Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

Chương 167: HÁI HOA TẶC SCHALD

« Chương TrướcChương Tiếp »
CHƯƠNG 167: HÁI HOA TẶC SCHALD

"Chúng ta dùng danh nghĩa Đoàn dong binh Đồ Đằng để nhận nhiệm vụ, Hiệp Hội Lính Đánh Thuê mở tư liệu tuần tra đoàn dong binh, chỉ có thể tra nhân số và thời gian đăng ký, còn lại thì không được. Nếu không muốn bị người khác biết thì phải nặc danh nhận nhiệm vụ, người khác chỉ có thể biết nhiệm vụ đã bị nhận, không biết là ai." Rex không chê phiền giải thích cho Cách Ngôn, ngữ khí chậm rãi khiến người khác cảm nhận được sự kiên nhẫn của y, đây là phúc lợi chỉ có Cách Ngôn mới được hưởng, nếu người khác làm như vậy trước mặt y nói không chừng đã bị y cho một nhát rồi.

Cách Ngôn hiểu gật đầu, cũng không tức giận khi bị những người đó mắng là ngu, chỉ là mấy người xa lạ, đoàn dong binh của hai người cấp bậc quá thấp, người khác nói vậy cũng rất bình thường, huống hồ hai người cũng không phải không có thu hoạch, ít nhất họ đã biết mục tiêu Schald có vẻ cũng khá nổi tiếng ở thành Lamarck.

Rời khỏi Hiệp Hội Lính Đánh Thuê, hai người đi hỏi thăm tin tức về mục tiêu của nhiệm vụ trước. Quả nhiên như Cách Ngôn phỏng đoán, tên Schald này xác thật có chút danh khí, tuy gã là mục tiêu trên bảng treo thưởng nhưng không ít người ở thành Lamarck khi nói đến gã lại không có chút thù hận nào, bởi vì tên Schald này kỳ thật là một đạo tặc.

Chỉ là đối tượng trộm cướp của gã không phải tài vật mà là người, hơn nữa còn là những mỹ nhân xinh đẹp như hoa, nam nữ ăn cả, chính là hái hoa tặc. Lúc đầu khi Schald xuất hiện ở thành Lamarck thì đối tượng hái hoa của gã là bình dân trong thành.

banhmidaudo.wordpress.com

Lúc trước đã nói qua, thành Lamarck là nơi không ai quản lý, cho nên bình dân bá tánh sinh sống ở đây đều không được bảo hộ, người trong nhà mất tích hay đã chết đều không có ai quản, tình huống này đối với một tên hái hoa tặc như Schald mà nói hoàn toàn có thể coi là thiên đường cho gã bơi lội như cá gặp nước.

Sau đó Schald muốn tìm kiếm sự kí©h thí©ɧ nên đã duỗi ma trảo đến thiên kim bảo bối của một thế lực nhỏ, gã đùa bỡn con gái của thủ lĩnh thế lực đó, khiến nàng không chịu nổi nhục nhã mà tự sát, sau đó thế lực nhỏ liền sứt đầu mẻ trán với Schald, nửa năm sau tất cả người của thế lực này đều chết trong tay Schald, lúc ấy đã chấn kinh không ít người.

Từ đó Schald không có hạn chế gì với mỹ nhân thành Lamarck nữa, nghe nói hắn đã vào dãy núi Hades, vươn ma trảo về phía mỹ nữ thú nhân của tộc Thú Nhân, sau đó một khoảng thời gian dài thành Lamarck không nghe được tin tức gì về gã, bởi vì khoảng thời gian đó gã vẫn luôn sinh hoạt ở dãy núi Hades, sau này Schald đã bị treo thưởng.

Hiện giờ Schald không dám tiếp tục ẩn núp trong dãy núi Hades nữa, sau khi gã đùa bỡn mỹ nữ tộc Thú Nhân thì gã đã nằm trên bảng truy nã của tộc, một khi bị thú nhân phát hiện kết cục của gã sẽ là bị xé thành mảnh nhỏ. Schald chỉ có thực lực Đại Kiếm Sư nên sau đó vẫn luôn sinh hoạt ở thành Lamarck.

