Chương 164: BỊ TRUY NÃ?

CHƯƠNG 164: BỊ TRUY NÃ?

Thần Điện Quang Minh sẽ trở lại trấn nhỏ nên Rex và Cách Ngôn cũng không ở lại lâu, sau khi giải quyết chuyện của Gustav thì họ lập tức rời đi.

Ba vị trưởng thôn biết Rex rất lợi hại, có thể đánh bại người Thần Điện Hắc Ám, thậm chí còn gϊếŧ vài tên nên có chút lưu luyến không rời.

Hai người rời đi được hai giờ thì trấn nhỏ Adela nghênh đón đoàn người có hơi chật vật của Thần Điện Quang Minh trở về, đoàn người đi thẳng đến hướng nhà trưởng thôn mà mình ở nhờ. Ba vị trưởng thôn nghe bọn họ đã về liền chạy tới.

"Trong lúc chúng ta rời đi có ai vào trấn nhỏ từ Bình Nguyên Hoang Vu không?" Kỵ sĩ của Quentin được lão chỉ thị không khách khí bắt lấy trưởng thôn Giáp, thô lỗ ngạo mạn hỏi. Sau khi Huge bị tách ra Quentin cũng không biết gã đã bị Rex gϊếŧ.

Trưởng thôn Giáp khϊếp sợ, có vẻ hành vi của Thần Điện Quang Minh đã dọa đến ông.

Micah không vui liếc kỵ sĩ một cái, đối phương lập tức rút tay về, hắn nhanh chóng đứng ra trấn an trưởng thôn đang kinh sợ, "Xin lỗi, chuyện này rất quan trọng đối với chúng ta, xin trưởng thôn nói rõ một chút, có phải có một đám người lùn tiến vào trấn nhỏ hay không."

"Người lùn? Không, không có." Trưởng thôn Giáp nói chuyện lắp bắp, nếu thực sự có người lùn thì bọn họ đã sớm nhảy dựng lên vì kích động rồi.

"Chẳng lẽ đám người lùn kia không vào trấn nhỏ mà vẫn đang ở Bình Nguyên Hoang Vu? Chuyện này không có khả năng!" Quentin lập tức đứng ra phản bác, thần sắc cực kỳ sốt ruột. Người khác cho rằng lão đang suy nghĩ vì Thần Điện Quang Minh, thực ra là vì chính lão. Không cần bắt được tất cả người lùn, chỉ cần một tên thôi, với lão mà nói đó chính là một phần công lao cực lớn. Lão ngồi ở vị trí giáo chủ này đã lâu lắm rồi, nếu có thể lấy được phần công lao đó thì ngày sau cơ hội được tấn chức đại giáo chủ của lão sẽ cao hơn rất nhiều. Trăm lợi không một hại, vì thế lão là người muốn bắt được tộc Người Lùn hơn bất cứ kẻ nào.

"Tộc Người Lùn thực lực không cao, Bình Nguyên Hoang Vu lại vô cùng nguy hiểm, còn có Thần Điện Hắc Ám nữa, bọn chúng không thể mạo hiểm xuyên qua Bình Nguyên Hoang Vu, có thể chúng đã trốn đi hay không?"

Sau khi bọn họ rời khỏi Thế Giới Dưới Lòng Đất thì đã đánh với Thần Điện Hắc Ám một trận ở bên ngoài, kết quả vì thực lực tương đương nên hai bên đều không làm gì được đối phương, Thần Điện Hắc Ám rời đi từ Bình Nguyên Hoang Vu, Thần Điện Quang Minh thì hồi trấn nhỏ, lúc này mới có hình ảnh chật vật mà ba vị trưởng thôn nhìn thấy.

banhmidaudo.wordpress.com

Quentin không muốn từ bỏ như vậy, lại hỏi trừ người lùn ra còn ai.

Trưởng thôn Giáp do dự một chút mới nói ra Rex và Cách Ngôn.

