Chương 168: CÁI CHẾT CỦA SCHALD

CHƯƠNG 168: CÁI CHẾT CỦA SCHALD

Cách Ngôn thất thần dựa vào đầu giường, cảm thấy ngực mình ngày càng bức bối cứ như thể sắp không thở nổi nữa, cậu lập tức đẩy Rex đang đè trên người mình ra, "Anh muốn đè chết tôi à."

Rex phát ra một tiếng cười khẽ đầy mị hoặc trên đỉnh đầu cậu, nhưng vẫn không đứng lên, "Sao em biết ta muốn đè chết em? Vậy chuyện ta muốn làm chết em ở trên giường em cũng biết à?"

"......" Cứu mạng với, ai tới lôi tên gia hỏa không biết xấu hổ này đi giùm đi. Cách Ngôn cuối cùng cũng phát hiện ngày thường Rex lãnh khốc vô tình ít nói là thế, nhưng vừa lên giường là trong đầu y như bị mở chốt nào đó, không chỉ nói nhiều hơn mà còn toàn là da^ʍ ngôn uế ngữ khiến người ta không chống đỡ được.

"Tránh ra, tôi muốn đi tắm." Cách Ngôn dùng khuỷu tay huých ngực y, lúc Rex phát ra tiếng rên thì dùng một tay đẩy y ra, chỉ là chân cậu vừa chạm đất đã mềm nhũn, thân thể thẳng tắp ngã xuống, may mà Rex kịp thời bắt lấy cánh tay kéo cậu lại, thân thể trần trụi của hai người lại dán vào nhau.

Cách Ngôn nhận ra du͙© vọиɠ của Rex hình như lại muốn sống lại, sắc mặt tức khắc biến đổi, "Đã nửa đêm rồi, tên hái hoa tặc kia không chừng sẽ tới ngay bây giờ đấy."

Rex than nhẹ một tiếng, một lần sao có thể thỏa mãn được y, lần sau nhất định phải tìm thời gian có thể làm một đêm mà không bị quấy rầy, sau đó y chặn ngang bế cậu lên đi tới chỗ thùng nước.

Thùng nước rất lớn, có thể đủ cho hai người cùng nhau tắm, nhưng bên trong không có nước, bọn họ vừa vào phòng đã lên giường nên căn bản không rảnh gọi tiểu nhị quán rượu lên phục vụ. Rex thêm đầy nước vào thùng rồi dùng ma pháp thuật hệ hỏa làm ấm nước, lúc trước y cũng đã làm như vậy.

Thấy một màn như thế Cách Ngôn vừa hâm mộ vừa ghen ghét, cái gọi là ma pháp sư toàn hệ rõ ràng chính là đang chuẩn bị đầy đủ vật phẩm cho nhà lữ hành, chỉ một người đã có thể phụ trách phục vụ nguyên bộ, còn tiện lợi hơn cả người máy bảo mẫu gì đó.

Vừa vào nước Cách Ngôn đã cảm nhận được độ ấm vừa phải, không nóng cũng không lạnh, chứng tỏ lực khống chế của Rex với ma pháp thuật hệ hỏa rất mạnh, cậu cũng muốn tìm lúc nào đó học hỏi một chút về ma pháp thuật hệ thủy và hệ mộc.

Đang nghĩ ngợi thì Rex cũng bước vào, tuy nói thùng nước có thể cho hai người cùng tắm chung nhưng đó là hai người trưởng thành gầy yếu, đổi thành hai nam nhân cao lớn thì có hơi chen chúc.

"Đừng dán vào tôi, anh không thấy vừa chật vừa nóng à." Cách Ngôn phát hiện chân Rex ở dưới nước vòng qua người cậu, ngực dán lên lưng cậu, cảm thấy không thể để y tiếp tục được, nếu không y lại làm thêm một hiệp ở dưới nước thì làm sao bây giờ, cậu lập tức đẩy đẩy y.

