Chương 207: THẦN ĐIỆN QUANG MINH ĐÃ ĐẾN

CHƯƠNG 207: THẦN ĐIỆN QUANG MINH ĐÃ ĐẾN

Cách Ngôn đi theo Vero đến chỗ tộc Thú Nhân phát hiện mạch khoáng Phách Tâm Thạch, tới rồi mới biết là ở dưới đáy hồ Pami.'

Hồ Pami nằm trong bộ lạc tộc Thú Nhân, nơi sâu nhất có thể lên đến 5000 mét, nông nhất cũng hơn mười mét, vì thế thi thoảng lại có thú nhân xuống hồ bơi lội, mạch khoáng cũng được phát hiện trong một lần họ bơi xuống đáy hồ, sau đó Thú Vương hoài nghi phía dưới có khả năng là mạch khoáng Phách Tâm Thạch, sau khi thăm dò họ mới xác nhận.

Mạch khoáng Phách Tâm Thạch rất quan trọng, Thú Vương lo bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, thế nên lúc tiến hành thăm dò cũng gạt rất nhiều người, sau đó họ tìm được chỗ mềm yếu nhất của mạch khoáng, chính là trang viên Vu sư Selma ở, do đó họ quyết định động thủ từ chỗ này, tuy chắc chắn sẽ phá hư trang viên của Vu sư Selma, nhưng cũng không có biện pháp khác, xong việc lại xây cho Vu sư một tòa trang viên tốt hơn là được.

"Thăm dò xong các ngươi có thể dự đoán được độ dài của mạch khoáng Phách Tâm Thạch này không?" Cách Ngôn biết bọn họ đã bắt đầu đào, sau khi Thần Điện Hắc Ám bị đánh lui, Thú Vương cũng không định tiếp tục gạt tộc nhân của mình, bởi vậy hiện giờ thú nhân trai tráng trong tộc không có vấn đề gì đều được triệu tập đến đây đào mạch khoáng, hiệu suất rất cao, mới một ngày mà đã đào ra không ít Phách Tâm Thạch.

"Mạch khoáng phân bố không có quy luật, nhưng có thể dự tính đại khái số lượng Phách Tâm Thạch đào ra, chúng ta phỏng chừng có thể đào được mấy chục vạn viên, nhưng sẽ không vượt qua trăm vạn." Vero nói.

"Mấy chục vạn viên?" Cách Ngôn kinh ngạc, không phải bởi vì nhiều, mà bởi vì ít. Thế mà chỉ có mấy chục vạn viên, cậu cho rằng ít nhất cũng phải có mấy trăm vạn viên, là ít nhất đấy, thế này thì bốn phần của bọn họ cũng không được bao nhiêu.

banhmidaudo.wordpress.com

Vero nghe vậy cười cười, "Mấy chục vạn viên thực ra cũng không ít, mạch khoáng Phách Tâm Thạch không giống những mạch khoáng khác, nó phân bố không có quy luật, cũng không tạo thành dải nối liền với nhau, ở giữa viên thứ nhất và viên thứ hai có khả năng có rất nhiều loại đá hoặc khoáng thạch khác."

"Thì ra là vậy." Cách Ngôn cuối cùng cũng biết vì sao Thần Điện Hắc Ám biết rõ mạch khoáng ở dưới nền đất tộc Thú Nhân nhưng không đào vào từ bên ngoài tiến, mà nhất định phải đánh chiếm bộ lạc tộc Thú Nhân. Thứ nhất, bởi vì mạch khoáng phân bố không có quy luật, vì thế dù chúng có biết mạch khoáng ở dưới mặt đất thì cũng không thể xuống tay, tùy tiện đào từ bên ngoài vào thì hiệu suất cực thấp, động tĩnh lớn dễ dàng gây chú ý, nếu để tộc Thú Nhân phát hiện, họ sẽ trở nên cảnh giác. Thứ hai, chiếm được tộc Thú Nhân còn có thể tiến hành thăm dò nội bộ, hiệu suất cao hơn nhiều.

