoa học kỹ thuật của nền văn minh nhân loại tại sao vẫn chưa phát triển đến mức có thể giao tiếp bằng sóng não trực diện?】

"... Thuộc công ty giải trí Thiên Tinh."

【Không phải công ty giải trí Địa Tinh, cũng không phải công ty giải trí Thiên Nguyệt, hỏi tại sao lại có cái tên này, hỏi hay, tôi cũng không biết, tôi chỉ là một cậu bé đang không ngừng lải nhải trong lòng vì căng thẳng mà thôi.】

... Ồn ào quá.

Nhưng lúc này, vài người đối mặt với nhau, không ai mở miệng, cả hội trường từ sàn nhà đến trần nhà đều toát ra một sự im lặng tĩnh mịch.

... Lại yên tĩnh quá.

【Quá ngại ngùng, quá ngại ngùng, hoàn toàn là lặp lại lời của chị nhân viên, thật khó để người khác hiểu về tôi chỉ bằng những từ này - nhưng mở miệng thực sự rất mệt mỏi.】

Mọi người đều hiểu cậu rồi, cậu đã vô tình tiết lộ bí mật của mình qua sóng não.

【Sao không nói gì? Sao không nói gì? Nói cho tôi biết tại sao không nói gì, tôi có làm cậu xấu hổ không? Tôi có làm cậu xấu hổ không? Định mệnh của tôi là trở thành vị vua lạnh lùng, tôi hiểu rồi hahahahahaha huhuhuhu】

Thực tập sinh với khuôn mặt như hoa trên núi cao vuốt tóc một cách lạnh lùng.

Không phải như vậy. Các thực tập sinh khác thầm nghĩ, họ chỉ đang nghi ngờ tính xác thực của những tin đồn trước đó, cậu bé trước mặt sắp phát điên vì không ai để ý đến khác xa với hình ảnh Hoa phi nương nương trong hậu cung mà họ phác thảo trong tưởng tượng. Hoàn toàn là hai sinh vật khác nhau, tiếng lòng của Sơ Dụ vang lên khiến không khí hội trường thay đổi, từ bộ phim âm mưu đen tối thành bộ phim hài hước kỳ lạ.

【Không sao, tôi sẽ tự mình rút lui một cách duyên dáng, giống như hoa hồng kiêu hãnh không để lộ nỗi buồn trong mưa gió.】

"...... Tôi đi vệ sinh." Sơ Dụ đứng dậy, với vẻ mặt mà người không hiểu nhìn vào sẽ tưởng là thờ ơ thực chất là hoảng hốt đi về phía hành lang.