Chương 189: XÁC SUẤT SÁU PHẦN

CHƯƠNG 189: XÁC SUẤT SÁU PHẦN

Cách Ngôn và Rex ra khỏi trang viên của Vu sư thì thấy Vero đang ở bên ngoài chờ hai người, thấy bọn họ nhanh như vậy đã ra ngoài, Vero tựa hồ còn ngạc nhiên hơn cả họ.

"Thế nào, Vu sư Selma có gây khó dễ cho các ngươi không, hái được Sinh Cốt Hoa chưa?" Vero nhìn thấy bọn họ thì lập tức đi tới, đầu tiên là lo lắng, sau là quan tâm.

"Thật ra Vu sư đại nhân của các ngươi cũng không làm chúng ta khó xử, hái được ba đóa Sinh Cốt Hoa, Vu sư nhà các ngươi nói lấy ba đóa Sinh Cốt Hoa này thì chuyện chúng ta cứu các ngươi cũng thanh toán xong." Cách Ngôn cũng không phải người thích giấu thiệt thòi trong lòng, thiếu nữ Vu sư không cho cậu mặt mũi thì vì sao cậu phải cho đối phương mặt mũi, tuy Vero xác thật rất vô tội, nhưng cũng chỉ có thể ủy khuất hắn.

Vero vừa nghe liền xấu hổ đầy mặt, cái này vẫn chưa tính là gây khó xử? Đây căn bản chính là gây khó xử, hắn tức khắc cảm thấy đặc biệt có lỗi với hai người. Hắn biết tộc nhân căm hận nhân loại, nhưng không ngờ còn sâu hơn hắn tưởng, Vu sư đại nhân thế nhưng cũng nói ra những lời như vậy. Vero thập phần hổ thẹn, đôi mắt không dám nhìn thẳng Cách Ngôn và Rex, "Thực xin lỗi, ta không nghĩ tới Vu sư sẽ nói như vậy, tính cách nàng có đôi khi tương đối tùy hứng, ta thay mặt nàng xin lỗi các ngươi, chuyện của Sinh Cốt Hoa ta sẽ nghĩ cách hỏi thêm cho các ngươi một ít."

"Không cần, ngươi đi hỏi ngược lại lại làm chúng ta giống như đang cầu nàng. Tuy biết các ngươi rất tôn kính vị Vu sư này, nhưng ta phải cảnh báo trước một câu, ta sẽ làm vị Vu sư đại nhân này tự mình tới cầu chúng ta, hy vọng đến lúc đó ngươi đừng để ý." Cách Ngôn đánh gãy lời hắn nói, giọng điệu cũng không thiếu tự tin.

Bởi vì áy náy nên khi nghe được lời này Vero cũng không tức giận, trong lòng còn đang suy nghĩ, Vu sư Selma cao ngạo còn chưa bao giờ cầu thú nhân nào chứ đừng nói là nhân loại, bởi vì nàng chính là người đưa ra lời tiên đoán, có thể biết trước một số việc, nếu Cách Ngôn huynh đệ thật sự có thể làm Vu sư Selma cầu xin thì hắn cũng muốn nhìn một chút.

"Không nói việc này nữa, ngươi dẫn chúng ta vào bộ lạc tộc Thú Nhân, phụ thân ngươi gọi ngươi qua đó có mắng ngươi không?"

Cách Ngôn không cố kỵ nói thẳng khiến Vero nhịn không được ho khan một tiếng, "Vẫn tốt, phụ thân ta biết nếu không có các ngươi thì ta đã sớm chết, ông cũng rất cảm kích các ngươi, bảo ta chiêu đãi các ngươi cho tốt."

Lời này đương nhiên là chỉ nói chỗ tốt, Thú Vương tuy cảm kích hai người nhưng cũng hoài nghi không biết họ có mục đích riêng hay không, chẳng qua Vero đã bảo đảm với phụ thân rồi, nhưng việc này cũng không cần thiết phải nói ra.

"Ngươi muốn chiêu đãi chúng ta?" Lời này có nghĩa là muốn hai người ở lại bộ lạc tộc Thú Nhân, Cách Ngôn nhất thời kinh ngạc.