"Bọn họ chính là người ở cùng tên Gustav kia? Hai người đó tên là gì, vì sao lại vào Bình Nguyên Hoang Vu?" Đôi mắt Quentin chợt trở nên sắc bén, thời gian rời đi của hai người quá khéo, làm lão không thể không hoài nghi.

"Hai người một tên Alan, một tên Cách Ngôn. Vì sao lại đến Bình Nguyên Hoang Vu thì chúng ta cũng không rõ lắm, Gustav còn mất tích, chúng ta cũng đang lo." Trưởng thôn Giáp thở ngắn than dài. Hiện tại bọn họ chỉ hy vọng Gustav nhanh trở về.

"Ngươi nói cái gì!" Quentin kích động, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, túm lấy áo trưởng thôn Giáp nhấc lên, khuôn mặt trưởng thôn Giáp có nửa người lơ lửng trên không dần đỏ lên, lão cả giận nói: "Người tên Alan có tóc vàng mắt xanh, người còn lại thì tương đối gầy yếu, có tóc mái nâu và đôi mắt lam phải không?"

"Sao giáo chủ đại nhân lại biết?" Trưởng thôn Giáp theo bản năng hỏi lại, ông biết những người Thần Điện Quang Minh này còn chưa gặp qua Rex và Cách Ngôn.

Mặt Quentin trầm như nước, đương nhiên là lão biết rồi. Hai người đó từng hạ thấp mặt mũi lão trước mặt mọi người ở núi Ô Mông Kỳ, thậm chí còn hại lão làm mất Quang Minh Chi Hoa. Sau này lão mới biết con Nữ Hoàng Bọ Ngựa kia là Thần Thú khế ước của Đoàn dong binh Alice, còn tên tiểu tử tên Cách Ngôn là một Thuần Thú Sư Thần Cấp, Nữ Hoàng Bọ Ngựa do ai thuần hóa không cần nói cũng biết.

"Giáo chủ Quentin, Alan mà ngươi nói chẳng lẽ là Rex?" Micah không biết Rex và Cách Ngôn dùng tên giả, nhưng nghe thấy hình dung của lão hắn theo bản năng liền nghĩ đến Rex và đồng bạn của y, bề ngoài đều phù hợp.

"Không sai." Quentin không phủ nhận, trong mắt hiện lên vẻ tính toán, "Giờ ta đang hoài nghi việc tộc Người Lùn biến mất có lẽ có quan hệ với bọn chúng, tất cả chuyện này đều quá trùng hợp."

"Chẳng lẽ ngài muốn nói là bọn họ giấu tộc Người Lùn đi sao? Bọn họ giấu nhiều người như vậy bằng cách nào đây?" Micah có ấn tượng không tồi với Rex nên có thể rạch ròi mọi việc.

Nếu Quentin biết thì cũng không cần ở chỗ này suy đoán, "Ta xác thật không biết bọn chúng dùng phương pháp gì, nhưng không thể phủ nhận bọn chúng là người duy nhất trở lại từ Bình Nguyên Hoang Vu trong khoảng thời gian này, bọn chúng có hiềm nghi lớn nhất."

Micah lắc đầu, "Cho dù như thế thì ngài có thể làm gì, bọn họ không phải người Thần Điện Quang Minh, không có nghĩa vụ tiếp nhận việc kiểm tra của Thần Điện Quang Minh, huống chi ngài không có chứng cứ, hết thảy cũng chỉ là suy đoán của ngài mà thôi."

"Nếu Thánh Tử cho rằng bọn chúng không có vấn đề thì ta sẽ phái người đi điều tra chuyện này, đến lúc đó nếu ta tìm được tung tích của tộc Người Lùn, vậy nó sẽ không có quan hệ gì với Thánh Tử hết." Quentin hừ nhẹ một tiếng, nói trước.

"Đương nhiên, nếu ngài có thể tìm được tộc Người Lùn thì tất nhiên đó là công lao của ngài." Micah hơi mỉm cười, hắn căn bản không để bụng công lao gì cả.

