Chương 188: LỄ THƯỢNG VÃNG LAI*

CHƯƠNG 188: LỄ THƯỢNG VÃNG LAI*

*Lễ thượng vãng lai (礼尚往来): Có qua có lại

Vero nói cho Cách Ngôn và Rex biết, địa vị của Vu sư ở tộc Thú Nhân không thua gì Thú Vương, nàng không chỉ có thể trị bệnh cứu người mà còn có thể tiên đoán, địa vị chí cao vô thượng ở tộc Thú Nhân, bởi vậy nếu có thể được Vu sư cho phép thì tương đương với việc được toàn bộ tộc Thú Nhân tán thành.

"Vu sư Selma thích nơi thanh tĩnh nên vẫn luôn ở bên hồ Pami, trừ phi có chuyện lớn nếu không hiếm có ai đi quấy rầy nàng, vì thế lúc đến trước mặt Vu sư đại nhân các ngươi nhớ đừng ồn ào."

"Chúng ta sẽ chú ý." Cách Ngôn gật gật đầu. Tộc Thú Nhân căm hận nhân loại tới mức nào thì lúc vừa tiến vào cậu đã được thể nghiệm trực quan rồi, đôi mắt nhỏ kia chỉ hận không thể ăn thịt uống máu hai người, cậu hoàn toàn tin nếu không phải có Vero ngăn trở, mình và Rex đã sớm bị thú nhân bao phủ.

Hồ Pami cách bộ lạc thú nhân một khoảng, nhìn từ xa có thể thấy một trang viên non xanh nước biếc, dựa núi gần sông, sinh hoạt ở nơi như vậy là một loại nhàn nhã hiếm có, nhưng thủ vệ thì không nhàn nhã chút nào mà ngược lại còn rất nghiêm ngặt. Hai gã thú nhân gác cửa nhìn thấy họ đến, không nói hai lời chĩa cây đinh ba trong tay về phía bọn họ.

"Không có lệnh của Vu sư đại nhân thì bất luận kẻ nào cũng không được vào." Ánh mắt hai gã thú nhân nhìn Cách Ngôn và Rex như gặp phải đại địch, sát ý trên người chợt bùng nổ, khóe mắt như muốn nứt ra mà hét lên giận dữ: "Vero vương tử, hai người phía sau ngài chính là nhân loại? Sao ngài lại đưa nhân loại tới bộ lạc thú nhân?"

Phản ứng kịch liệt y như đám người Pang, nhưng điều làm Cách Ngôn kinh ngạc lại không phải chuyện này mà là xưng hô của hai gã với Vero, thì ra Vero là vương tử tộc Thú Nhân, khó trách mọi người dù hận hai người muốn chết nhưng vẫn không lập tức động thủ với họ.

"Chuyện này ta đã phái người bẩm báo phụ thân, chúng ta đến đây chủ yếu là do có chuyện tìm Vu sư." Để hai gã yên tâm, Vero kể lại chuyện hai người đã cứu bọn họ thêm một lần.

Hai gã thú nhân biết Vero sẽ không nói dối, Vero là thú nhân vương tử, nếu hai nhân loại này thật sự đã cứu vương tử và tộc nhân của hai gã thì đó chính là một ân tình lớn đối với tộc Thú Nhân, chẳng qua hai gã không làm chủ được, chỉ nói phải báo trước cho Vu sư một tiếng, nếu như Vu sư bằng lòng gặp bọn họ thì tự nhiên sẽ cho bọn họ vào.

Vero cho Cách Ngôn và Rex một ánh mắt xin lỗi.

Chỉ trong chốc lát hai gã thú nhân đã vội vàng trở về nói cho Vero biết Vu sư đại nhân bảo hắn dẫn người vào.

banhmidaudo.wordpress.com

Vu sư không ở nhà, thú nhân thị nữ đang canh giữ ở bên ngoài nói cho bọn họ Vu sư đại nhân đang ở bờ hồ Bán Nguyệt, bảo hắn đi đến bên hồ tìm nàng.