"Mạch khoáng này mất bao lâu mới đào xong?" Cách Ngôn lại hỏi.

"Vốn phải tốn ít nhất nửa tháng, ngươi cũng biết bộ lạc vừa mới trải qua kiếp nạn, rất nhiều người bị thương." Vero giải thích.

"Vậy hiện tại thì sao?"

"Hiện tại đương nhiên không cần." Vero cười nói, "Phụ thân ta đã quyết định dùng Phách Tâm Thạch đào được làm lễ vật khen thưởng, thế nên ông cũng không tính gạt những bộ lạc khác, trùng hợp là những bộ lạc đó đã di chuyển đến xung quanh bộ lạc chúng ta, chúng ta có thể triệu tập thú nhân trai tráng của các bộ lạc khác, có bọn họ hỗ trợ đại khái bốn năm ngày là có thể đào xong toàn bộ."

Cách Ngôn nghe thế cũng không cảm thấy bất ngờ, cậu đã sớm nhìn ra Thú Vương là người lãnh đạo có tầm nhìn rất xa, tộc Thú Nhân mới vừa đã trải qua đại nạn, đúng là thời điểm cần khích lệ sĩ khí.

Hai người cùng đi xem nơi đào mạch khoáng, mặt đất bị đào thành một cái động lớn, rất sâu, đi xuống một đoạn thì chia thành bốn hướng, đây là vì Phách Tâm Thạch phân bố không ở cùng một chỗ.

Cách Ngôn tận mắt nhìn thấy một viên Phách Tâm Thạch gim trong vách đá, có một thú nhân đang dùng xẻng nhỏ đào viên Phách Tâm Thạch này, mà khu vực xung quanh cũng chỉ có một viên này.

Đúng như Vero nói, đa phần Phách Tâm Thạch cơ hồ không nối thành một dải.

Xem xong đi ra, Vero lấy bốn phần Phách Tâm Thạch đào được ngày hôm qua đưa cho Cách Ngôn, Phách Tâm Thạch hôm nay phải đợi sáng mai mới đưa cho họ được.

Sau khi trở về Cách Ngôn nhìn qua một chút. Ngày đầu tiên bởi vì vừa mới bắt đầu đào nên phần lớn thú nhân đều chưa quen, do đó hiệu suất tương đối thấp, tổng cộng chỉ đào được trên dưới mười vạn khối Phách Tâm Thạch, nhưng sau đó dần thuần thục, đào thêm ba bốn ngày là có thể đào xong.

Hết thảy đều đang phát triển theo chiều hướng tốt, nhưng phiền toái lại tìm đến vào ngày thứ ba. Lần này không phải Thần Điện Hắc Ám, mà là một thế lực khác có sức mạnh ngang với Thần Điện Hắc Ám.

Thú Vương đang cùng tộc nhân thương thảo xem sau này tộc Thú Nhân nên phát triển như thế nào, đột nhiên một thú nhân tiến vào bẩm báo có một đội ngũ sắp tiến vào phạm vi bộ lạc bọn họ, hướng đối phương đang đi là hướng đến bộ lạc, vì thế rất có thể chúng đang tới tộc Thú Nhân.

Từ khi bị Thần Điện Hắc Ám đánh bất ngờ, tộc Thú Nhân còn cảnh giác hơn trước kia, họ bố trí trạm gác ở một vài vị trí bí mật, một khi có người sắp tiến vào phạm vi bộ lạc lập tức sẽ bị phát hiện, thế nên đội ngũ này vừa xuất hiện liền khiến thú nhân chú ý.

"Biết là ai không?" Ngũ quan uy nghiêm của Thú Vương nhăn lại, lúc này lại có thêm một đám người tới, không biết là tốt hay xấu đây, khả năng của cái sau lớn hơn một chút.

"Không biết là ai, nhưng rất nhiều người trong số chúng mặc pháp bào màu trắng, một số ít mặc quần áo màu xanh lam." Thú nhân hàng năm sinh hoạt ở dãy núi Hades, cũng không biết cái này đại biểu cho cái gì.