"Tất nhiên." Vero không chút do dự gật đầu, "Hiện tại sắc trời đã tối, đâu có đạo lý nào lại để khách nhân rời đi lúc nửa đêm, huống chi nơi này còn sâu trong dãy núi Hades, ban đêm nguy hiểm hơn ban ngày gấp mấy lần, cho dù phải đi thì cũng phải chờ đến hừng đông ngày mai mới đi."

"Vậy được rồi, ta cũng không muốn lên đường vào buổi tối." Ngủ ở bên ngoài vẫn cảm thấy không thoải mái với không an toàn. Cách Ngôn biết cho dù có ma pháp trận bảo hộ thì mỗi đêm Rex vẫn sẽ bảo trì cảnh giác cao độ, dù thực lực y có mạnh cũng không thể không ngủ mỗi ngày, cho nên cậu không chút do dự đáp ứng.

Vero bảo đã nói qua với phụ thân về việc cho bọn họ lưu lại, vì thế hắn đã an bài cho hai người một nơi để ở một cách rất dễ dàng.

banhmidaudo.wordpress.com

Chỗ ở của thú nhân có hình thái giống nhà bạt, kỳ thật không phải là lều trại, mà là dùng từng khối đá cứng rắn xây thành, bên trong có một cái giường đá, vì có thú nhân thích dùng nguyên hình đi ngủ nên giường bọn họ xây khá lớn, hai người ngủ hoàn toàn không có vấn đề.

"Nhà của ta cách các ngươi 100 mét về phía trước, nếu có chuyện gì thì các ngươi có thể tới tìm ta bất cứ lúc nào." Vero đưa hai người đến nơi rồi nói.

Những thú nhân khác không muốn tiếp cận nhân loại bởi vì chán ghét nhân loại, do đó lúc nhìn thấy Cách Ngôn và Rex đi theo Vero, ngẫu nhiên còn có vài ánh mắt bất thiện dừng trên người hai người, người tên Pang kia cũng ở trong đó, chỉ là có chút thu liễm hơn lúc trước một chút. Chờ đến lúc Vero phải đi, Pang liền gọi hắn lại, không biết hai người nói cái gì, vừa nói chuyện vừa đi xa.

Cách Ngôn và Rex tiến vào thạch ốc*, cửa của thạch ốc chỉ là một tấm mành chiếu, sau khi buông xuống liền ngăn cách tầm mắt thù hận của những thú nhân ở bên ngoài.

*thạch ốc: nhà làm bằng đá

Giường đá không có gì cả, chỉ là một khối đá cứng rắn lạnh lẽo. Thú nhân da dày thịt béo, chút lạnh lẽo này cũng không tính là gì, nhưng Cách Ngôn lại có chút không chịu nổi, cậu lấy ra hai cái chăn từ đạo cụ ma pháp rồi trải lên, sau đó nằm xuống lăn hai vòng. Từ sau khi tiến vào dãy núi Hades thì đây là lần đầu tiên cậu ngủ đến giường trong một tháng này, cho dù là giường đá cũng cảm thấy cực kỳ thoải mái.

"Rex, anh cảm thấy Vu sư kia có thể tới cầu chúng ta hay không?" Cách Ngôn lăn xong ghé vào mép giường hỏi Rex đang rót nước uống, trên bàn đá có nước ấm.

"Không biết." Rex gọn gàng dứt khoát đáp.

"Anh không thể phân tích một chút dựa trên thông tin anh nhận được sao, tôi cảm thấy nàng bám riết không tha hỏi tên của anh như vậy chắc chắn là do đã phát hiện gì đó có quan hệ với anh." Cách Ngôn vuốt cằm phỏng đoán. Lúc trước cậu nói tự tin như vậy là do căn cứ vào điểm này, cũng không có quá nhiều chứng cứ chứng minh. Chỉ là ngữ khí cùng thái độ của đối phương thật sự đáng giận, là ân nhân cứu mạng, còn dùng hết mấy bình nước thuốc ma pháp của cậu, đó đều là đồ rất quý giá, thế mà chỉ dùng ba đóa Sinh Cốt Hoa đã muốn tống cổ bọn họ đi, làm tất cả tính toán trước đó của cậu đều thất bại, càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu nên cậu mới phản kích lại, không quan tâm cuối cùng có thể thực hiện được hay không, nhưng mà nếu có thể thực hiện thì tốt rồi.