Rex dùng cánh tay rắn chắc gắt gao ôm cậu vào ngực, cảnh cáo: "Đừng lộn xộn, chỉ là tắm rửa mà thôi, nhưng nếu em muốn làm chuyện khác thì ta cũng có thể phối hợp."

Cách Ngôn lập tức an tĩnh lại, thấy y đang ẩn nhẫn thì thở phào một hơi.

Nửa giờ sau Cách Ngôn với khuôn mặt đỏ bừng ghé lên giường, sao cậu lại ngu ngốc mà tin tưởng lời Rex nói chứ. Không sai, y chỉ nói là tắm rửa, nhưng lại tắm đến mức làm cậu nóng hết cả người, trong ngoài đều bị tay y sờ soạng, may mắn là có nhân tố hái hoa tặc kia nếu không Rex chắc chắn sẽ làm thêm một hiệp ở trong thùng nước, vì thế vừa tắm xong cậu liền chạy lên giường.

Năm phút sau Rex trần trụi toàn thân đi tới, vết nước trên người đã bốc hơi sạch sẽ, sau khi lên giường y lôi Cách Ngôn đang trùm chăn ra kéo vào ngực, chuẩn bị ngủ.

Cách Ngôn nhảy dựng lên, "Mặc quần áo vào, chẳng lẽ anh muốn chờ hái hoa tặc đến hái anh trước à?" Nói xong chính cậu cũng không nhịn được cười.

Đại khái biết trong đầu cậu đang nghĩ cái gì, biểu tình của Rex giống như nuốt phải ruồi, đôi mắt uy hϊếp dừng trên người cậu.

Cách Ngôn mới không sợ y, ngẩng đầu ưỡn ngực đối diện.

Rex nhẫn nại hít một hơi, lấy quần áo ra mặc vào.

Cách Ngôn cực kỳ vừa lòng với việc này, đột nhiên hận không thể cầu đêm nào cũng có hái hoa tặc tới, như vậy Rex sẽ không động một chút là lại lôi cậu đi làʍ t̠ìиɦ, làm xong còn không cho cậu mặc quần áo.

Lên giường đi ngủ lần hai, Cách Ngôn vẫn bị Rex có du͙© vọиɠ chiếm hữu cực mạnh ôm vào trong ngực để ngủ, lần này cách hai lớp quần áo nên Cách Ngôn rất vừa lòng, không chút áp lực gối lên cánh tay y ngủ mất.

Căn phòng như vừa trải qua một trận chiến cuối cùng cũng an tĩnh lại, trong không khí tràn ngập mùi hương dâʍ ɖu͙© còn chưa hoàn toàn tan hết, tỏ rõ nơi này đã từng xảy ra chuyện gì.

banhmidaudo.wordpress.com

Bóng đêm ngoài cửa sổ ngày càng dày đặc, bốn phía yên tĩnh không tiếng động.

Một bóng đen nhẹ nhàng như chim én đột nhiên xuất hiện ở cửa sổ phòng bọn họ, cửa sổ nửa đóng bị đẩy ra khe khẽ, không phát ra chút thanh âm nào. Bóng đen linh hoạt nhảy vào, cặp mắt đào hoa phong lưu đa tình kia thoáng hiện dưới ánh trăng, sau đó dừng lại trên người đang ngủ say trên giường.

Bóng đen đang định đi qua thì bỗng dừng lại, trên mặt lộ ra thần sắc cổ quái. Làm hái hoa tặc gã không thể nào quen thuộc cỗ hương vị tìиɧ ɖu͙© trong không khí kia hơn được nữa, mặc dù đã tán đi gần hết nhưng vẫn không thoát được cái mũi nhanh nhạy của gã, thì ra là đồng đạo trong giới?

