Chương 37: KẺ XƯỚNG NGƯỜI HỌA

CHƯƠNG 37: KẺ XƯỚNG NGƯỜI HỌA

Cách Ngôn trộm nhìn về phía Rex, cậu sớm đã quên mình tức giận như thế nào khi nhìn thấy tờ kia, chớp chớp mắt ý bảo khi nào thì y tới cứu mình, tuy rằng không bị ngược đãi nhưng cậu một chút cũng không muốn ở lại Alice mãi, diễn kịch cũng rất mệt mà.

Rex nhướng mày, dùng ánh mắt ám chỉ cậu tạm thời đừng nóng nảy, dừng một chút y lại làm một khẩu hình không tiếng động đi kèm ánh mắt ý bảo cậu nhìn về phía hai người đang khắc khẩu là Locke và Heidy.

Cách Ngôn không biết có hiểu được hay không, ngơ ngác mà nhìn chằm chằm, nửa ngày cũng không có phản ứng gì.

Rex nhìn vậy cũng không thấy ngoài ý muốn, kỳ thật y cũng không trông cậy vào việc tên ngốc này có thể hiểu được, đúng là vẫn không thể kỳ vọng quá cao. Ý niệm này vừa hiện lên thì thấy Cách Ngôn đột nhiên dâng trào cảm xúc, sau đó cậu kéo tay Ted đặt lên cánh tay mình làm ra bộ dáng mình bị kiềm chế rồi lớn tiếng kêu về phía đoàn trưởng Locke.

"Đoàn trưởng, đoàn trưởng! Ngài rốt cuộc cũng tới cứu ta sao? Từ lúc bị bọn họ bắt ta ngày nào cũng chờ ngài tới cứu ta, thật tốt quá. Bọn họ còn nói không có khả năng ngài sẽ đến cứu ta vì ta chỉ là một thành viên râu ria của Đoàn dong binh Hắc Lang, còn nói ta cũng đâu phải đội trưởng Marvin. Ta biết ngay là bọn họ đang nói dối mà, ngài quả nhiên sẽ không bỏ lại bất cứ thành viên nào của Đoàn dong binh Hắc Lang."

Thanh âm thập phần vang dội, cơ hồ tất cả mọi người đều nghe được.

Có người sửng sốt, có người lại đen mặt.

"Tiểu huynh đệ, ngươi quá ngây thơ rồi, đoàn trưởng nhà ngươi sao có thể tới đây vì cứu ngươi, gã tới vì Long Tiên Quả, còn sống chết của ngươi gã căn bản không để vào mắt. Trong lòng vị đoàn trưởng Locke đây mất một thủ hạ không quan trọng thì có là gì, lúc nào mà chả tìm được." Người đầu tiên phản ứng lại là Heidy nóng nảy, nàng vừa thấy biểu tình của nhóm người Ted là biết tên này đang nói dối, nhưng vậy thì sao chứ, đối phương chỉ cần đào hố cho Locke, nàng rất vui lòng đẩy giúp một tay.

"Lời cô ấy nói không phải sự thật đúng không đoàn trưởng?" Cách Ngôn thương tâm nhìn về phía đoàn trưởng Locke.

Đoàn trưởng Locke xanh mặt, hung hăng trừng Heidy một cái, lời lẽ chings đáng nói: "Lời cô ta đương nhiên không phải sự thật, bất luận thành viên nào của Đoàn dong binh Hắc Lang cũng cực kỳ quan trọng, ta sao có thể bỏ mặc các ngươi."

Heidy cười ha ha như kiểu nghe được thiên phương dạ đàm (chuyện phi lý, khó tin, không tưởng...), "Đúng là không biết xấu hổ, nếu ngươi cảm thấy mạng hắn quan trọng vì sao hắn bị bắt đi nhiều ngày như thế lại không phái người đi cứu hắn? Biết rõ người của Đoàn dong binh Alice đều là người tàn nhẫn, ngươi không biết hắn ở trong tay chúng ta thêm một ngày thì lúc nào cũng có thể mất mạng sao?"

https://truyenhdt.com/tac-gia/daudo0902

Cách Ngôn chịu đả kích lớn, miệng lẩm bẩm: "Ta không tin đoàn trưởng là người như vậy."

