Chương 162: CHÚA CỨU THẾ

CHƯƠNG 162: CHÚA CỨU THẾ

"Anh không động lòng sao? Là một phần đấy." Cách Ngôn nhân lúc Gustav còn chưa tìm tới hỏi Rex, cậu rất động lòng.

Rex hé mắt nhìn cậu, hỏi ngược lại: "Một phần là đủ rồi?"

Cách Ngôn sửng sốt, phản ứng này hơi khác cậu nghĩ, "Chẳng lẽ anh chuẩn bị...... bằng mặt không bằng lòng?"

Rex đột nhiên duỗi tay vò loạn tóc của cậu, tóc giả trên đỉnh đầu rơi xuống, Cách Ngôn sợ hãi vội vàng nhặt tóc giả lên đội, vừa quay đầu thì thấy Gustav cách đó không xa lộ vẻ kinh ngạc.

"Cách Ngôn huynh đệ, sao tóc ngươi lại... màu đen?"

Xong rồi, bị phát hiện rồi.

"Bởi vì sợ bị người khác hiểu lầm nên ta mới đội tóc giả." Cách Ngôn chột dạ giải thích.

Gustav lại không dễ lừa như thế, ông cẩn thận nhìn hai mắt Cách Ngôn, phiến kính trên mắt dù sao cũng là giả, lại còn khá dày, nhìn kỹ vẫn có thể nhìn ra, sắc sắc mặt ông tức khắc thay đổi, "Chẳng lẽ ngươi chính là người có đặc thù song hắc trong truyền thuyết?"

Cách Ngôn muốn phủ nhận nhưng nhìn thấy biểu tình vô cùng khϊếp sợ của Gustav, cậu cảm thấy dù mình nói cái gì ông chắc chắn cũng sẽ không tin, cậu liền xả lửa giận lên người Rex, "Đều tại anh, tự nhiên vò tóc giả của tôi làm gì, giờ thì hay rồi."

"Cách Ngôn tiểu huynh đệ, xin ngươi nhất định phải cứu tộc Người Lùn." Gustav thu lại khϊếp sợ trong mắt, bỗng trở nên cực kỳ nghiêm túc.

"Thực lực của ta rất kém, chỉ sợ không giúp được tộc Người Lùn." Cách Ngôn lập tức lắc đầu, cầu Rex còn được chứ cầu cậu có ích lợi gì, cậu còn đang nghĩ cách bảo vệ chính mình đây này.

"Không, ngươi nhất định có thể." Gustav kiên định không rời.

Rex che trước mặt Cách Ngôn, ánh mắt sắc bén, "Ông biết chuyện gì rồi?"

banhmidaudo.wordpress.com

"Vạn năm trước tổ tiên tộc Người Lùn đã để lại một tiên đoán, tiên đoán này chính là khi thần linh lại xuất hiện trên mặt đất, tai nạn sẽ buông xuống lần nữa, tộc Người Lùn cũng sẽ bị huỷ diệt, chỉ có vận mệnh chi tử mới có thể giải cứu bọn họ, mà vận mệnh chi tử này có một điểm đặc biệt, chúng ta phỏng đoán rất có thể đó là song hắc chi tử. Vạn năm trước địa vị của người có đặc thù song hắc kỳ thật không giống hiện tại, lúc đó họ rất được tôn sùng, sau đó không biết đã xảy ra chuyện gì mà song hắc chi tử bị dán tội khinh nhờn thần minh, vì thế họ bị Thần Điện Quang Minh đuổi đi. Thần Điện Quang Minh có địa vị cực cao ở đại lục Azeroth, bọn chúng nói song hắc chi tử khinh nhờn thần minh, tất cả mọi người đều tin, dần dà tạo thành địa vị hiện tại của song hắc chi tử."

Cái này là Gustav nghe lão sư nói, còn chân tướng từ vạn năm trước thì chắc chắn không được ghi lại trong lịch sử loài người, nhưng tộc Người Lùn thì khác, bọn họ vốn đã chán ghét Thần Điện Quang Minh nên trong lịch sử tộc Người Lùn có ghi lại.

"Nhưng cái này thì liên quan gì đến tộc Người Lùn?" Cách Ngôn hỏi.

