Chương 193: REX TỨC GIẬN

CHƯƠNG 193: REX TỨC GIẬN

Rex sẽ thu tay sao, đương nhiên là không, sau khi buông Cách Ngôn bị hôn đến choáng váng ra, y liền bắt đầu xé rách quần áo trên người cậu, quần áo biến thành mảnh nhỏ rơi xuống đất, chỉ trong chốc lát, Cách Ngôn đã trần trụi toàn thân.

Thân thể lạnh lẽo, Cách Ngôn còn định giảng đạo lý với Rex, mới ngửa đầu, tài ăn nói cùng hai tay hai chân đã bị vũ lực trấn áp, ý chí bản thân cũng không có tiền đồ, rất nhanh đã trầm luân trong tìиɧ ɖu͙©, cậu chậm rãi tiếp nhận sự xâm lấn của Rex mà không giữ lại gì.

Lúc Vero mang theo một đám thú nhân kiểm kê thương vong trong bộ lạc, phòng ốc hai người vẫn hoạt sắc sinh hương, cũng may không có ai tới quấy rầy, nếu không chỉ cần vén rèm lên là có thể nhìn thấy chuyện tốt của hai người.

Sáng sớm ngày hôm sau, ánh mặt trời chen vào từ khe hở tấm mành, làm bên trong căn nhà sáng hơn một chút, trên mặt đất chất một đống mảnh vụn quần áo hỗn độn, trên giường đá là hai thân thể trần trụi giao triền, trên thân thể trắng nõn gầy yếu che kín dấu vết xanh tím đan xen, đó là dấu vết tối hôm qua lưu lại, tỏ rõ bọn họ đã trải qua một đêm kịch liệt như thế nào.

Cách Ngôn mở đôi mắt chua xót, bị ánh sáng chiếu vào lại nhắm lại, sau đó mở tiếp mới thoải mái hơn một chút, ngay sau đó cũng phục hồi lý trí, nhớ tới trận giường chiếu kịch liệt đến mức linh hồn cũng muốn bay ra khỏi thân thể tối hôm qua, gương mặt nhanh chóng đỏ ửng, trừ bỏ xấu hổ thì tức giận còn nhiều hơn, cậu đấm một quyền vào ngực Rex, không cẩn thận động đến nơi đau nhức trên người, không tự chủ mà kêu thành tiếng.

Rex mở to mắt, một bàn tay sờ mông cậu, thanh âm vào buổi sáng là gợi cảm nhất, "Còn đau?"

Sắc mặt Cách Ngôn đổi đổi, hận không thể đá y một cái, nhưng suy xét đến việc giờ mà cử động thì thân thể sẽ đau nhức, cậu không thể không nhịn ý niệm này xuống, cậu quay đầu không thèm để ý tới y.

Rex nhìn chằm chằm dấu vết xanh tím trên người cậu, yết hầu lăn vài cái, trong đầu bất giác nhớ tới hình ảnh người này bị mình đè ở dưới thân làm đến mức không ngừng xin tha tối hôm qua, rất muốn bổ nhào vào người cậu một lần nữa, nhưng lại nghĩ mình tối hôm qua quả thực làm có hơi tàn nhẫn, y đành áp cỗ du͙© vọиɠ vừa nảy lên một lần nữa xuống, xuống giường nói: "Muốn tắm rửa không?"

"Muốn!" Cách Ngôn lập tức đánh vỡ lời thề không để ý đến y mình mới lập, tối hôm qua làm xong trực tiếp ngủ mất, trên người còn rất nhiều đồ vật tàn lưu, toàn thân đều không thoải mái, gấp không chờ nổi muốn tắm rửa.

Rex mặc xong quần áo ra cửa, khi trở về khiêng một cái thùng gỗ rỗng, thêm nước vào trong rồi lại đun nóng là có thể tắm rửa.

Cách Ngôn cũng mặc kệ y lấy thùng gỗ từ chỗ nào, xuống giường phải lập tức nhào vào trong nước mới được, không ngờ hai chân không có sức nên ngã trên mặt đất, xương cốt phảng phất như sai vị trí, đau đến mức cậu rên lên một tiếng.

