Chương 181: CỐ Ý THẢ

CHƯƠNG 181: CỐ Ý THẢ

Thực ra Jeff cũng không sợ Rex, nếu không ông ta cũng sẽ không cố chấp muốn báo thù như vậy, nhưng sức mạnh của Rex đã để lại ấn tượng quá sâu cho ông ta, kiếm khí của người này quá mạnh, nếu bị thương thì rất khó khôi phục, hơn nữa còn tạo thành ảnh hưởng với thực lực, thế nên dù bọn chúng đông người lại còn đang chiếm thế thượng phong thì ông ta vẫn không dám xuất hiện.

Ross còn sợ Rex hơn cả Jeff, tuy kiếm khí ở miệng vết thương đã tẩy hết nhưng gã vẫn cứ cảm thấy có chỗ nào đó kỳ kỳ, sau khi uống nước thuốc ma pháp thực lực của gã cũng không lập tức khôi phục, vì thế gã cảm thấy Rex rất không đơn giản.

Hai tên sát thủ áo đen không biết mình bị Jeff hố, còn đang ra sức gϊếŧ Rex và Cách Ngôn, sau khi phát hiện Cách Ngôn là nhược điểm của Rex thì bắt đầu chú tâm đối phó với Cách Ngôn, Rex nhất thời có cảm giác hơi bó tay bó chân.

Cách Ngôn cũng biết điểm này nên đề nghị với Rex, "Anh thả tôi xuống đi, tôi có tiểu hắc xà và Ám Dạ, bọn chúng tạm thời không làm gì được tôi đâu, anh mau giải quyết một tên đi."

Rex đồng ý, nhưng y cũng không để hai tên sát thủ tới gần Cách Ngôn, một tay cầm kiếm, một tay thi triển ma pháp thuật, cường ngạnh chống đỡ cả hai.

Vì báo thù, Jeff có thể nói là đã bỏ vốn gốc, dùng giá cực cao mới mời được hai tên sát thủ, nếu lần này còn không thể gϊếŧ chết Rex và Cách Ngôn thì kết cục của ông ta cũng sẽ không quá tốt, bởi vì Rex tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ông ta, Hall sẽ nhân cơ hội để chèn ép ông ta, cho nên cơ hội chỉ có một lần này.

Nhiệm vụ sát thủ nhận được chính là gϊếŧ chết Rex và Cách Ngôn dù phải trả bất kỳ giá nào, một người trong đó định vòng qua Rex đi giải quyết Cách Ngôn, một người khác phối hợp cuốn lấy Rex, nhưng đều không thành công. Bọn chúng phát hiện thực lực của mục tiêu còn cao hơn tu vi y bày ra, không giống như Jeff đã nói, nhưng tên đã lên dây không thể không bắn, chỉ có thể chờ chuyện này kết thúc rồi lại truy trách sau.

Cách Ngôn mang Ám Dạ và tiểu hắc xà tránh dưới tàng cây quan sát, mà Jeff và Ross ở chỗ tối cũng đang quan sát cậu, phát hiện Rex đang bị hai tên sát thủ cuốn lấy không thể thoát thân, Jeff quyết định giải quyết Cách Ngôn trước. Tuy kiếm của cậu không thể so với kiếm của Rex nhưng cũng tốt hơn thanh ông ta đang dùng hiện tại nhiều, không chiếm được cái kia thì lấy cái này cũng được.

Bọn chúng không đối phó được Rex nhưng đối phó với một Đại Kiếm Sĩ hèn kém thì lại nắm chắc 200%, liếc nhau một cái, chúng lập tức lẻn ra phía sau Cách Ngôn, chuẩn bị bọc đánh cậu. Lực chú ý của Cách Ngôn vẫn luôn đặt trên người Rex, đến mắt cũng không chớp, không hề chú ý Jeff và Ross ở phía sau đang đến gần, chờ khoảng cách kéo đến 10 mét Jeff lập tức bảo Ross đi qua.