Nhưng tin tức phát hiện tộc Người Lùn sinh sống trong Thế Giới Dưới Lòng Đất vẫn phải báo cho Thần Điện Quang Minh, đây chính là tin tốt cực lớn, tộc Người Lùn ẩn dật hơn một ngàn năm nay vẫn không có ai tìm được, cho dù hiện tại bọn họ lại biến mất nhưng cái Thế Giới Dưới Lòng Đất kia cũng có chút giá trị nghiên cứu.

Morgan của Thần Điện Hắc Ám đã rời đi, Quentin vội vã trở về tranh công lao, trưa hôm đó, một đám người Thần Điện Quang Minh cũng nhích người rời khỏi trấn nhỏ Adela.

Rex và Cách Ngôn liên tục lên đường, vì phòng ngừa người Thần Điện Quang Minh hoặc Thần Điện Hắc Ám đuổi theo, hai người không dừng lại ở thành thị gần nhất mà đi sang một hướng khác, cuối cùng ngủ lại ở một thôn xóm khói bếp lượn lờ. Đôi vợ chồng nông gia nhiệt tình hiếu khách đãi họ một bữa tối phong phú đến đêm mới về phòng.

Cách Ngôn quấn lấy Rex muốn vào nhẫn không gian sinh mệnh của y nhìn thử, cậu biết không gian không thể chuyên chở sinh mệnh giống như một căn phòng kín chỉ có bốn bức tường, còn thứ có sinh mệnh thì không biết trông như thế nào.

Rex thỏa mãn lòng hiếu kỳ của cậu.

Cách Ngôn vừa nói xong liền phát hiện khung cảnh xung quanh mình thay đổi, lập tức bị cảnh vật bốn phía cướp mất lực chú ý. Khác với không gian kín, nơi này là một mảnh lục địa nhỏ, bầu trời không có mặt trời nhưng có không khí, có gió, có mây, có cây cối, tựa như một thế giới thu nhỏ.

Phía xa có thể nhìn thấy thân ảnh tộc Người Lùn, bọn họ hình như đã quen với nơi này, dưới sự an bài của vài vị trưởng lão người lùn đang xây dựng phòng ốc đâu vào đấy. Khóe miệng Cách Ngôn nhếch lên, chẳng lẽ bọn họ tính định cư luôn trong nhẫn không gian à.

Nhưng bị cậu đoán đúng rồi. Khi tộc Người Lùn phát hiện nơi này và thế giới bên ngoài không khác nhau quá nhiều thì bọn họ lập tức nảy ra suy nghĩ vĩnh viễn định cư ở đây, lại còn không cần lo lắng lại bị Thần Điện Hắc Ám và Thần Điện Quang Minh tìm được.

Một lát sau, Cách Ngôn cảm thấy trước mắt chợt tối chợt sáng, xung quanh lại biến thành gian phòng đơn sơ ở nông gia, "Tôi còn chưa xem đủ, sao anh lại đưa tôi ra, anh có thể tự mình vào được mà?"

"Không thể."

Cách Ngôn bất ngờ, ngay sau đó cậu kể lại cảnh tượng mình nhìn thấy cho y nghe mà quên mất thân là chủ nhân chiếc nhẫn, tuy Rex không vào được nhưng y lại có thể cảm ứng được tình huống bên trong, "Vận khí của anh thật tốt, dù anh không thể đi vào nhưng thứ này cũng có thể bảo vệ người khác, tôi thấy tộc Người Lùn có vẻ đang định sau này sẽ ở trong đó không đi luôn, anh phải chuẩn bị tâm lý bị bọn họ ăn vạ."

Rex nhướng mày không tỏ ý kiến, mà sự thật chứng minh trực giác của Cách Ngôn đúng.

Tộc Người Lùn lợi dụng mấy ngày hai người lên đường để xây dựng rất nhiều nhà ở trong thế giới nhẫn của Rex, già trẻ lớn bé vô cùng vui vẻ, không đến mấy ngày họ cũng đã thoát khỏi sự tuyệt vọng khi chủng tộc đối mặt với diệt vong, bọn họ thậm chí còn bảo Gustav đến thương lượng với Rex, nói tộc Người Lùn sau này sẽ ở trong nhẫn không gian, dù phải trả cái giá nào cũng nguyện ý.

