Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

Chương 169: NHIỆM VỤ ĐÒI NỢ

« Chương TrướcChương Tiếp »
CHƯƠNG 169: NHIỆM VỤ ĐÒI NỢ

Mục tiêu của hai người là Hiệp Hội Lính Đánh Thuê, bọn họ nhận nhiệm vụ Schald mới có một ngày, lấy thực lực chân chính của Schald thì nhiệm vụ cấp B này đã có thể tăng lên cấp A, nhưng Schald vẫn luôn rất cẩn thận, gã biết mình bị treo trên bảng nhiệm vụ của Hiệp Hội Lính Đánh Thuê, chỉ kém một bước nữa là nhiệm vụ của gã sẽ từ cấp B lên cấp A, mà mục đích của gã chính là không để nhiệm vụ của mình biến thành cấp A.

Ngạch cửa của nhiệm vụ cấp A và nhiệm vụ cấp B cao hơn cấp C mấy lần, cũng đồng nghĩa người nhận nhiệm vụ cấp A sẽ có thực lực mạnh hơn, trừ phi là đoàn dong binh, còn nếu là cá nhân thì ít nhất cũng sẽ là Kiếm Sư. Schald không thể trêu vào Kiếm Sư cũng không muốn đánh cuộc, gã có thể sống đến giờ cũng có quan hệ rất lớn với sự cẩn thận của gã.

Tiền thưởng truy nã của nhiệm vụ cấp A từ trước đến giờ đều không dưới mười vạn đồng vàng, nhiệm vụ của gã chỉ đạt tiêu chuẩn thấp nhất, vì thế đối với cường giả chân chính thì nó rất chướng mắt, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất giúp Schald tiêu dao đến tận bây giờ.

banhmidaudo.wordpress.com

Tới Hiệp Hội Lính Đánh Thuê, người tiếp đãi bọn họ vẫn là vị tiểu cô nương kia, có lẽ ấn tượng của tiểu cô nương với hai người khá sâu nên nàng vẫn nhận ra bọn họ.

"Các ngươi là người mới thành lập Đoàn dong binh Đồ Đằng ngày hôm qua đúng không, muốn nhận nhiệm vụ thì tới chỗ đối diện là được, còn có thể tự mình lựa chọn, nhanh hơn chỗ ta nhiều."

"Chúng ta không tới vì chuyện này." Rex nói rồi ném một cái túi trữ vật lên quầy, "Chúng ta muốn đệ trình nhiệm vụ."

Tiểu cô nương cầm lấy túi trữ vật bán tín bán nghi nhìn vào bên trong, mặt bỗng biến sắc, lập tức thu tinh thần lực lại, cổ quái nhìn y nói: "Ta đã biết, đưa huy chương cho ta."

Cách Ngôn ở bên cạnh nhanh chóng đưa huy chương cho nàng.

Sau khi tiểu cô nương tiếp nhận huy chương thì dừng mắt trên người cậu vài giây, đối với việc này Cách Ngôn đã tập mãi thành quen.

Khi tiểu cô nương thấy nội dung nhiệm vụ của bọn họ thì sắc mặt lại vô thức thay đổi một chút, nàng cũng không biết Schald nhưng lại biết sự tồn tại của nhiệm vụ này, nhìn thời gian, bọn họ mới nhận nhiệm vụ ngày hôm qua, thế nhưng chưa đến một ngày họ đã giải quyết xong tên Schald làm phần lớn lính đánh thuê cấp B đau đầu, tốc độ này cơ hồ có thể làm đổi mới ký lục của Hiệp Hội Lính Đánh Thuê.

Tiểu cô nương ít nhiều cũng có thể đoán ra bọn họ đã làm thế nào để giải quyết Schald. Hái hoa tặc Schald phi thường háo sắc, theo lời đồn thì song hắc chi tử đều là mỹ nhân tuyệt sắc, người bình thường ai cũng bị hấp dẫn, tên hái hoa tặc Schald này mắc mưu cũng rất bình thường.