Ross lại đi về phía trước mấy mét, lúc gã đang định ra tay đánh lén thì đột nhiên hét lên một tiếng thảm thiết, cúi đầu liền thấy chân mình bị hàm răng sắc nhọn của một con ma thú đang nấp trong bụi cỏ ghim sâu đến tận xương, máu tươi chỉ chảy ra một chút, còn lại đều đã bị con ma thú này hút đi, con ma thú này chính là Ám Dạ. Ross nhịn đau đánh qua một chưởng, Ám Dạ lập tức buông răng ra nhảy thoát, đồng thời biến về hình thể vốn có. Trong một năm nay hình thể của nó đã khác đi rất nhiều, thân thể dài hơn 3 mét, khi mở cánh có thể cao đến 5 mét, nó đã trở thành một con ma thú mạnh mẽ không thể coi thường.

banhmidaudo.wordpress.com

Bên kia, Jeff nghe thấy Ross kêu thảm thiết thì phát hiện có gì đó không đúng, ông ta nhanh chóng phản ứng nhưng tốc độ vẫn không nhanh bằng tiểu hắc xà, cảm thấy mắt cá chân truyền đến một tia đau đớn, ông ta không nói hai lời nhảy lên, đồng thời đánh qua một chưởng, tiểu hắc xà đã biến mất trong bụi cỏ.

Một ánh kiếm chợt lóe qua mặt Jeff, ông ta vội vàng tránh né, mũi kiếm cọ qua tai, còn kiếm khí thì để lại vài vết máu tinh tế trên mặt ông ta. Cách Ngôn ổn định thân hình trở tay chém về phía Jeff lần thứ hai.

Jeff lập tức lấy vũ khí của mình ra chắn lại, lực quán tính làm ông ta lui về phía sau vài bước, lại nhìn vũ khí của mình, phía trên thình lình nhiều thêm một lỗ hổng, ánh mắt âm trầm dừng trên thanh kiếm trong tay Cách Ngôn, ông ta bỗng phát hiện thanh kiếm này khác hôm trước, ánh mắt lóe lên, "Đây là...... Thật không phí công ta tới đây."

Sức mạnh của Cách Ngôn và Rex rốt cuộc vẫn khác biệt, nếu là Rex thì một kiếm kia đã có thể chém đứt vũ khí của Jeff rồi.

Cách Ngôn thấy ánh mắt tham lam của ông ta dừng trên kiếm của mình liền biết ông ta đã phát hiện ra bí mật của kiếm, cho dù không biết do tộc Người Lùn chế tạo thì cũng biết kiếm không giống bình thường.

"Ngươi đã sớm phát hiện chúng ta đánh lén ở phía sau?" Ánh mắt Jeff lại trở về trên mặt Cách Ngôn, nó lóe lên sự âm ngoan, ác độc và tham lam, nhưng mà có vẻ ông ta vẫn chưa lo lắng cho tình cảnh của mình.

"Mùi nướ© ŧıểυ khai mù trên người các ngươi đứng từ xa cũng ngửi được ấy." Cách Ngôn phẩy phẩy mũi, tỏ vẻ quá khai.

Thực tế là Rex nói cho cậu biết, bởi vì Jeff nhất thời không nhịn được đánh một quyền lên cây nên bị y phát hiện, vì thế lúc buông cậu ra Rex liền nhắc nhở cậu phải chú ý Jeff và Ross. Cách Ngôn tương kế tựu kế, làm cho bọn chúng nghĩ lầm mình không biết gì cả, sau đó cùng Ám Dạ và tiểu hắc xà đặt bẫy để chúng nhảy vào.

Jeff và Ross quả nhiên mắc mưu, người sau cơ hồ bị Ám Dạ phế bỏ đùi phải, năng lực hành động giảm xuống, lâm vào khốn cảnh. Ám Dạ bay lên không trung, lâu lâu lại trêu chọc gã một chút, không bao lâu sau trên người Ross đã chồng chất vết thương, tuy không phải vết thương gì lớn nhưng cũng làm Ross quá sức.