Rex đi tới bế cậu lên, Cách Ngôn không hề rối rắm ôm công chúa hay không, lập tức ôm cổ y. Rex cúi đầu nhìn cậu, trong mắt hiện lên một chút nhu hòa, chờ đặt cậu vào trong nước, Cách Ngôn lập tức trượt xuống, thân thể đau nhức được nước ấm bao lấy, thoải mái đến rêи ɾỉ thành tiếng, chỉ muốn ngồi trong thùng nước không đứng dậy.

Nguyện vọng tốt đẹp đấy, đáng tiếc là không thể, qua không bao lâu Vero hẳn sẽ đến tìm hai người, cậu không muốn bị bọn họ nhìn thấy bộ dáng xanh tím cả người của mình, nhìn cái là biết tối hôm qua hai người đã làm gì. Sau khi ngâm nửa giờ cậu mới lưu luyến không rời bò dậy, mặc quần áo che lấp hết dấu vết, đôi mắt nhìn chằm chằm cậu đến chớp cũng thấy tiếc của Rex hiện lên một tia thất vọng.

Cách Ngôn mặc quần áo xong trừng y một cái, đừng tưởng cậu không biết mấy cái ý niệm xấu xa trong đầu y.

banhmidaudo.wordpress.com

Sự thật chứng minh suy nghĩ của cậu là đúng, mười phút sau Vero dẫn theo vài tên thú nhân đến.

"Cách Ngôn huynh đệ, Rex các hạ, phụ thân ta đã biết chuyện các ngươi cứu Vu sư tối hôm qua, muốn mời các ngươi qua, giáp mặt cảm tạ các ngươi." Vero đứng ở cửa, tuy một đêm không ngủ nhưng tinh thần hắn lại tốt hơn cả ngày thường, mặc cho ai tối hôm qua bỗng lọt vào một trận đánh bất ngờ, tộc nhân thương vong vô số, thì chỉ sợ cũng sẽ không ngủ được.

"Vậy đi thôi." Cách Ngôn ho nhẹ một tiếng, mới đi hai bước đột nhiên phát hiện mông có chút không khoẻ, đi quá nhanh sẽ làm miệng vết thương còn chưa khép lại mở ra, sắc mặt tức khắc đỏ rực.

Rex từ hắn phía sau dán tới, không dấu vết đỡ eo cậu.

Cách Ngôn quay đầu lại liều mạng trừng y, thẳng đến khi đám Vero quay đầu lại mới thu sự khinh bỉ, Vero tuy cảm thấy hai người dán vào một chỗ có hơi kỳ quái nhưng cũng không hỏi nhiều, vừa đi vừa nói về tình huống tối hôm qua với hai người.

Bọn họ đã biết hắc y nhân ẩn vào bộ lạc tối qua là người Thần Điện Hắc Ám từ chỗ Vu sư đại nhân, may mà mọi người phản ứng nhanh, hơn nữa còn có Cách Ngôn và Rex hỗ trợ nên bộ lạc vẫn chưa gặp đả kích mang tính hủy diệt, có thể nói nếu không nhờ hai người thì thú nhân tử vong trong sự kiện lần này chỉ sợ sẽ hơn ít nhất gấp đôi.

Căn nhà lớn nhất ở trung tâm bộ lạc chính là nơi Thú Vương ở, bên ngoài có trọng binh canh gác, cho dù nguy cơ đã qua đi, bọn họ cũng không dám lơ là, không ngoài dự liệu, thiếu nữ Vu sư cũng ở bên trong, trong phòng là từng hàng ghế dựa, trừ Thú Vương còn có một vài trưởng của giả bộ lạc, bọn họ đều là người có quyền hành ở bộ lạc tộc Thú Nhân, cũng ít nhiều nhờ bọn họ mà bộ lạc mới có thể đánh bại Thần Điện Hắc Ám.

Thú Vương là một người trung niên lưng hùm vai gấu, ngũ quan cương trực cùng thần thái có chút tương tự Vero, trong số những người đang ngồi ở đây ông là người có hơi thở thâm hậu nhất, thực lực mạnh nhất, dùng cấp bậc kiếm sĩ để phân chia thì chính là Kiếm Thánh, trận chiến với Thần Điện Hắc Ám tối hôm qua có thể giành được thắng lợi có quan hệ rất lớn với việc ông đánh bại thủ lĩnh của Thần Điện Hắc Ám.