Hoàn thành quá trình ký lục, tiểu cô nương chuyển mười vạn đồng vàng vào thẻ của bọn họ. Hiệp Hội Lính Đánh Thuê yêu cầu người tuyên bố nhiệm vụ phải đưa kim ngạch treo thưởng cho hiệp hội, cái này là để tiện cho việc hoàn thành vài lưu trình của nhiệm vụ, nếu cuối cùng không có ai hoàn thành nhiệm vụ thì số đồng vàng đó sẽ trả về cho người tuyên bố, đương nhiên Hiệp Hội Lính Đánh Thuê cũng không phải nơi đưa ra nhiệm vụ miễn phí, căn cứ vào cấp bậc và sức ảnh hưởng người đó sẽ phải trả một cái giá nhất định.

Lúc này trạng thái nhiệm vụ Schald biến thành hoàn thành, vài giây sau nó biến mất khỏi bảng nhiệm vụ.

Người thấy hình ảnh đó rất đông, vài góc trong đại sảnh rộng lớn phát ra tiếng ồn ào, trong đó có cả những người từng châm chọc Đoàn dong binh Đồ Đằng.

Hiệp Hội Lính Đánh Thuê không thể bị đánh lừa, cho nên nếu nhiệm vụ đã hoàn thành thì tất nhiên là họ đã xác minh, nói cách khác Schald thật sự đã chết, bị một đoàn dong binh vừa mới thành lập gϊếŧ chết. Trong nhất thời người muốn tìm hiểu về Đoàn dong binh Đồ Đằng càng ngày càng nhiều.

Mà lúc này Rex và Cách Ngôn cũng chưa rời khỏi sảnh nhiệm vụ mà đang xem bảng nhiệm vụ cấp B, chuẩn bị tiếp tục nhận thêm một nhiệm vụ nữa, người khác cũng không biết bọn họ chính là Đoàn dong binh Đồ Đằng.

Thế lực ở thành Lamarck đã bén rễ từ lâu nên nhiệm vụ ở đây cũng không có quá nhiều, Cách Ngôn xoát qua danh sách nhiệm vụ thật dài, cuối cùng phát hiện phía dưới có một nhiệm vụ khá là kỳ lạ.

Nội dung nhiệm vụ bảo bọn họ đi đòi nợ, có một cửa hàng ma pháp tên Duro nợ người tuyên bố nhiệm vụ một trăm vạn đồng vàng vẫn luôn thoái thác không trả, người tuyên bố hứa hẹn nếu bọn họ có thể đổi lại một trăm vạn đồng vàng thì hắn nguyện ý lấy ra một phần mười để tạ ơn.

Góc phải bên dưới có một số 3, nhiệm vụ này nhìn có vẻ rất đơn giản nhưng người nhận lại không nhiều, có lẽ cường giả không có hứng thú với nó, nhưng khả năng này không lớn, mười vạn đồng vàng với một nhiệm vụ cấp B không quá khó khăn như này mà nói cũng không tính là ít, chỉ là vẫn có tận ba lần thất bại, vì thế hẳn là vấn đề nằm ở chỗ khác.

"Muốn nhận không?" Cách Ngôn hỏi Rex.

"Không vấn đề."

"Vậy nhận đi." Cách Ngôn cực kỳ dứt khoát nhận nhiệm vụ, cậu ghét nhất là người nợ mà không trả.

Vì nhiệm vụ này vẫn luôn nằm ở phía dưới nên lúc nó hiện trạng thái có người nhận cũng không có mấy ai để ý, chỉ có tiểu cô nương biết tình huống của bọn họ là chú ý một chút, nhìn thấy nhiệm vụ này thì không khỏi nói thầm một câu.

"Phòng ma pháp Duro? Không phải là cái phòng kia chứ? Hai người này cũng quá tùy tiện, không tìm hiểu trước mà đã nhận nhiệm vụ rồi."

"Nita, ngươi đang nói thầm cái gì thế?" Đồng sự bên cạnh nghe thấy thanh âm của nàng nên quay đầu hỏi.

"Không có gì." Nita nhấp môi cười một chút, vứt suy nghĩ vừa rồi ra sau đầu.