Thế giới trong nhẫn không có non xanh nước biếc, người bình thường có lẽ không thể sống lâu dài ở trong đó được, nhưng tộc Người Lùn lại khác, bọn họ đã sống ở Thế Giới Dưới Lòng Đất dưới Bình Nguyên Hoang Vu và trấn nhỏ Adela cả ngàn năm, già trẻ lớn bé chưa từng bước ra ngoài nên thế giới trong nhẫn giống như được tạo ra vì họ vậy.

wattpad.com/user/daudo0902

Rex tựa hồ cũng không bất ngờ, thậm chí y không chút do dự mà đồng ý, dứt khoát đến mức khiến Cách Ngôn có hơi ngoài ý muốn, cậu cảm thấy Rex không phải kiểu chủ động ôm phiền toái vào người, thế nên cậu hỏi y.

"Người Thần Điện Hắc Ám biết chúng ta đã cùng Gustav đi qua nơi đó, tất nhiên bọn chúng đã nhận định chúng ta biết chỗ của tộc Người Lùn, nếu như làm thế nào cũng không tránh được thì không cần lãng phí thời gian vào những việc không cần thiết nữa."

Cách Ngôn vừa nghe liền biết y đang tính toán cái gì, không thể không nói Rex quả nhiên tương đối âm hiểm xảo trá, lúc trước mới nói không cần toàn bộ bảo khố của người ta, sau lưng đã bất động thanh sắc thu bảo khố vào trong túi của mình.

Hai ngày sau bọn họ rốt cuộc cũng đến một tòa thành gần biên cảnh đế quốc Kayla, nhưng lúc bọn họ đang chuẩn bị xếp hàng vào thành thì nội dung cuộc đối thoại của hai người bên cạnh lại khiến bọn họ chú ý.

"Gần đây không biết tại sao thành Val lại như thế này, rõ ràng hai ngày trước còn không có yêu cầu gì với người vào thành, hiện tại muốn vào thành phải xếp hàng còn chưa tính, thế mà còn bị hỏi hết cái này đến cái kia."

"Thế còn nhẹ đấy, ngươi không thấy thôi, ngày hôm qua có mấy người xui xẻo lắm, bọn họ không chỉ bị hỏi tới hỏi lui mà còn bị mang đi, nghe qua có vẻ do hành tung của bọn họ khả nghi, sau đó cũng không biết có được thả ra hay không."

"Tình huống này là sao?"

"Cụ thể ta cũng không rõ lắm, nhưng hình như là đang tìm người, người bị mang đi trên cơ bản đều một cao một thấp, một người mắt xanh tóc vàng đi cùng một người tóc nâu."

"Shh, mỗi lần vương thất làm to chuyện người xui xẻo cuối cùng còn không phải là bình dân chúng ta hay sao, thật không hiểu họ nghĩ như thế nào, những đặc trưng này tùy tiện cũng vơ được một nắm trên phố, không một bức họa, ai biết loại tình huống này còn tiếp diễn đến ngày nào tháng nào. Hơn nữa ta nghe nói không chỉ vào thành mới bị kiểm tra mà đi qua cổng biên cảnh cũng bị kiểm tra, không ít thương đội đế quốc Arthurlanca bị coi là đối tượng kiểm tra trọng điểm, hàng hóa bị kiểm đến lung tung rối loạn, tiếng oán than dậy đất."

"Quên đi, đừng nói việc này nữa, miễn để binh lính thủ thành nghe được lại tưởng chúng ta có vấn đề, sắp đến phiên chúng ta rồi, mau đi thôi."

Hai người đi rồi, Rex và Cách Ngôn cũng không xếp hàng nữa, đặc thù mà hai người đó nói thấy thế nào cũng giống bọn họ.

_Hết chương 164_