Phương diện này cũng có một phần may mắn ở bên trong, dù sao Thần Điện Hắc Ám cũng là có bị mà đến, chắc chắn đã hỏi thăm qua thực lực của Thú Vương, nhưng thứ bọn chúng nghe được lại là tin từ hai mươi năm trước, hai mươi năm trước Thú Vương vẫn luôn kẹt ở Đại Kiếm Sư cửu giai không tiến nửa bước, sau đó gặp được cơ duyên xảo hợp đột phá, tin tức lại bị Thú Vương giấu giếm, người biết chỉ có Vero và Vu sư, ngay cả chư vị trưởng lão đang ngồi đây cũng là tối qua mới biết, Thần Điện Hắc Ám nhận tình báo sai nên tộc Thú Nhân mới có thể tránh được một kiếp.

Thú Vương cùng chư vị trưởng lão biểu đạt cảm tạ sâu sắc đến Cách Ngôn và Rex, cũng tuyên bố về sau hai người chính là bằng hữu của thú nhân, thành khẩn mời hai người ở lại bộ lạc thú nhân vài ngày, thiếu nữ Vu sư tính cách tương đối ngượng ngùng cũng biểu đạt lòng biết ơn với hai người.

Cách Ngôn còn ở nhớ thương các loại dược thảo của thiếu nữ Vu sư, vì thế đồng ý. Sau đó Thú Vương lại dùng cơm trưa phong phú chiêu đãi hai người, dùng xong mới thả họ rời đi.

Cách Ngôn thở dài nhẹ nhõm một hơi, kéo Rex rời đi như chạy trốn, những thú nhân này lúc lạnh nhạt thì hận không thể gϊếŧ ngươi, lúc nhiệt tình thì lại làm cậu thiếu chút nữa không chống đỡ được, quả thực là hai thái cực khác nhau, nhưng cũng đủ thuyết minh thú nhân là một chủng tộc thành thật, không thích chính là không thích, nếu thích thì sẽ tín nhiệm bọn họ trăm phần trăm, tính cách rõ ràng, không cần suy đoán.

Vero đưa hai người tới cửa, đột nhiên nhớ tới một chuyện, "Vu sư Selma bảo ta chuyển cáo ngươi, các ngươi muốn hái dược thảo thì bất cứ lúc nào cũng có thể đến chỗ nàng lấy."

"Lần trước chỉ lấy của nàng mấy đóa, nàng còn trăm ngàn lần không muốn." Cách Ngôn cười nói, "Vị Vu sư Selma này của các ngươi bao nhiêu tuổi rồi? Nhiều lúc ta cảm thấy nàng giống như một thiếu nữ vẫn chưa hết tính trẻ con, chẳng lẽ nàng thật sự mới mười mấy tuổi?"

Vero cũng biết tính Vu sư Selma, bất đắc dĩ nói: "Đương nhiên không phải, Vu sư Selma kỳ thật đã 40 tuổi, Vu sư đời trước là lão sư của nàng, vẫn luôn xem nàng như con gái mà yêu thương, muốn để nàng có thể sinh hoạt vô ưu vô lự trước khi trở thành Vu sư, bởi vì sau khi trở thành Vu sư nàng sẽ không thể giống như trước kia nữa, cơ hồ cả đời sẽ bị trói buộc trong tộc Thú Nhân. Mười lăm năm trước Vu sư tiền nhiệm qua đời nàng mới tiếp nhận vị trí Vu sư, chỉ là tính cách đã định hình, cho dù có lên làm Vu sư cũng không đổi được, các ngươi đừng để ý, Vu sư Selma thực ra là người mạnh miệng mềm lòng, chỉ là thường không bỏ qua mặt mũi được, thế nên mới khiến người khác nghĩ lầm tính nàng không tốt."

"Không sao cả, dù gì ta cũng không chịu thiệt." Cách Ngôn xua xua tay, không để bụng.

Vero từ trong miệng Sarah biết được chuyện đã xảy ra, nghe vậy thì dở khóc dở cười, trong lòng không thán phục không được. Từ khi Selma trở thành Vu sư tân nhiệm của bộ lạc thì không ai có thể làm nàng chịu thiệt nữa, càng đừng nói được nàng tự mình xin lỗi, chỉ dựa vào điểm này cũng đủ khiến hắn tin phục thêm bội phục.

wattpad.com/user/daudo0902

Cáo biệt Vero, hai người trở lại nhà rồi không ra ngoài nữa. Hôm nay tộc Thú Nhân muốn xử lý thi thể thú nhân đã chết, làm lễ tế vong hồn bọn họ, cho nên cả bộ lạc tràn ngập không khí bi thương, lúc này không thích hợp đi lại ở bên ngoài.