Sau khi Rex và Cách Ngôn rời khỏi Hiệp Hội Lính Đánh Thuê thì lập tức đi tìm phòng ma pháp Duro, đồng thời hỏi thăm chút thông tin về nó. Ngoài dự đoán, thanh danh của phòng ma pháp Duro ở thành Lamarck thế mà cũng không nhỏ hơn hái hoa tặc là bao.

Lúc này hai người mới biết vì sao nhiệm vụ đòi nợ nhìn có vẻ rất dễ này lại không chỉ có người thất bại mà còn không có ai nhận, tất cả đều có nguyên nhân.

Phòng ma pháp Duro là nơi bán đạo cụ ma pháp, tỷ như trượng ma pháp, phù chú ma pháp, quyển trục ma pháp, ma pháp thạch,... chất lượng nghe nói cũng không tệ nên giá cả rất cao, so với mấy phòng ma pháp cùng loại thì cao hơn hơn năm đến mười lần, có thể nói là giật tiền.

Dưới loại tình huống như thế tất nhiên không có ai nguyện ý tiêu tiền để mua đồ ở đó, nhưng hỏng ở chỗ thành Lamarck chỉ có mỗi phòng ma pháp Duro, ma pháp sư muốn mua được đạo cụ ma pháp tốt thì phải đến phòng ma pháp Duro mua, nếu không thì chỉ có thể rời khỏi thành Lamarck đến địa phương khác để mua, nhưng mà phòng ma pháp gần thành Lamarck nhất cũng cần đi mất hai ngày, chả mấy ai muốn tốn công như thế nên chỉ có thể cam chịu.

Đương nhiên thứ tốt đều có nguồn cung cấp, đạo cụ ma pháp phòng ma pháp Duro bán không phải hàng nhập sỉ mà là đặt mua từ chỗ mấy ma pháp sư kiếm sống bằng việc chế tác đạo cụ ma pháp.

Trong đó có một ma pháp sư tên Mexican, hắn thường cung cấp định kỳ một ít đạo cụ ma pháp chất lượng thượng thừa cho phòng ma pháp Duro, có rất nhiều đạo cụ ma pháp được hết lời khen ngợi đều xuất ra từ tay hắn, mà hắn cũng chính là người tuyên bố nhiệm vụ này.

Lúc Mexican bắt đầu hợp tác cùng phòng ma pháp Duro vì giao dịch không nhiều nên ông chủ phòng ma pháp Duro lần nào cũng kết toán đúng hạn cho hắn, sau đó số lượng đạo cụ ma pháp chậm rãi tăng lên, phòng ma pháp Duro nếm được ngon ngọt mà chỗ đạo cụ ma pháp đó, vì thế đã đặt một đơn hàng lớn với hắn. Số tiền lần này là một trăm vạn đồng vàng, kết quả cũng có thể đoán, sau khi phòng ma pháp Duro lấy được đủ đạo cụ ma pháp thì bắt đầu tìm cớ thoái thác. Mexican đã đến tìm vài lần, cuối cùng còn bị ngăn ở ngoài cửa, lúc này hắn cũng ý thức được phòng ma pháp Duro không muốn trả tiền, hắn sốt ruột đến nỗi hầu như ngày nào cũng tìm tới cửa, sau đó ông chủ phòng ma pháp Duro không kiên nhẫn nữa, tìm người đánh hắn một trận rồi ném ra ngoài, tuyên bố đến một lần sẽ đánh một lần.

Mexican nóng lòng muốn lấy số tiền kia về, không sợ chết tìm đến vài lần, lần nào cũng bị đánh bầm dập cả người, sau đó có lẽ là đã thông suốt, hắn tuyên bố chuyện này thành nhiệm vụ treo trên bảng nhiệm vụ của Hiệp Hội Lính Đánh Thuê, mới đầu còn có người nhận, nhưng những người này không có một ai thành công trở về.