"Đương nhiên là có, trong trận chiến nổ ra vạn năm trước, tộc Người Lùn chịu ảnh hưởng lớn nhất, gần như đã bị diệt sạch, nếu không nhờ song hắc chi tử thì hiện tại không còn tộc Người Lùn nữa rồi."

"Chuyện ông nói là chuyện vạn năm trước, cũng không phải hiện tại......" Không thể hiểu nổi vì sao chỉ làm rơi tóc giả lại biến thành chúa cứu thế của tộc Người Lùn, Cách Ngôn biết rõ ràng bản thân mình nặng bao nhiêu ký có ý muốn nói cho ông biết chân tướng, nhưng đối phương tựa hồ không nghe vào tai.

Rex đột nhiên kéo cậu lại, nói với Gustav đang kích động: "Chúng ta đã biết, ông đi thông tri chuyện này cho năm vị trưởng lão tộc Người Lùn trước, nếu bọn họ cũng nghĩ như vậy thì lại đến tìm chúng ta thương lượng."

Gustav lập tức đi tìm lão sư của mình.

"Chúng ta làm gì có biện pháp nào?" Cách Ngôn đẩy đẩy Rex.

Rex lấy đi bộ tóc giả cậu vừa tùy tiện đội lên, vì đã một khoảng thời gian không cắt nên tóc mái đã sắp dài đến mắt, ánh mắt thâm thúy của y dừng trên khuôn mặt tinh tế của cậu, "Em không có, ta có."

Vẻ mặt Cách Ngôn lập tức trở nên sinh động.

Đúng lúc này mặt đất bỗng hơi chấn động, không bao lâu sau Gustav vô cùng lo lắng chạy tới, "Cách Ngôn, Rex, năm vị trưởng lão mời các ngươi qua một chuyến."

Chưa đến nửa giờ hai người lại gặp năm người Sullivanus, lúc này lập trường của họ đã thay đổi, chỉ thấy năm vị trưởng lão tộc Người Lùn 'cốp' một tiếng quỳ trên mặt đất.

"Cầu xin Thánh Tử song hắc cứu tộc Người Lùn chúng ta."

"Ta biến thành Thánh Tử song hắc từ khi nào vậy?" Cách Ngôn xấu hổ nhìn về phía Rex và Gustav, còn song hắc, vì tránh thân phận này nên cậu đã cố chịu nỗi đau mà phiến kính mang tới cho đến bây giờ.

Gustav giải thích: "Đối với tộc Người Lùn mà nói thì ngài chính là Thánh Tử của bọn họ."

"Chắc các ngươi tìm lầm người rồi, ta đúng là song hắc, nhưng hẳn là không phải vận mệnh chi tử mà tộc Người Lùn chờ đợi, các ngươi nghe ta nói." Cách Ngôn giơ lên tay ngăn bọn họ lại ngay lúc họ đang định phản bác, "Nhưng ta biết vận mệnh chi tử có thể cứu tộc Người Lùn là ai, các ngươi đứng lên ta sẽ nói cho các ngươi."

Năm người Sullivanus lập tức đứng lên dù độ cao cũng không khác lúc quỳ là bao, bọn họ khom người nói: "Mời Thánh Tử song hắc khai sáng."

"Chính là y." Cách Ngôn chỉ Rex vẻ mặt lãnh khốc bên người cậu, lúc trước cậu liều mạng gọi vận mệnh chi tử nhiều lần như vậy cũng không phải là nói giỡn, lúc Gustav nhắc tới bốn chữ 'vận mệnh chi tử bốn' cậu liền nghĩ đến Rex.

Sáu người bao gồm cả Gustav đều ngẩn ra.

"Thánh Tử có gì chứng minh y là vận mệnh chi tử?" Sullivanus càng hy vọng đó là Cách Ngôn. Vừa nhìn là biết cậu là người dễ ở chung, còn cảm giác mà Rex đem lại cho lão lại tương đối tàn nhẫn máu me, cho dù sát khí trên người y được che giấu khá sâu nhưng tộc Người Lùn lại rất mẫn cảm ở phương diện này.