Hái hoa tặc tới gần mép giường, nhìn thấy hai người ăn mặc bình thường trên giường thì vô thức nhướng mày, gã còn tưởng có thể nhìn thấy mỹ nhân nhi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, đáng tiếc nha. Ngay sau đó ánh mắt gã dừng trên sườn mặt Cách Ngôn, tóc đen dán ở trên mặt, đôi mắt nhắm lại với hàng lông mi vừa đen vừa dày càng làm tôn lên làn da trắng nõn không tì vết, màu đen này là loại đen mị hoặc đến cực điểm, thần bí đến mức chỉ nhìn thôi cũng đủ động lòng, làm người chưa từng được nếm hương vị của song hắc chi tử là Schald không thể chịu nổi, chỉ nhìn mỗi mặt thôi mà hạ thân gã đã nóng lên, có phản ứng trong nháy mắt. Schald vô cùng kích động, gã đã hái vô số hoa, gặp được đủ loại mỹ nhân, nhưng chưa lần nào du͙© vọиɠ của gã lại tới nhanh và hung mãnh như bây giờ, gã nhất định phải có được mỹ nhân này.

Schald lấy một cây cái ống từ trong ngực ra, nếu Cách Ngôn mở mắt nhất định có thể nhận ra cậu cũng có một cái ống như thế này, là chiến lợi phẩm lúc trước cậu đoạt được từ mấy tên lính đánh thuê trộm cướp, sau đó nó vẫn luôn không được sử dụng.

Mê dược trong ống đã giúp Schald làm không ít vụ, đây chính là thủ đoạn để gã có thể thần không biết quỷ không hay bắt mỹ nhân đi.

Gã lo thực lực của Rex cao hơn mình, dù sao người có thể có được song hắc chi tử hẳn là sẽ không quá kém.

Schald nhắm miệng ống về phía giường rồi thổi mê dược bên trong ra, một làn sương trắng phun ra từ cái ống bay về phía hai người trên giường, đúng lúc này biến hóa xảy ra, sương trắng như thể gặp phải lực cản trở nên vặn vẹo rồi bất ngờ chuyển hướng sang Schald, hình như có chút gió đã trợ lực cho nó.

Schald trở tay không kịp hít vào một ít, sắc mặt gã nhanh chóng biến đổi, sự nhạy bén khi đối mặt với nguy cơ được rèn qua nhiều năm hành nghề đã thúc đẩy gã chạy về phía cửa sổ trước tiên, nhưng mà một thân ảnh còn nhanh hơn đã che trước mặt gã, thân hình cao lớn che khuất ánh trăng ngoài cửa sổ trông càng cao hơn, nhìn như một ngọn núi nguy nga, đôi mắt xanh thẳm phiếm hàn quang, phảng phất như thượng thần đứng trên đỉnh núi cao nhìn xuống Schald.

Biết mình trúng kế Schald cắn răng nhằm về phía Cách Ngôn vừa ngồi dậy trên giường, gã liếc mắt một cái đã nhìn ra thực lực của Cách Ngôn thấp hơn Rex rất nhiều, chỉ cần bắt được người này là gã có thể chạy thoát.

Trực giác của gã đúng là rất nhanh nhạy, chỉ tiếc Cách Ngôn cũng không phải người thường, thực lực đã là Đại Kiếm Sĩ, sau khi dùng hết nửa năng lượng Phách Tâm Thạch còn lại thì hiện tại thực lực của cậu đã là Đại Kiếm Sĩ tứ giai, đối đầu với Schald là một Đại Kiếm Sĩ cao giai, tuy cậu đánh không lại nhưng trong nhất thời cũng sẽ không có hại gì.

Phát hiện Cách Ngôn cũng là một Đại Kiếm Sĩ sắc mặt của gã vừa trắng vừa xanh, kẻ yếu trong mắt gã có thực lực gần bằng gã, vậy thực lực của nam nhân mà gã nhìn không thấu kia phải cao đến mức nào, gã căn bản không dám tưởng tượng.