"Rốt cuộc tối hôm qua anh phát điên cái gì?" Về đến nhà, Cách Ngôn lập tức trở mặt không nhận người, cậu cần phải biết vì sao tối hôm qua lại phải chịu loại đau khổ này, tuy làm loại chuyện đó cũng khá thoải mái, nhưng người chịu tội lần nào cũng là cậu, hơn nữa đây là lần đầu tiên Rex không làm đủ dạo đầu đã đấu đá lung tung, làm cậu hôm nay mệt hơn bất cứ lần nào trong quá khứ.

Rex tựa hồ đã sớm biết cậu sẽ chất vấn, biểu tình bất biến, y ngồi xuống dùng ánh mắt tĩnh mịch lạnh lẽo nhìn cậu.

Cách Ngôn ban đầu còn có thể đúng lý hợp tình nhìn thẳng y, nhưng không được bao lâu đã thấy không đủ sức lực, chíp bông trong lòng chột dạ, lập tức lớn tiếng nói chuyện để xua tan loại cảm giác này, "Tôi đang hỏi anh đấy."

"Thương thế của em vì sao lại có?" Rex hưởng thụ bộ dáng đứng ngồi không yên của cậu xong, cuối cùng cũng đại phát từ bi mở miệng.

"Vết thương của tôi không phải tốt rồi sao." Cách Ngôn không rõ vì sao y lại hỏi như vậy.

"Ta hỏi em vì sao lại có." Rex dùng giọng điệu không chút phập phồng lặp lại một lần, lần này thanh âm tương đối lạnh, đôi mắt thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm cậu.

Cách Ngôn nhìn biểu tình lãnh đạm của y, đột nhiên có hơi chột dạ, sờ mũi nói: "Cái này không phải vì cứu Vu sư tộc Thú Nhân sao, hơn nữa đó chỉ là hành vi theo bản năng, tôi cũng không ngờ sẽ bị thương." Còn may là không nghiêm trọng, nếu không cậu sẽ phải hối hận, hiện tại cũng rất hối hận.

Mặt Rex tức khắc đen lại, thanh âm âm trầm: "Vì lấy tín nhiệm của tộc Thú Nhân mà em có thể không màng đến tính mạng mình luôn phải không?"

"Ách, cũng không phải vậy......" Cách Ngôn có chút không dám nhìn y. Cậu chợt hơi hiểu vì sao Rex lại tức giận như vậy, thì ra là vì chuyện cậu bị thương, nhưng cậu thật sự không cố ý, lúc ấy cũng không nghĩ được nhiều như vậy, cậu cảm thấy mình càng giải thích Rex lại càng không cao hứng, không biết như thế nào đột nhiên thấy hơi cảm động, cậu nhỏ giọng nói: "Về sau tôi tuyệt đối sẽ không làm mình bị thương nữa, tôi cam đoan với anh, anh đừng nóng, thấy anh quan tâm tôi như vậy nên nhiều nhất là tôi sẽ không truy cứu việc anh làm với tôi nữa, chúng ta xóa bỏ toàn bộ thế nào?"

Nhìn bộ dáng cậu thật cẩn thận lấy lòng mình, chút lửa giận còn sót lại trong lòng Rex rốt cuộc cũng biến mất, chỉ là trên mặt không hiện ra, vẫn là biểu tình lạnh nhạt kia, y vươn tay sờ cần cổ non mịn lại yếu ớt của Cách Ngôn, lòng bàn tay chậm rãi đi xuống l*иg ngực mẫn cảm của cậu, yết hầu lăn một chút, dùng giọng nói trầm thấp gợi cảm nói: "Muốn xóa bỏ toàn bộ cũng có thể, trừ phi......"

"Bép." Không đợi y nói xong Cách Ngôn đã đánh bay tay y, ám chỉ rõ ràng như vậy, đến đứa ngốc cũng biết là cái gì, sau khi mắng một đống lời thô tục trong lòng cậu trực tiếp lên giường dùng chăn bọc chính mình thành một con nhộng rồi lăn vào góc.

Rex nhìn chằm chằm cái ót cậu để lại cho mình, yết hầu phát ra tiếng cười trầm thấp dễ nghe, tiếng cười chậm rãi lớn dần.

Nhộng nhẹ nhàng run lên một cái.

_Hết chương 193_