"Tiểu huynh đệ, không cần lại lừa mình dối người, Locke Wilson chính là người như vậy, trong lúc nguy cấp gã còn có thể đẩy các ngươi đi như mấy con tốt thí để che chắn cho gã đấy. Ngẫm lại lúc con Thánh Thú kia xuất hiện ở rừng rậm Tasha xem, không phải gã không màng sống chết của các ngươi cũng phải bắt bằng được con Thánh Thú kia sao? Cuối cùng thì thế nào, không chỉ không bắt được Thánh Thú mà còn hại chết không ít đồng bạn của các ngươi, xong việc gã có tỏ vẻ gì không, đến một câu an ủi còn không có nhỉ. Đoàn trưởng như vậy có chỗ nào tốt mà đi theo, ta nghĩ ngươi nên dứt khoát rời khỏi Đoàn dong binh Hắc Lang luôn đi."

"Heidy Ferguson, nếu ngươi còn nói hươu nói vượn nữa thì lão tử sẽ không khách khí đâu!" Sắc mặt đoàn trường đỏ bừng, hai mắt phiếm tơ máu phẫn nộ mà trừng Heidy.

"Đoàn trưởng Locke muốn làm gì vợ ta thì phải bước qua xác ta đã." Daniel đứng ra, đồng tử mang khí lạnh sắc bén nhìn đoàn trưởng Locke, trên người tản ra khí thế mạnh mẽ.

Heidy lạnh lùng cười, "Ta nói hươu nói vượn? Hỏi bọn thủ hạ của người một chút xem những lời ta nói có phải sự thật không?"

Mọi người theo bản năng nhìn về phía người của Đoàn dong binh Hắc Lang chỉ thấy một đám biểu tình cổ quái, vậy mà không có ai đứng ra biện giải cho đoàn trưởng của mình, cái này không cần nói đáp án cũng đã rõ ràng.

Đoàn trưởng Locke phẫn nộ quay đầu lại nhìn thủ hạ của mình, tức giận đến gan cũng đau nhưng trong lòng không giấu được một tia kinh hãi, gã xác thật đã quên chuyện này, lúc ấy gã chỉ lo về hậu quả sau khi nhiệm vụ thất bại, căn bản không nhớ tới việc phải tưởng niệm những thủ hạ đã chết.

Tuy đại lục Azeroth tôn thờ cường giả nhưng không phải cứ mạnh thì nhất định sẽ có người đi theo, còn phải xem người này có đáng giá để mình theo hay không. Ví dụ như Đoàn dong binh Alice, tuy bọn họ nổi danh là kẻ điên nhưng nguyên nhân chính cũng là do họ cực kỳ bênh vực người của mình, vậy nên cho dù thanh danh không tốt lắm thì vẫn có vô số người nguyện ý đi theo bọn họ.

"Mọi người đừng nghe ả đàn bà này châm ngòi ly gián, chuyện này cũng phải trách ta, thật ra đoàn trưởng đã phân phó cho ta chuyện này nhưng ta vì bận việc mà quên mất, đây là trách nhiệm của ta." Marvin lập tức đứng ra gánh lấy trách nhiệm này.

Heidy ha hả cười, "Đội trưởng Marvin không hổ là tâm phúc của đoàn trưởng Locke, loại hành vi chùi đít cho đoàn trưởng của mình này làm đúng là thường xuyên đến thuận tay."

Sắc mặt Marvin lập tức trở nên khó coi.

banhmidaudo.wordpress.com

"Người phụ nữ này ngươi đừng nói hươu nói vượn, đội trưởng Marvin sao có thể thường xuyên nên thuận tay chùi đít cho đoàn trưởng, hắn chỉ đang làm đúng nhiệm vụ của bản thân mà thôi." Cách Ngôn đứng ra chỉ trích Heidy, ngôn từ chuẩn xác, bộ dáng hiên ngang lẫm liệt.

Tất cả mọi người đều sững sỡ, một lát sau thì cười ồ cả lên.

"Ha ha." Heidy không chút khách khí mà cười nhạo ra tiếng.

Biểu tình của Marvin như ăn phải hai cân phân vậy, hắn hung tợn trừng mắt nhìn Cách Ngôn.

Cách Ngôn biểu tình vô tội như thể không biết mình nói sai chỗ nào, chờ đến khi lực chú ý của mọi người dời đi cậu liền công thành lui thân, ở chỗ người khác không nhìn thấy mà thủ thế V về phía Rex mà quên mất Rex căn bản nhìn không hiểu.