Thần sắc Thú Vương lại trở nên ngưng trọng, vì sao người Thần Điện Quang Minh lại đến dãy núi Hades vào lúc này, chẳng lẽ bọn chúng cũng giống Thần Điện Hắc Ám biết được tin về mạch khoáng Phách Tâm Thạch? Ý niệm vừa lóe quá đã bị Thú Vương phủ quyết, bởi vì nếu Thần Điện Quang Minh biết thì chắc chắn không phải giờ mới đến, có lẽ bọn chúng đã đến là vì nguyên nhân khác.

Thú Vương bảo thú nhân tiếp tục giám thị hướng đi của Thần Điện Quang Minh, nếu bọn chúng thật sự đi về phía này thì trực tiếp ngăn người lại là được.

Cùng lúc đó, Cách Ngôn và Rex đang ở chỗ mạch khoáng, bởi vì tiểu phượng hoàng quấn lấy cậu nên nam nhân áo đỏ, cũng chính là Phượng Đại, đây là tên của hắn, Cách Ngôn nghe mà cảm thấy vô cùng quen thuộc thân thiết, cũng nhắm mắt theo đuôi đi theo bọn họ. Uy áp trên người hắn quá mạnh, cũng không có ý thu liễm khiến thú nhân không dám tới gần bọn họ, xuống dưới mạch khoáng, thú nhân đang lao động đều run rẩy, căn bản không thể làm được nên họ đành rời đi.

Pang đang nói chuyện với một thú nhân cách đó không xa, nhìn thấy bọn họ đi đến liền chuyển lời Thú Vương nói cho họ.

"Sao Thần Điện Quang Minh lại đến nơi này?" Cách Ngôn phát hiện Thần Điện Hắc Ám và Thần Điện Quang Minh thật sự là một đôi "oan gia", phàm là địa phương Thần Điện Hắc Ám xuất hiện, Thần Điện Quang Minh luôn đến sát sau lưng.

"Trước mắt còn chưa biết mục đích của chúng." Pang cũng không biết, gã chỉ nghe theo lệnh Thú Vương nói tin tức này cho bọn họ mà thôi.

Cách Ngôn quay đầu hỏi Rex, "Thần Điện Quang Minh có thể cũng giống Thần Điện Hắc Ám tới vì mạch khoáng Phách Tâm Thạch không?"

"Sẽ không, nếu biết thì chắc chắn không phải giờ mới đến." Đôi mắt thâm thúy của Rex mịt mờ liếc Phượng Đại một cái.

Cách Ngôn nhìn chằm chằm vào Rex, chú ý tới ánh mắt y thì hiểu ngay, nhưng lại có chút không rõ. Phượng Đại và tiểu phượng hoàng rơi xuống dãy núi Hades mới có mấy ngày, sao Thần Điện Quang Minh lại biết bọn họ ở đây, cậu muốn hỏi, thấy Rex im lặng không nói, nghĩ đến gì đó cậu cũng không hỏi nữa.

Không biết Thần Điện Quang Minh rốt cuộc là tới vì cái gì, tộc Thú Nhân cũng lo mạch khoáng Phách Tâm Thạch bị phát hiện, vì thế họ đẩy tiến độ khai thác nhanh hơn.

Cách Ngôn không nhìn chằm chặp tiến triển chỗ mạch khoáng, cậu cùng Rex trở lại chỗ ở, sau khi nhiều thêm Phượng Đại và con hắn, tộc Thú Nhân đã an bài chỗ ở mới cho bọn họ, lớn gấp ba bốn lần chỗ cũ.

Rốt cuộc Thần Điện Quang Minh có phải tới vì Phượng Đại hay không, bọn họ còn chưa xác định, nhưng có thể xác định bọn họ và Thần Điện Quang Minh có thù oán, thế nên nếu người tới là "người quen" bọn họ thì tất nhiên phải tăng thực lực.

wattpad.com/user/daudo0902

Cách Ngôn lấy Phách Tâm Thạch ra, tiểu phượng hoàng nhặt một viên gặm răng rắc.