Cách Ngôn cười nói: "Chỉ bằng việc y là ma pháp sư toàn hệ có đủ không?"

Cả đại lục Azeroth không có lấy một ma pháp sư toàn hệ, 5000 năm nay cũng không xuất hiện bất cứ ai, đương nhiên có thể xưng là vận mệnh chi tử. Trên thực tế trong lịch sử của tộc Người Lùn cũng có một ma pháp sư toàn hệ từng được xưng là chúa cứu thế được ghi lại, so với biên niên sử thiếu hụt của mấy đại đế quốc trên đại lục Azeroth thì đầy đủ hơn nhiều.

"Lời này là thật?" Khuôn mặt già nua của Sullivanus run nhẹ vì kích động, ánh mắt nhìn Rex tràn ngập hy vọng.

Song hắc chỉ là do tộc Người Lùn phỏng đoán, cũng không có quá nhiều căn cứ, nhưng ma pháp sư toàn hệ thì khác, trên đại lục Azeroth chỉ từng xuất hiện một ma pháp sư toàn hệ duy nhất, cũng chính là chúa cứu thế của đại lục này.

Rex dùng sự thật nói họ biết đáp án, chín loại màu sắc tượng trưng cho chín loại nguyên tố ma pháp xuất hiện trên đầu ngón tay y, màu sắc in vào trong mắt năm vị trưởng lão tộc Người Lùn, thoáng chốc làm bọn họ lệ nóng doanh tròng, không thể ngờ khi tộc Người Lùn sắp bị diệt vong lại tìm được vận mệnh chi tử trong lời tiên đoán. Nghĩ vậy, năm vị trưởng lão tộc Người Lùn lại quỳ xuống lần thứ hai.

"Lúc trước là chúng ta không đúng, xin ngài tha thứ, cầu xin ngài cứu tộc Người Lùn, chúng ta nguyện ý dâng toàn bộ bảo khố của mình cho ngài, thậm chí cả kỹ thuật rèn của tộc Người Lùn, xin ngài phù hộ tộc Người Lùn, giúp tộc Người Lùn thoát khỏi nguy cơ diệt vong." Sullivanus không còn cố kỵ nữa, bọn họ không tin nhân loại nhưng lại tin Thánh Tử song hắc đã từng có ân với tộc Người Lùn, cả vận mệnh chi tử trong lời tiên đoán của tộc Người Lùn nữa. Ở trong lòng bọn họ, lời tiên đoán của tổ tiên tuyệt đối không sai.

Nội tâm Gustav chấn động không thôi, bảo khố của tộc Người Lùn đúng là rất hấp dẫn, nhưng thứ quý giá chân chính chính là kỹ thuật rèn của bọn họ, tuy ông là đồ đệ của lão sư nhưng trên thực tế ông còn chưa học được một phần mười kỹ thuật rèn của họ, trừ việc ông không đủ tư chất ra thì còn nguyên nhân quan trọng là tộc Người Lùn không dễ dàng dạy kỹ thuật rèn của mình cho nhân loại.

Đương nhiên Gustav chưa bao giờ oán hận, có thể học được một chút da lông từ chỗ tộc Người Lùn cũng đã đủ khiến ông vô cùng hưởng thụ rồi, nhưng cũng vì ông quá hiểu tính tình của tộc Người Lùn nên mới vô cùng khϊếp sợ với lời của đại trưởng lão Sullivanus.

wattpad.com/user/daudo0902

"Ngươi chắc chắn đều cho chúng ta?" Rex bình tĩnh, rất khó để thấy sự động lòng từ thanh âm hoặc biểu tình của y, bộ dáng sâu xa khó hiểu ngay cả người bên gối là Cách Ngôn cũng không nhìn ra rốt cuộc y đang nghĩ cái gì.

Sullivanus không do dự chút nào, "Chỉ cần ngài nguyện ý phù hộ tộc Người Lùn, tộc Người Lùn nguyện dâng lên tất cả."

"Tộc Người Lùn nguyện dâng lên tất cả." Bốn vị trưởng giả Hoff cũng đồng thời lặp lại một lần.