Cách Ngôn không có hảo cảm với hái hoa tặc, đặc biệt là kẻ giảo hoạt như Schald. Thành Lamarck rồng rắn hỗn tạp, một tên Đại Kiếm Sĩ như gã ở chỗ này cơ bản không có phân lượng gì, tất nhiên gã không thể trêu vào những thế lực lớn, vì thế gã lựa chọn xuống tay với bình dân, cũng chỉ là bắt nạt kẻ yếu, sau đó chọc vào thế lực nhỏ cũng là vì gã đã nắm chắc.

Cách Ngôn xoay chuyển tròng mắt, đột nhiên nghĩ ra một ý kiến hay, "Anh cảm thấy nếu tôi trực tiếp để lộ màu tóc thì tên Schald này có tự động tìm tới cửa tới không?"

Cậu không biết diện mạo của mình trong mắt người đại lục Azeroth kinh diễm như thế nào, nhưng cậu đã thấy phản ứng của những người khác, có vẻ rất có sức hấp dẫn với bọn họ. Thay vì phí tâm tư đi tìm Schald không biết đang trốn trong xó xỉnh nào, không bằng dụ người đến cho rồi.

Rex liếc xéo cậu, "Ta không biết gã có mắc mưu hay không, nhưng có thể khẳng định lúc ấy người bị dụ dỗ không chỉ có mỗi gã."

"Ý của anh là đến anh cũng không bảo vệ được tôi?" Cách Ngôn nhướng mày hỏi lại.

Rex bình tĩnh nhìn cậu, ánh mắt thâm trầm như biển.

Cách Ngôn không sợ nhìn thẳng y.

"Hy vọng đến lúc đó em vẫn có thể nói ra được những lời này." Rex đột nhiên nhếch khóe miệng, ném xuống một câu ý vị thâm trường rồi rời đi.

Cách Ngôn nghĩ thầm vì sao mình lại không nói ra được, cậu không để ý nữa. Sau khi gỡ tóc giả xuống quả nhiên cậu được rất nhiều người chú ý giống như lúc cậu vừa đến thế giới này vậy, chẳng qua ánh mắt người nơi này so với trấn nhỏ Tris thì càng thêm lộ liễu, từng đôi mắt mang theo tính toán tham lam và dâʍ ɖu͙© làm cậu lại lần nữa cảm nhận được cái cảm giác không thoải mái kia, cậu bỗng sinh ra một chút xíu hối hận, nhưng mà nghĩ đến câu Rex nói cậu lại không muốn thừa nhận nhanh như vậy, vì thế cậu đành căng da đầu dạo qua một vòng đường phố ở thành Lamarck cùng Rex, trừ dẫn Schald ra thì tiện thể làm quen địa hình nơi này luôn.

Rex chưa từng tới thành Lamarck, đại lục Azeroth quá lớn, có đôi khi chỉ đi đường thôi cũng tốn nửa tháng hoặc một tháng, cho nên nơi y đi được kỳ thật cũng chỉ hữu hạn.

Hai người đi bộ càng lâu thanh danh Cách Ngôn lại càng lớn, cuối cùng khi bọn họ đến một tiệm cơm ăn cơm còn có người cố ý chạy tới tiệm cơm để nhìn song hắc chi tử trong lời đồn, ngẫu nhiên còn có thể nghe được một vài thanh âm nói chuyện thầm thì với nhau.

Tuy Cách Ngôn cảm thấy rất không thoải mái nhưng vẫn nhớ kỹ mục đích của mình, khi đối mặt với tầm mắt người nào đó cậu liền cười một chút với đối phương, đối phương lập tức hơi dại ra, người da mặt mỏng thì sẽ lập tức đỏ mặt, nhưng người hai mắt sáng ngời lại càng nhiều.

Rex đột nhiên buông chén, nói một câu đã no liền gọi tiểu nhị tới tính tiền rồi đi mất.

"Nhưng mà tôi còn chưa ăn no." Cách Ngôn vội nói. Rex không để ý đến cậu mà rời đi, cậu đành phải và thêm mấy miếng vào miệng, lại cầm thêm một cái bánh mì rồi đuổi theo, lúc chạy đến cửa còn không cẩn thận đâm phải một nam nhân trẻ tuổi đang đi vào.