"Thông tin quá ít, không thể suy đoán bằng thái độ của nàng." Rex không có năng lực tiên đoán, mỗi lần y có thể bố trí đến tích thủy bất lậu là nhờ phán đoán căn cứ vào nhiều nguồn thông tin, chuyện không nắm chắc y sẽ không trực tiếp phán đoán.

"Vậy anh cảm thấy xác suất tôi có thể đạt được mục đích là bao nhiêu, tùy tiện đoán một chút là được." Cách Ngôn hứng thú bừng bừng, vẻ mặt chờ mong nhìn y.

Rex trầm ngâm một giây, "Sáu phần."

Cách Ngôn sáng mắt, "Không phải một nửa mà là sáu phần? Thật hay giả thế? Anh không gạt tôi chứ, vậy mà vừa rồi anh còn nói không suy đoán được, vậy sao cái này anh lại suy đoán ra?"

"Xác suất có thể do chính mình tạo ra." Rex nói một câu cao thâm khó dò, lúc Cách Ngôn sắp hiểu sai lại nói: "Tộc Thú Nhân bởi vì bị nhân loại săn bắt nên làm việc ngày càng cẩn thận, tám gã Cướp Săn Giả Hắc Ám sao lại biết lộ tuyến của bọn họ, tất nhiên là do có người để lộ ra, việc người này là phản đồ tộc Thú Nhân có xác suất rất lớn, hơn nữa địa vị hẳn cũng sẽ không quá thấp. Vero là thú nhân vương tử, an nguy của hắn so với thú nhân bình thường càng quan trọng, tộc Thú Nhân tất nhiên sẽ càng thêm cẩn thận, cho nên người biết con đường này sẽ không quá nhiều, nếu ta đoán không sai thì hẳn là vẫn còn tiếp tục."

"Cái gì tiếp tục?" Cách Ngôn nghe y phân tích rõ ràng mạch lạc, cũng cảm thấy có chút đạo lý.

"Tám gã Cướp Săn Giả Hắc Ám hẳn là chỉ là phần đầu của kế hoạch, sau đó có lẽ còn phần thứ hai phần thứ ba."

"Anh cảm thấy sẽ là cái gì?"

"Không biết, chuyện kế tiếp không liên quan đến chúng ta, chúng ta chỉ cần tự quản mình cho tốt là được, mặc kệ ngươi làm cái gì, tộc Thú Nhân cũng sẽ không cảm kích." Rex đi về phía cậu.

"Đương nhiên là tôi biết." Cách Ngôn trợn trắng mắt, "Cứu vương tử và tộc nhân của bọn họ mà còn bị đối đãi như vậy, tôi lại không phải thánh mẫu."

Rex ngồi xuống bên người cậu, ánh mắt thâm thúy đảo qua eo và vùng đồi núi cong vểnh của cậu, nghĩ đến cảnh đẹp sau khi bẻ nơi đó ra, du͙© vọиɠ bắt đầu chiếm cứ đôi mắt y, ánh mắt càng thêm sâu thẳm.

Cách Ngôn đột nhiên cảm thấy mông giống như bị phỏng, ngẩng đầu muốn nhìn Rex vì sao đột nhiên không nói gì nữa, vừa vặn đối mắt với y, nơi đó toàn màu đỏ du͙© vọиɠ quay cuồng trần trụi, thoáng chốc làm cúc hoa cậu trở nên căng thẳng, lẩm bẩm một câu phải rời xa y, động tác của Rex so với cậu thì nhanh hơn nhiều, y nhốt cậu giữa tay mình và giường đá. Cách Ngôn vừa muốn nói chuyện Rex đã cúi đầu hôn xuống, đầu lưỡi vừa vặn cạy mở hàm răng chen vào mang theo hơi thở cùng khí thế bá đạo, vì dưới ót chính là giường đá, Cách Ngôn muốn tránh cũng không được, ngay cả chỗ sâu trong yết hầu cũng bị đầu lưỡi mềm mại mà cứng rắn quét sạch, nước miếng nuốt không kịp chảy xuống từ khóe miệng.