Hồ Pami là một hồ nước khổng lồ, liếc mắt một cái nhìn không đến biên giới, bởi vì hồ Pami nằm cạnh những ngọn núi, uốn lượn xung quanh. Hồ Bán Nguyệt chỉ là một phần nước chảy vào từ hồ Pami, vì nguyên nhân địa hình nên nó có hình dạng nửa vầng trăng, do đó nó được gọi là hồ Bán Nguyệt, đây là nơi Vu sư hay đến nhất, đây cũng không phải lần đầu tiên Vero tới đây.

Xuyên qua một mảnh rừng rậm rạp, lại vòng qua một đỉnh núi, trước mắt rộng mở thông suốt, mặt hồ bằng phẳng bị gió nhẹ thổi tạo nên từng vòng gợn sóng, ánh mặt trời vàng tươi rực rỡ rọi xuống làm mặt hồ tựa như được rải đầy những ánh mặt trời nhỏ, trời xanh, nước trong, chiếu rọi lẫn nhau tạo thành một nơi thế ngoại đào nguyên. Tuy Hồ Bán Nguyệt chỉ là một phần của hồ Pami nhưng vẫn rộng cả trăm mét.

Thưởng thức cảnh sắc mỹ lệ xong mọi người mới chú ý tới một thiếu nữ xinh đẹp ở bên hồ. Thiếu nữ đang ngồi trên một cây cột gỗ mọc lên từ đáy hồ, cây cột vươn lên khỏi mặt nước dài khoảng 2-3 mét, cách mặt nước khá thấp, thiếu nữ ngồi phía trên, một đôi chân ngọc phấn nộn thỉnh thoảng lại vờn qua mặt nước tạo thành từng vòng gợn sóng, đẹp tựa như một bức mỹ nhân hí thủy đồ*, lúc nàng nhìn qua cũng là lúc nàng để lộ gương mặt tuyệt sắc khuynh thành của mình trước mặt bọn họ.

*mỹ nhân hí thủy đồ (美人戏水图): bức tranh người đẹp nghịch nước

"Vị này không phải chính là Vu sư các ngươi đấy chứ?" Cách Ngôn nhịn không được hỏi Vero, thế này cũng trẻ quá đi.

"Nàng chính là Vu sư tộc Thú Nhân chúng ta." Vero đáp.

Cách Ngôn còn tưởng Vu sư cho dù không phải nam thì cũng nên là người đã một đống tuổi hoặc một lão giả đã hơn bảy mươi, không ngờ lại là một thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp như vậy. Tròng mắt cậu không khỏi chuyển động, nếu tuổi còn nhỏ thì hẳn là sẽ không không hiểu tình người ha, sự thật nói cho cậu biết có vài người không thể chỉ nhìn mặt ngoài.

Hình ảnh này dừng trong mắt Rex lại khiến y nghĩ lầm cậu có suy nghĩ gì đó với Vu sư tộc Thú Nhân, khuôn anh tuấn mặt thoáng chốc trở nên âm trầm.

Vero dẫn hai người đến trước mặt thiếu nữ, nói lại mục đích lần này thêm một lần dù hắn biết đã có người báo cho Vu sư.

"Chuyện này ta đã biết, ngươi đi trước đi, phụ thân ngươi đang đợi ngươi." Giọng nói của thiếu nữ Vu sư vừa mát lạnh lại linh hoạt kỳ ảo, rõ ràng không thấy nàng há miệng nhưng thanh âm kia lại phảng phất như từ bốn phương tám hướng truyền tới tai bọn họ.

"Vâng thưa Vu sư, vậy ta đây đi gặp phụ thân trước." Mắt Vero lộ vẻ kính sợ, hắn biết cử chỉ này của Vu sư là để đẩy hắn đi, vì thế trước khi rời đi hắn vọt tới trước mặt Cách Ngôn và Rex liếc mắt nhắc nhở một cái.

Cách Ngôn biết hắn đang lo lắng cái gì nên cho hắn một ánh mắt tạm thời đừng nóng nảy.

Vero vừa đi ánh mắt thiếu nữ Vu sư nhìn về phía hai người trừ sự sắc bén và nghiền ngẫm thì chỉ còn lại có lạnh nhạt vô tình, hai chân nàng vẫn không ngừng nghịch nước, bình tĩnh nói: "Đồ các ngươi muốn ta đã nghe rồi, Sinh Cốt Hoa có thể cho các ngươi, xem như thù lao cho việc các ngươi cứu đám Vero."