"Ngươi không sao chứ?" Nam nhân trẻ tuổi kịp thời đỡ lấy cánh tay Cách Ngôn.

"Không có việc gì, cảm ơn." Cách Ngôn liếc mắt nhìn gã, phát hiện là một nam nhân trẻ tuổi diện mạo tuấn mỹ, mặt mày mang nét phong lưu, quan trọng nhất chính là không quen biết, cậu vội vàng kéo tay gã ra rồi đuổi theo Rex.

Nam nhân trẻ tuổi tuấn mỹ còn muốn nói thêm mấy câu với cậu, lúc này thân ảnh Cách Ngôn đã chui vào trong đám người, nam tử nhìn chằm chằm nơi cậu biến mất rồi cười rộ lên, gã rũ mắt đưa tay lên mũi, tựa như có thể ngửi được hương vị nhiệt độ cơ thể truyền đến, khẽ cười một tiếng, "Thơm quá, quả nhiên là cực phẩm."

Mặt trời ngả về phía tây, rặng mây đỏ che kín nửa không trung, mây đỏ cuồn cuộn đầy trời, hiện ra cảnh quan tráng lệ.

Ban đêm thành Lamarck rất ít khi có người ở bên ngoài, đặc biệt là người đi đơn lẻ hoặc nhân số không nhiều, bởi vì ban đêm ở nơi này thường xuyên phát sinh chuyện chém gϊếŧ, xong việc cũng không có người quản, cho nên trừ phi là việc tất yếu nếu không ai cũng cố gắng chờ ở trong nhà.

Rex thuê phòng ở một quán rượu, Cách Ngôn mới đi vào đã nghe được tiếng cửa phòng đóng sập lại, xoay người chỉ kịp nhìn thấy một cái bóng màu đen, lưng đập lên vách tường, một thân hình có cảm giác cực kỳ áp bách bao trùm trên người cậu, vừa ngẩng đầu đã bị Rex dùng sức hôn.

Cách Ngôn trừng mắt nhìn khuôn mặt anh tuấn gần trong gang tấc của Rex, ngũ quan y không tinh xảo mà lại cứng rắn, sắc bén như đao, đầu lưỡi không chút lưu tình xông tới, thô bạo hôn cắn, rất nhanh cậu đã thấy hương vị rỉ sắt tràn ra trong miệng, đó là hương vị của máu, sau đó đai lưng bị kéo xuống, cái quần lỏng lẻo bị Rex cởi ra, hạ thân liền cảm thấy lạnh lẽo. Cách Ngôn phát hiện Rex đang làm thật, lúc cậu muốn kéo quần lên thì lại bị y chen vào, hai chân không thể khép lại được.

"Anh tự nhiên phát điên cái gì?" Miệng vừa được rảnh rỗi Cách Ngôn lập tức dùng sức đẩy Rex ra, phát hiện môi mình đã sưng lên.

Cơ ngực cường tráng của Rex không bị đẩy ra, cánh tay rắn chắc ôm eo cậu đột nhiên nhấc cậu lên siết vào lòng, Cách Ngôn sợ ngã nên theo bản năng dùng hai cái chân trắng nõn kẹp lấy eo y, vì thế biến thành tình trạng cậu cưỡi trên người y, chờ cậu nhận ra mình đang làm gì thì cả người đều choáng váng, thấy Rex muốn đi về phía giường, cậu vội vàng kẹp chặt eo y, như thể làm vậy là có thể ngăn cản y.

"Anh đủ rồi đấy, giờ không phải lúc để làm loại chuyện này, nói không chừng tên Schald kia sẽ tới ngay đêm nay, đến lúc đó làm sao đây?"

"Hơn hai giờ nữa mới đến nửa đêm, vậy là đủ rồi." Giọng Rex khàn khàn, đôi mắt cũng đỏ ngầu, hiển nhiên không có khả năng thay đổi chủ ý của y.

wattpad.com/user/daudo0902

Cách Ngôn lập tức buông hai chân ra, nhưng mà vô dụng, tay Rex ôm lấy mông cậu, không cố sức chút nào chống đỡ trọng lượng cả người cậu, còn cậu vì thân thể trượt xuống một chút nên càng cảm nhận rõ ràng du͙© vọиɠ của Rex hung mãnh bao nhiêu, sắc mặt thoáng chốc đại biến.