Jeff trầm mặt, "Ngươi cho rằng chỉ với thực lực Đại Kiếm Sĩ thì có thể làm đối thủ của ta sao? Ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói may ra ta còn thả cho ngươi một con đường sống."

"Đương nhiên ta biết mình không phải đối thủ của ngươi, nhưng đó là khi thực lực của ngươi không bị thụt lùi hoặc không bị thương. Hiện tại ngươi đang bị thương, thực lực thì lùi lại, Kiếm Sư cao giai thì làm sao, còn không phải giống Boss dã ngoại, sớm hay muộn cũng bị gϊếŧ à." Cách Ngôn còn tự tin hơn ông ta, cậu cũng sẽ không làm chuyện không nắm chắc.

"Quả nhiên là do các ngươi làm." Jeff chú ý tới câu thực lực lùi lại kia của cậu, vốn tưởng là trùng hợp, hiện tại chân tướng đã lộ rõ, khuôn mặt ông ta lập tức trở nên vặn vẹo.

Ánh mắt Cách Ngôn hơi lóe, "Là chúng ta làm thì thế nào? Chuyện ngươi không biết còn nhiều lắm."

"Ta sẽ gϊếŧ ngươi!" Đôi mắt Jeff như phun ra ngọn lửa phẫn nộ, đang định tiến lên thì thân hình đột nhiên cứng lại, sau đó cứ cứng đờ tại chỗ, vừa kinh vừa giận nhìn chằm chằm Cách Ngôn đang cười sung sướиɠ ở phía đối diện, ông ta che ngực cả giận nói: "Con rắn kia có độc?"

"Đoán đúng rồi, đáng tiếc là quá muộn, ta còn muốn cảm ơn ngươi đã giúp ta kéo dài một chút thời gian, để độc rắn có thời gian phát tác." Cách Ngôn cố ý chọc giận ông ta. Độc của tiểu hắc xà có thể phát tác bất cứ lúc nào, căn bản không cần thời gian, làm đế vương trong Thần Thú, nọc độc của nó cũng không phải độc bình thường, khi phát tác có thể lấy cả mạng người, đặc biệt là thực lực càng cao thì độc tính phản phệ lại càng lớn.

Mặt Jeff chuyển từ hồng sang màu đen không bình thường, dưới da phảng phất như có một làn khí độc màu đen đang chậm rãi du tẩu đến toàn thân, Jeff lập tức móc ra một bình nước thuốc ma pháp, sau khi tu hết cả bình làn khí độc kia quả nhiên đã nhạt đi một chút, Cách Ngôn đứng phía đối diện thấy thế lập tức đâm đến một kiếm, Jeff tránh được bộ phận yếu hại nhưng bả vai vẫn bị đâm xuyên qua.

"Rút!" Cơn đau kịch liệt khiến mặt Jeff vặn vẹo, ông ta đánh một chưởng về phía Cách Ngôn rồi nhân lúc Cách Ngôn lui về phía sau thì hô to một tiếng với Ross, còn bản thân tự chạy trước.

Cách Ngôn không đuổi theo, tốc độ của Jeff rất nhanh, cậu biết mình đuổi không kịp, nói không chừng còn bị dẫn dắt rời đi. Cậu xoay người đi giúp Ám Dạ đang cuốn lấy Ross.

Vết thương của Ross không nghiêm trọng bằng Jeff, nhưng thực lực của Ám Dạ và gã cơ hồ không phân cao thấp, Ám Dạ ăn nhiều thứ bổ như vậy cũng không phải để không, rất nhanh nó đã để lại trên người Ross rất nhiều miệng vết thương lớn lớn bé bé, sau khi Cách Ngôn gia nhập Ross mất đi cơ hội chạy trốn tốt nhất.