"Ý Vu sư là như vậy là tính toán xong rồi sao?" Cách Ngôn hỏi.

Thiếu nữ Vu sư đột nhiên nhăn mày, đôi mắt lại không nhìn Cách Ngôn mà là Rex, "Ngươi tên là gì?"

Rex mặt vô biểu tình nhìn chằm chằm nàng, không trả lời.

Thiếu nữ Vu sư vẫn chưa lộ ra biểu tình không vui, hỏi Cách Ngôn: "Các ngươi tên là gì?"

Cách Ngôn nhìn nhìn Rex, lại nhìn nhìn thiếu nữ Vu sư tựa hồ có chút chấp nhất với tên của Rex, đáng tiếc cậu không phải người thích giúp đỡ mọi người, huống chi là người vì muốn biết tên Rex mới đáp lời cậu, "Ta tên Cách Ngôn, còn tên của y, nếu y muốn nói cho ngươi biết thì tự nhiên sẽ nói."

Đại khái là chưa thấy qua người nào không biết điều như bọn họ, trong mắt thiếu nữ Vu sư tuy có tức giận nhưng cũng không phát tiết ra, nếu bị đám Vero nhìn thấy thì nhất định sẽ cảm thấy khϊếp sợ. Đừng nhìn bề ngoài trẻ tuổi và địa vị cao ở bộ lạc tộc Thú Nhân của thiếu nữ Vu sư, kỳ thật tính tình của nàng cũng không tốt, lúc thiếu nữ Vu sư tức giận thì đến cả phụ thân của Vero cũng phải thỏa hiệp.

"Ta biết tộc Thú Nhân cũng không hoan nghênh chúng ta, sau khi hái được Sinh Cốt Hoa chúng ta sẽ lập tức đi." Cách Ngôn làm lơ thiếu nữ Vu sư, nói thẳng.

Lửa giận của thiếu nữ Vu sư tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, chớp mắt đã bình tĩnh lại, "Chỉ có thể lấy ba đóa."

Ý tứ này có lẽ là đã biết bọn họ nhận nhiệm vụ, không hổ là Vu sư biết tiên đoán.

Nụ cười của Cách Ngôn lại phai nhạt một ít, "Tính mạng vương tử tộc Thú Nhân và sáu gã thú nhân cũng chỉ có giá trị bằng ba đóa Sinh Cốt Hoa? Thú nhân các ngươi cũng rẻ quá đi."

"Rẻ hay không cũng phải xem giá trị của đồ vật, ta có thể khẳng định với các ngươi, có lẽ ở nơi nào đó của dãy núi Hades sẽ có, nhưng không ai biết đó là nơi nào, Sinh Cốt Hoa các ngươi muốn thì chỉ chỗ này của ta mới có." Ánh mắt thiếu nữ Vu sư nhìn lại mang theo vẻ hiểu rõ, dường như sớm đã dự đoán được, giờ khắc này mới thấy cảm giác thần bí khó lường của Vu sư.

wattpad.com/user/daudo0902

Cách Ngôn biết lời nàng nói có vài phần véo trúng tử huyệt của hai người, nhưng cậu tuyệt không phải loại người thích chịu thiệt, cũng sẽ không chủ động giao nhược điểm của mình vào tay đối phương, cậu nhún vai nói: "Ta rất muốn nói ngươi nói đúng, nhưng chúng ta cũng không nhất định phải lấy Sinh Cốt Hoa, nói nhiều như vậy cũng không có ý nghĩa gì, ta đã được trải nghiệm tộc Thú Nhân vong ân phụ nghĩa như thế nào rồi, ba đóa thì ba đóa đi."

Rex đứng bên cạnh đồng thời phóng ra hơi thở lạnh băng người sống chớ đến gần, ấn tượng với thiếu nữ Vu sư tụt thẳng xuống.

Nhận thấy Cách Ngôn tức giận, trong mắt thiếu nữ Vu sư tựa hồ hiện lên một chút ảo não, nàng cả giận nói: "Ai nói tộc Thú Nhân vong ân phụ nghĩa!"