"Anh thả tôi xuống, tôi nói thật đấy, sao anh biết nửa đêm gã mới tới, biết đâu lát nữa gã sẽ tới luôn đấy." Cách Ngôn hấp hối giãy giụa.

Rex hừ cười một tiếng, "Phải không, như vậy không phải càng tốt à, chẳng phải em muốn câu dẫn gã xuất hiện sao, để gã nhìn thấy biểu hiện trên giường của em tốt như thế nào, như vậy gã sẽ càng không quên được em, đúng chứ?"

Cách Ngôn tái mặt, má nó, cuối cùng cậu cũng biết vì sao người này tự nhiên động dục rồi, hoá ra là đang ghen, từ này cũng thật là mới mẻ, nhưng không biết vì sao trong lòng cậu đột nhiên nảy lên một tia mừng thầm nho nhỏ, tên Rex vô tâm vô phế này thì ra cũng sẽ ghen.

Ý niệm vừa mới nảy ra đã bị Rex ném lên trên giường, Cách Ngôn bò dậy, Rex nhanh chóng cởϊ qυầи áo trên người, để lộ nửa người trên tinh tráng, đường cong cơ bắp hoàn mỹ làm cậu nhìn mà suýt chảy nước miếng, sau đó cậu bị y đè dưới thân, Cách Ngôn nhân cơ hội sờ lên cơ bụng y, vừa hâm mộ lại ghen tị. Nguyên thân chỉ là một con gà luộc, cũng không biết là do vấn đề thể chất hay do cậu rèn luyện không đủ, đã lâu như vậy rồi nhưng cậu vẫn không có thể rèn ra cơ bụng hoàn mỹ với đường cong rõ ràng và tràn ngập sức bật giống như Rex được.

Rex cúi xuống hôn lấy bờ môi cậu lần nữa, Cách Ngôn bị hôn đến nhũn cả người, chóp mũi tràn ngập hương vị của y, đầu óc cậu mơ màng quên luôn chuyện phản kháng, chờ đến khi tay Rex dời xuống cậu mới như bị ấn phải chốt mở nào đó, đột nhiên tỉnh táo lại, vội vàng bắt lấy tay y.

"Từ từ, tôi muốn hỏi anh một vấn đề."

"Hửm?" Đôi mắt tràn ngập du͙© vọиɠ của Rex liếc qua mặt cậu, thân thể và tứ chi vì phải ẩn nhẫn du͙© vọиɠ nên có chút cứng đờ, hiển nhiên y vẫn đang kiềm chế du͙© vọиɠ của mình, giây tiếp theo có lẽ sẽ lập tức bùng nổ.

"Lúc trước anh đột nhiên rời đi có phải vì ghen không?" Cách Ngôn không chớp mắt nhìn thẳng vào mắt y, đáy mắt hiện lên quang mang hưng phấn kích động.

Biểu tình của Rex không biến hóa chút nào, y không trả lời, không biết là cam chịu hay là cảm thấy không cần phải trả lời, nhưng mặc kệ là cái nào thì Cách Ngôn cũng đã nhận được đáp án, cậu vui vẻ nói: "Nếu anh ghen thì phải nói sớm chứ, tôi chắc chắn sẽ chăm sóc tâm trạng của anh."

"À." Rex nhìn chằm chằm đôi mắt cậu, du͙© vọиɠ trong mắt bỗng nhiều thêm ý cười thâm trầm, nửa người dưới chọc cậu một cái, "Nếu đã như vậy thì hiện tại em đến chăm sóc tâm trạng của ta một chút đi, ta muốn cùng em làʍ t̠ìиɦ."

Cách Ngôn: "......"

Vì thế hai giờ tiếp theo, Cách Ngôn dùng bản thân "chăm sóc" Rex từng phút từng giây.

_Hết chương 167_
« Chương TrướcChương Tiếp »