Sau khi bị Cách Ngôn đỡ một kích Schald đột nhiên hét lên thảm thiết, tiếng hét làm khách ở những phòng khác tỉnh lại, chờ bọn họ tỉnh tỉnh mơ mơ dựng lỗ tai lên nghe thì lại không có thanh âm gì cả, người tưởng mình gặp ảo giác thì tiếp tục ngủ nướng, người biết không phải ảo giác thì lại không để bụng.

Schald ngã trên mặt đất, phía sau gã máu đã chảy thành mảng lớn, còn có xu hướng tràn ra bốn phía. Đưa lưng cho một tên cuồng phanh thây như Rex là quyết định sai lầm lớn nhất của cuộc đời gã, giờ phút này gã sợ hãi nhìn chằm chằm Rex, bởi vì gã phát hiện mình đã đánh giá sai thực lực của người này.

Rất nhiều người ở thành Lamarck cho rằng thực lực của gã là Đại Kiếm Sĩ cao giai, trên thực tế đó đã là chuyện bốn tháng trước rồi, hiện tại gã là Kiếm Sư, cũng chính vì nguyên nhân này nên gã mới có thể càng ngày càng không kiêng nể gì, biết rõ người có được song hắc chi tử không phải là người thường nhưng gã vẫn dám tới chính là cậy vào điều đó.

Cách Ngôn mặc quần áo xong thì xuống giường đi đến bên người Schald, phát hiện vậy mà gã còn chưa có chết, vẫn đang thoi thóp, đôi mắt trừng lớn mang theo thù hận, cậu không tự chủ nhìn về phía Rex, "Anh biết nhẹ tay từ bao giờ thế?"

Rex nhướng mày, "Máu bắn ra sẽ không dễ thu dọn."

Câu giải thích này Cách Ngôn cho mười điểm, vô cùng chuyên nghiệp.

Schald nghiêng đầu, không bị chém thành hai nửa mà bị tức chết.

Rex cắt lấy đầu Schald, ném một quả cầu lửa lên thi thể không đầu, đốt nó thành tro, cả máu trên mặt đất cũng bốc hơi hết, lại dùng mấy quả cầu nước để rửa sạch, cuối cùng trên mặt đất chỉ còn lại mấy dấu màu đen, người bình thường nhìn thấy chỉ cho rằng nó là thứ gì đó khó rửa.

Cách Ngôn nhìn động tác lưu loát của y, lại lần nữa cảm nhận được lợi ích và sức mạnh của hung khí được chuẩn bị cho nhà lữ hành.

Hái hoa tặc Schald được bàn tán say sưa ở thành Lamarck hai năm nay vào một đêm yên lặng không một tiếng động mà chết, cả người ngủ ở phòng bên cạnh cũng không biết.

Cách Ngôn ngáp hai cái rồi lại nằm lên giường tiếp tục ngủ, Rex xử lý xong cũng trở về giường, ôm cậu tiếp tục bổ giấc.

wattpad.com/user/daudo0902

Sáng hôm sau, ngày mới vừa bắt đầu đường phố đã náo nhiệt, tối hôm qua bị quấy rầy nên Cách Ngôn ngủ đến khi mặt trời bò lên sườn núi mới dậy.

Rex đã dậy từ lâu, đang bưng đồ ăn vào.

Cách Ngôn tự đổ nước vào chậu sau đó bảo Rex đun nóng cho mình, rửa mặt xong thì cùng y ăn bữa sáng rồi ra cửa.

Quán rượu không có chút biến hóa, tiếng hét thảm thiết ngắn ngủi tối hôm qua cũng không khiến bất cứ ai chú ý, cho dù biết có lẽ đã xảy ra vụ gϊếŧ người nào đó, nhưng vì chuyện này rất hay thấy ở thành Lamarck nên tất nhiên sẽ không có ai quản. Mọi người ai nên ăn cứ ăn, ai nên uống cứ uống, vẫn tới tới lui lui như thường, còn sự tàn khốc thì được mai táng dưới vẻ ồn ào náo động.

_Hết chương 168_