Sau này Mexican mới biết ông chủ phòng ma pháp Duro có bối cảnh, gã là thân thích của cao tầng thuộc một thế lực lớn ở thành Lamarck, rất hùng hậu, vì thế gã mới có thể độc tôn mở phòng ma pháp ở thành Lamarck, trừ phi đẩy ngã được chỗ dựa của phòng ma pháp Duro, nếu không đối phương vẫn không muốn trả thì bọn họ cũng không có biện pháp nào khác, uy hϊếp gì đó căn bản không dùng được.

Có lẽ nghe nói phòng ma pháp Duro có chỗ dựa cường đại nên nhiệm vụ này dần bị mọi người quên lãng ở trong góc bảng nhiệm vụ, cho dù sau đó lại có người chú ý tới thì những người này cũng không giống Cách Ngôn, bọn họ tương đối cẩn thận, phải điều tra một chút chuyện đã xảy ra mới quyết định có nhận hay không, cho nên sau khi bọn họ biết phòng ma pháp Duro có chỗ dựa thì cuối cùng đều từ bỏ.

wattpad.com/user/daudo0902

"Vậy mà lại là một khối xương khó gặm." Cách Ngôn kinh ngạc, nhưng vẻ nghiền ngẫm lộ ra trong mắt cậu lại tỏ rõ cậu không nghĩ như vậy, người khác có thể nghĩ đến sao cậu lại không chứ.

"Thứ khó gặm là chỗ dựa phía sau phòng ma pháp Duro, bản thân nó thì không." Rex ý vị thâm trường nói.

Cách Ngôn cười cười, "Chọn ngày không bằng gặp ngày, hình như chúng ta cách phòng ma pháp Duro không quá xa, đi luôn bây giờ chứ?"

Rex gật đầu, y khi nào cũng được cả.

Phòng ma pháp Duro nằm trên con phố náo nhiệt nhất thành Lamarck, vị trí chiếm cứ tất nhiên cũng là tốt nhất, có hai mặt tiền lớn, người ra vào ngược lại không quá nhiều, đại khái là vì đồ ở đây quá đắt, hơn nữa sau chuyện của Mexican vài ma pháp sư hợp tác với phòng ma pháp Duro đều tìm cớ từ chối, không dám nhận đơn hàng lớn của chúng nữa, đương nhiên là vẫn muốn hợp tác, dù sao thành Lamarck cũng chỉ có một phòng ma pháp, chẳng qua nguồn cung cấp của phòng ma pháp Duro không sung túc như trước được nữa, chất lượng đạo cụ ma pháp cũng không tốt như xưa, thế nên đã xói mòn không ít khách nhân.

Lúc biết chuyện này Cách Ngôn quả thực không thể nào lý giải được mạch não của ông chủ phòng ma pháp Duro, chỉ vì một trăm vạn đồng vàng mà bỏ cả rừng rậm, đây là người buôn bán tệ nhất mà cậu từng gặp.

Hai người đi vào phòng ma pháp Duro, người lười biếng như đang ngủ ở trên quầy hàng có vẻ chính là ông chủ, nhìn thấy người tới cũng chỉ liếc mắt một cái rồi lại tiếp tục ngủ, còn tiểu nhị đang gà gật ở bên cạnh vừa thấy bọn họ đến thì tức khắc tỉnh táo tinh thần.

"Hai vị khách nhân muốn mua đạo cụ ma pháp gì? Chỗ này của chúng ta cái gì cũng có, chỉ cần các ngươi nói được tuyệt đối sẽ không có chuyện không có......" Tiểu nhị lưu loát nói một tràng, sau đó bắt đầu thổi phồng đạo cụ ma pháp trong tiệm tốt như thế nào, chỉ kém viết lên mặt hai chữ dê béo. Trong mắt hắn, ai tới phòng ma pháp Duro mua đạo cụ ma pháp thì đều là dê béo, có thể cho bọn chúng hung hăng xẻo một miếng.

Tiểu nhị nói đến miệng khô lưỡi khô nhưng hai người đều thờ ơ, lúc hắn bắt đầu hoài nghi hai người có tới để mua đạo cụ ma pháp hay không Cách Ngôn mới mở miệng.

_Hết chương 169_
« Chương TrướcChương Tiếp »