Cùng lúc đó ở bên Rex đột nhiên phát ra một tiếng vang vô cùng lớn, một quả cầu sét nổ tung thành hình cây nấm, một thi thể cháy đen nhìn không ra bộ dáng rơi xuống từ không trung, tên sát thủ áo đen còn lại thấy thế từ bỏ nhiệm vụ vô cùng dứt khoát, thân ảnh màu đen nhanh chóng biến mất trong rừng cây rậm rạp.

wattpad.com/user/daudo0902

Rex không đuổi theo mà đi đến bên cạnh Cách Ngôn. Ross lộ vẻ hoảng sợ cùng tuyệt vọng, gã vốn đã bị Cách Ngôn và Ám Dạ hành đến sức cùng lực kiệt, Rex vừa đến gã không kịp giãy giụa đã bị chém chết.

Cách Ngôn mệt mỏi ngồi phịch xuống, "Tên Jeff kia chạy rồi."

Từ lúc bắt đầu Rex đã phân tâm để ý cậu, cũng đã biết chuyện Jeff chạy trốn, "Ta biết, ông ta có về cũng không tốt hơn chỗ nào, ta thả một tên sát thủ, chờ hắn trở về, tổ chức sát thủ nhất định sẽ tìm Jeff tính sổ."

"Vì sao lại vậy?" Cách Ngôn nghi hoặc.

"Bởi vì tư liệu Jeff đưa không đúng làm tổ chức sát thủ đưa ra phán đoán sai lầm, tổn thất tất nhiên sẽ tính trên người Jeff."

"Tư liệu gì không đúng?"

"Thực lực của ta. Đại khái Jeff cho rằng ta là một Kiếm Sư cao giai, vì thế hai gã sát thủ do tổ chức sát thủ phái tới đều là Kiếm Sư cao giai, vừa rồi ta đã bày ra thực lực Đại Kiếm Sư cho bọn chúng thấy. Để không tổn hại đến sát thủ của mình và xác suất thành công của nhiệm vụ, tổ chức sát thủ sẽ căn cứ vào tư liệu nhận được để phái ra sát thủ tương ứng, nhưng Jeff đưa tư liệu không đúng đã khiến tổ chức sát thủ tổn thất một Kiếm Sư cao giai. Đối với tổ chức sát thủ mà nói thì sát thủ từ Kiếm Sư trở lên đều là tài nguyên quan trọng, mất người nào cũng là tổn thất lớn, muốn bồi dưỡng không chỉ cần thời gian mà còn cần tiêu phí một khoản tài lực không nhỏ cùng tinh lực cực lớn, thù lao cũng kém xa, vì thế Jeff nhất định sẽ bị chất vấn."

Cách Ngôn lập tức hiểu rõ, "Thế nên anh mới cố ý thả tên sát thủ kia chạy. Tổ chức sát thủ này nổi tiếng lắm à?"

Rex gật đầu, "Đây là tổ chức sát thủ duy nhất và cũng cực kỳ nổi danh của đại lục Azeroth, tên là Cú Mèo, vì xác suất thành công của nhiệm vụ vô cùng cao nên có vài người dù táng gia bại sản cũng nguyện ý dùng một số đồng vàng lớn để mời sát thủ của bọn họ ra tay."

"Cái này tốt, sau này nếu chúng ta có kẻ thù nào không giải quyết được thì cũng có thể làm như vậy." Mặt Cách Ngôn bừng sáng.

Rex không để ý, thầm nghĩ nếu là người mà đến y cũng không gϊếŧ được thì chỉ sợ Cú Mèo chưa chắc đã nhận.

Vì trận chiến ngoài ý muốn này mà hai người cũng không đi đến chỗ khác săn gϊếŧ Thực Thi Quỷ nữa, họ quyết định lên đường về thành Lamarck.

_Hết chương 181_