Hai thân thể trẻ tuổi cho dù cọ xát cách quần áo cũng có thể cảm nhận được cỗ tình triều nóng như lửa đang lan khắp toàn thân kia, ký ức xưa cũ dễ dàng bị xốc lên, chỉ chốc lát đã có phản ứng, hai người lăn thành một đoàn trên giường đá, hôn không biết bao nhiêu phút.

Lúc môi Cách Ngôn được buông ra thì cũng đã sưng đỏ đến múc chạm vào liền đau, đôi mắt ngập nước bởi vì hai giọt nước mắt sinh lí, quần áo trên người hỗn độn giống như đã bị chà đạp, Rex thấy thế thì du͙© vọиɠ "bạo da^ʍ" càng trào dâng mãnh liệt, sự tự chủ thường lấy làm tự hào cũng không dùng được. Mắt thấy quần áo Cách Ngôn sắp bị y xé thành từng mảnh nhỏ, bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận la hét đan xen tiếng rống giận.

"Bên ngoài xảy ra chuyện?" Cách Ngôn mờ mịt một giây bỗng thanh tỉnh.

Rex hai mắt đỏ đậm, biểu tình bởi vì du͙© vọиɠ không được thư giải mà trở nên vô cùng khủng bố, Cách Ngôn đúng lúc đối diện với đôi mắt của y, tức khắc lại yên lặng nằm trở về, cười mỉa: "Hiện tại hình như không phải lúc......" Trong lòng thực ra đang cười to.

Rex bỏ cậu qua một bên xuống giường, cầm lấy ấm nước trên bàn đá tu ừng ực, thẳng đến khi cỗ lửa nóng ở nửa người dưới giảm xuống một chút mới buông ấm nước ra.

Cách Ngôn nhìn nơi vẫn sưng to dưới háng y, thân là nam nhân, cậu rất hiểu cảm giác du͙© vọиɠ mới vừa dâng lên lại bị bắt áp về là gì, nhưng làm bên bị đè, cậu vui sướиɠ từ đáy lòng khi thấy người gặp họa.

wattpad.com/user/daudo0902

Hai người sửa sang lại quần áo hỗn độn rồi mới đi ra ngoài, phát hiện bên ngoài rối loạn, vô số đèn đuốc chiếu đến làm bộ lạc tộc Thú Nhân sáng trưng, một vài thú nhân còn đang ngủ mơ bởi vì tiếng hô kia mà sôi nổi lao ra khỏi thạch ốc, chỉ trong chốc lát thanh âm vũ khí va chạm càng ngày càng rõ ràng, tiếng rống giận, tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên.

Một bóng đen đột nhiên xuất hiện phía sau bọn họ, hàn quang chiếu lên một bên mặt Cách Ngôn, một cỗ sát ý mang theo chết chóc uy hϊếp đánh úp lại.

Cách Ngôn quay đầu liền nhìn thấy tên hắc y nhân đánh lén cậu đã bị Rex chặn lại, tên áo đen này không biết nhảy ra từ chỗ nào, nhưng có thể khẳng định đây tuyệt đối không phải thú nhân, nhưng lại có chút tương tự với tám gã Cướp Săn Giả Hắc Ám bị bọn họ gϊếŧ lúc trước.

Tên áo đen hiển nhiên không dự đoán được việc đánh lén sẽ bị ngăn trở, vì có vài thú nhân cũng sẽ sử dụng hình người nên hắn không phát hiện hai người không phải thú nhân, chỉ là bị thực lực của Rex làm hoảng sợ, giao thủ còn chưa đến hai chiêu vũ khí của hắn đã bị chặt đứt, hàn quang hiện lên trên khuôn mặt khϊếp sợ của tên áo đen, hoàn toàn không nghe thấy thanh âm kiếm đâm vào thịt lúc nào thì đầu tên áo đen đã bị tước xuống, cái đầu lộc cộc lăn đến góc tường thân thể lại vẫn duy trì tư thế đứng thẳng như cũ.

_Hết chương 189_