"Ngươi chưa nói nhưng thái độ chính là ý tứ này, ta nói sai sao?" Cách Ngôn hùng hổ doạ người đáp, sau đó lại lảng sang chuyện khác, "Được, chúng ta cũng không muốn lãng phí thời gian, xin Vu sư nhanh lên chút."

Thiếu nữ Vu sư đã quen việc cao cao tại thượng ở tộc Thú Nhân, được hưởng sự tôn kính của thú nhân, lần đầu tiên gặp phải người hoàn toàn không cho nàng mặt mũi, cho dù thời gian nàng sống so với vẻ ngoài của nàng cũng dài hơn khá nhiều nhưng trong lòng nàng vẫn cảm thấy rất khó chịu, cái cảm giác bị nghẹn họng này nàng chưa từng nghiệm qua bao giờ, vì thế nàng lạnh mặt, chỉ nghe nàng gọi một tiếng Sarah, thú nhân thị nữ kia lập tức xuất hiện.

Sarah ở gần đó, hiển nhiên cũng nghe được đối thoại của ba người, lúc xuất hiện còn liếc mắt trừng Cách Ngôn và Rex một cái, dám bất kính với Vu sư của bọn họ.

"Dẫn bọn họ đi hái Sinh Cốt Hoa." Thiếu nữ Vu sư nói xong thì không nhìn hai người nữa.

"Văng thưa Vu sư đại nhân." Sarah lên tiếng rồi dẫn hai người về một hướng khác. Dọc theo bờ hồ Pami nửa giờ, bọn họ đi tới một sơn cốc, ở giữa sơn cốc có một dòng suối nhỏ chảy xuyên qua, mà Sinh Cốt Hoa hai người muốn sinh trưởng ở bên dòng suối đó, liếc mắt một cái có thể nhìn thấy một tảng lớn, trừ giá trị ra thì Sinh Cốt Hoa cũng là một loại hoa khá đẹp, tuy không có đủ mọi màu sắc nhưng lại tươi mát tự nhiên, trông rất đẹp mắt.

"Loài hoa nhỏ màu trắng chính là Sinh Cốt Hoa, các ngươi đi hái đi." Sarah lạnh nhạt nói.

Cách Ngôn liếc nàng một cái, đi qua chọn ba đóa Sinh Cốt Hoa tương đối màu mỡ, nhiều hơn một đóa cũng không muốn, "Được rồi, đi thôi."

Sarah tận mắt nhìn thấy cậu chọn tam đóa Sinh Cốt Hoa, không nói gì cũng không dẫn hai người đi gặp thiếu nữ Vu sư nữa mà trực tiếp đưa ra bên ngoài, Cách Ngôn đi lên gọi nàng lại.

"Trở về nói với Vu sư đại nhân của các ngươi, nếu có cơ hội chúng ta nhất định sẽ lễ thượng vãng lai." Cách Ngôn nhếch khóe miệng để lại một câu nửa thật nửa giả rồi rời đi cùng Rex.

Sarah hơi ngẩn ra tại chỗ, nàng vẫn đi tìm Vu sư đại nhân, thiếu nữ Vu sư còn đang nghịch nước, nghe thấy lời chuyển cáo từ thị nữ tức khắc lộ ra một tia không vui.

"Vu sư đại nhân, hai người kia cũng không khỏi quá cuồng vọng, nhân loại quả nhiên rất đáng ghét." Sarah cũng không quá hiểu ý tứ trong lời của Cách Ngôn, chỉ biết người nào chọc Vu sư không cao hứng thì đều là địch nhân của tộc Thú Nhân.

Thiếu nữ Vu sư không nói gì, ánh mắt bình tĩnh dừng trên mặt hồ, trong lòng lại không bình tĩnh giống bề ngoài, không biết thì thôi nhưng nàng lại là Vu sư có thể tiên đoán nên tất nhiên sẽ có cảm giác, chỉ là nàng đã quen thói cao cao tại thượng, không quen cúi đầu với người khác, huống chi còn là nhân loại mà tộc Thú Nhân ghét nhất, nghĩ vậy nàng lại nhịn không được mà ảo não, chỉ là không biết lần này là vì cái gì.

_Hết chương 188_