Phượng Đại vừa thấy nháy mắt thay đổi biểu tình, hắn túm tiểu phượng hoàng lên bắt nó nhổ Phách Tâm Thạch trong miệng ra, lúc mọi người đang tưởng tiểu phượng hoàng không thể ăn thứ này thì nghe thấy hắn nói, "Bảo bối, sao con có thể ăn thứ đồ thấp kém này được, ba ba cho con ăn thứ tốt hơn, mau nhổ ra, sẽ tiêu chảy đấy."

Mọi người: "......"

Tiểu phượng hoàng không để ý đến hắn, gặm xong liền nhảy về lòng Cách Ngôn, đặt mông ngồi xuống, hai cái móng vuốt hơi vểnh lên, thỉnh thoảng lại lắc lư, hai cái cánh lười biếng khoác ra sau, đôi mắt nhỏ như hai đậu xanh híp lại, khuôn mặt nho nhỏ lộ ra biểu tình hưởng thụ. Mọi người nhìn mà không biết nói gì, một viên Phách Tâm Thạch như vậy là đủ rồi? Đương nhiên là không đủ, tiểu phượng hoàng mở miệng một bộ muốn người khác đút.

Phượng Đại lập tức lấy ra một vật ân cần đưa đến bên miệng nhóc con, kết quả nhóc con hất đầu một cái, hoàn toàn làm lơ ba ba nó. Nó quay đầu kêu chíp chíp với Cách Ngôn, đôi mắt toát ra khát vọng muốn được cậu đút, Phượng Đại nháy mắt hóa đá.

Cách Ngôn dừng một chút, trộm liếc Phượng Đại một cái, thấy mặt hắn càng ngày càng khó coi, do dự một chút vẫn cầm lấy một khối Phách Tâm Thạch đút vào mỏ tiểu phượng hoàng, tiểu phượng hoàng cao hứng đến liên tục vẫy cánh, không ngừng chíp chíp chíp.

Phượng Đại phục hồi tinh thần, hung tợn trừng Cách Ngôn một cái, tức giận nhét đồ vật trong tay vào tay cậu, "Đút cái này."

Cách Ngôn nhìn đồ vật trong tay, phát hiện là một trái cây màu đỏ, vỏ ngoài cực kỳ mỏng, có thể nhìn thấy thịt quả dưới lớp vỏ, từng tầng từng tầng trông vô cùng ngon miệng. Cậu có thể cảm giác được đến này loại quả này chứa nguyên tố hỏa đặc biệt nồng đậm, tiểu phượng hoàng là thần thú hệ hỏa, ăn thứ này chỉ lợi chứ không hại, cậu thử đút cho tiểu phượng hoàng, tiểu phượng hoàng lập tức cao hứng kêu chíp chíp, há mỏ hạnh phúc cắn trái cây.

Khóe mắt Phượng Đại như muốn nứt ra.

Cách Ngôn tuy cảm thấy ngượng ngùng, nhưng tiểu phượng hoàng đã nhận định cậu là ba ba nó, cậu cũng rất muốn đưa tiểu phượng hoàng cho hắn, nhưng mà chỉ cần cậu lộ ra chút ý định đưa tiểu phượng hoàng ra, tiểu phượng hoàng sẽ khàn giọng kêu lên ngay lập tức, rất giống như sắp bị người thân vứt bỏ. Trình độ mù mặt cao đến mức có thể nhận sai cả ba ba mình, cậu cũng phục tiểu phượng hoàng lắm, rõ ràng trên người cậu hoàn toàn không có hơi thở của phượng hoàng.

Cách Ngôn cũng ý thức được, tiểu phượng hoàng có lẽ bị mù mặt thật, nhưng hẳn là còn nguyên nhân khác, dù sao Thần Thú chắc hẳn đều tương đối mẫn cảm với tộc nhân của mình, dù tiểu phượng hoàng mới sinh ra cũng không đến mức sẽ nhận sai ba ba mình được, đáng tiếc cậu có hỏi Phượng Đại thì hắn cũng sẽ không nói cho cậu.

_Hết chương 207_