Đáy mắt Rex toát ra một tia ý cười cực nhạt, y thu hồi lời lúc nãy, người này không chỉ không ngốc chút nào mà còn rất thông minh.

Nếu Cách Ngôn biết ý nghĩ của y khẳng định sẽ nói nếu không thông minh thì làm gì có giá trị với anh chứ.

Đoàn dong binh Alice cuối cùng cũng không đánh nhau với Hắc Lang và Quạ Đen, đây cũng là việc nằm trong dự kiến của mọi người. Long Tiên Quả sắp thành thục không thể vì việc nhỏ mà làm mất cái lớn, bởi vậy hai vợ chồng Daniel và Heidy một người giả mặt đen một người giả mặt trắng làm mặt mũi trong ngoài của hai đoàn dong binh mất hết mới đánh trống lui binh.

Lúc này mặt trời đã xuống núi, một mảnh rừng rậm Ma Thú tối đen như mực, ánh lửa trong doanh trại trở thành nguồn sáng duy nhất trong bóng tối.

Cách Ngôn muốn đi tìm Rex, mới vừa đứng lên đã bị Ted để ý.

"Ngươi muốn đi đâu?"

"Đương nhiên là trở lại Đoàn dong binh Hắc Lang rồi." Cách Ngôn trả lời một cách đương nhiên.

Ted nghe vậy liền không tán đồng, "Ngươi vừa mới hố bọn họ một phen, ngươi nghĩ bọn họ vẫn sẽ tiếp nhận ngươi à?"

Vẻ mặt Cách Ngôn đầy chân thành và nghiêm túc: "Ta đâu có hố bọn họ, lời ta nói đều là thật lòng."

Khóe miệng Ted giật giật còn muốn khuyên bảo vào câu thì đại mỹ nữ Heidy lại xuất hiện ở phía sau hắn, ánh mắt ý vị thâm trường mà liếc Cách Ngôn một cái, nói: "Nếu hắn muốn trở về thì để hắn đi, hắn rất nhanh sẽ biết Đoàn dong binh Hắc Lang đã không còn chỗ cho hắn nữa. Ngươi tên là Jimmy đúng không, hoan nghênh ngươi gia nhập Alice bất cứ lúc nào, ta rất thưởng thức ngươi."

Vốn dĩ đã không có chỗ cho cậu rồi, Cách Ngôn rũ mi mắt mà nói thầm một câu, lúc ngẩng đầu lên đã đổi thành biểu tình quật cường, dồn khí vào đan điền mà hét lớn với bọn họ: "Các ngươi đừng hòng châm ngòi ly gián, Đoàn dong binh Hắc Lang không phải như vậy, đoàn trưởng của chúng ta rất tốt, đối xử với mỗi thành viên giống như huynh đệ của mình vậy, ta sẽ vĩnh viễn ủng hộ đoàn trưởng Locke."

Sau đó cậu ngẩng đầu ưỡn ngực, dưới ánh mắt chăm chú của bọn họ mà kiên định đi thẳng hướng doanh địa của Đoàn dong binh Hắc Lang, lời nói lúc nãy cũng đúng như ý nguyện mà truyền đến doanh trại Đoàn dong binh Hắc Lang cách đó trăm mét.

Heidy mềm mại như không có xương dựa vào ngực Daniel, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười tán thưởng: "Em thích hắn, tính cách này thật sự quá thú vị."

"Thân ái, trước mặt chồng mà em lại nói thích nam nhân khác, ta sẽ ghen." Daniel ôm eo nàng ấn nửa người trên của nàng vào lòng ngực mình, cúi đầu hôn một chút lên đôi môi đỏ mọng quyến rũ kia.

"Em thích bộ dáng lúc ngài ghen." Heidy cười khúc khích, chủ động ôm lấy cổ hắn và hôn lại như chốn không người.

Cặp vợ chồng không biết xấu hổ này cứ vậy mà khoe ân ái trước mặt mọi người, tuy chỉ là một cái hôn nhưng lại làm không khí tứ phía trở nên đầy sắc tình. Xung quanh toàn là nam nhân huyết khí phương cương, mơ hồ còn nghe được có người trộm nuốt nước miếng nhưng không ai dám liếc sang bên này một cái, bởi vì một nam nhân anh tuấn nhìn thân sĩ như Daniel lại nổi tiếng là một tên điên bảo vệ vợ.

_Hết chương 37_