Tộc nhân đều sắp bị diệt sạch, bọn họ còn cần mấy thứ kia làm gì. Đây là tộc Người Lùn, bọn họ cố chấp nhưng cũng đơn thuần, không bị mê hoặc bởi thế tục, nhưng nguyên nhân chính vì bọn họ có kỹ thuật mà nhân loại mơ ước nên dù bọn họ đã trốn xuống lòng đất vẫn bị buộc phải đi đến bước này.

Cách Ngôn trộm túm lấy quần áo sau lưng Rex, nếu y thật sự có biện pháp thì đồng ý đi, dù sao cũng không có hại gì với hai người.

"Ta có thể giúp các ngươi." Rex nói, ánh mắt nhẹ nhàng đảo qua người họ, "Ta không cần toàn bộ bảo khố của các ngươi, chúng ta sẽ lấy đi thứ thích hợp, còn lại các ngươi tự mình an bài."

Năm người Sullivanus càng thêm cảm kích hai người.

"Hiện tại cho các ngươi hai giờ đi thông tri những người khác, sắp xếp tốt rồi tập hợp ở cái cột này, hai giờ sau ta qua, Thần Điện Hắc Ám và Thần Điện Quang Minh bên kia đành nhờ các ngươi trước giữ chân trước." Rex không nói sẽ dùng biện pháp gì bảo vệ bọn họ, năm người Sullivanus cũng không hỏi, vội vội vàng vàng đi thông tri tộc nhân của mình.

Rex xoay người đi.

"Anh muốn đi đâu?" Cách Ngôn nhanh chóng đuổi theo.

"Đi nhìn thử bảo khố của tộc Người Lùn."

Có chìa khóa tộc Người Lùn đưa, hai người tiến vào bảo khố được toàn bộ đại lục thèm nhỏ dãi một cách dễ dàng, chỉ trong chốc lát Rex đã cầm một cái chai trong suốt đi ra, trong chai là một ít chất lỏng màu vàng.

"Đây là cái gì?" Cách Ngôn hỏi.

"Năng lượng lấy ra từ Phách Tâm Thạch." Rex phân ra một nửa cho cậu, bảo cậu nắm bắt thời gian tăng cường thực lực của mình.

Cách Ngôn sửng sốt, "Sao anh biết tộc Người Lùn có loại đá này?" Một nửa này nhìn qua ít nhất cũng cần mười mấy viên Phách Tâm Thạch mới đủ, nói cách khác là có mười lăm mười sáu giọt.

"Tộc Người Lùn và tộc Cự Long đều thích sưu tầm bảo vật, chỉ là không khoa trương như tộc Cự Long mà thôi, có chỗ năng lượng này cũng chẳng có gì lạ." Rex cực kỳ bình tĩnh, phảng phất như hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay y.

Cách Ngôn phục y sát đất, "Anh phải đột phá ngay bây giờ?"

"Hiện tại phải đột phá lên Đại Kiếm Sư mới có thể cứu tộc Người Lùn, cụ thể sau này sẽ giải thích với em." Rex nói xong thì đi tìm một chỗ trống trải ngồi xuống, bắt đầu kế hoạch đột phá.

Cách Ngôn không dứt khoát như y, thực lực của cậu không cao bằng Rex, tùy tiện nuốt mười mấy giọt năng lượng cậu sợ mình sẽ bị căng chết, vì thế một lần cậu chỉ luyện hóa hai giọt, hai giọt đã đủ khiến thực lực của cậu tiến bộ vượt bậc, chướng ngại giữa Kiếm Sĩ cao giai và Đại Kiếm Sĩ cứ lặng yên không một tiếng động vượt qua như vậy.

Chờ cậu luyện hóa xong giọt thứ năm sáu thì nguyên tố trong không khí bỗng rung chuyển, mở mắt liền phát hiện nguyên tố xung quanh đang lấy Rex làm trung tâm mà bị hút qua, giằng co hơn nửa giờ mới dừng lại, còn kinh động tộc Người Lùn làm họ chạy tới, thấy hai người đang tu luyện mới không đến gần.

Tốc độ luyện hóa của Rex nhanh hơn Cách Ngôn, trong nháy mắt trên tay y đã xuất hiện một quả gì đó sáng óng ánh, nó chính là Long Tiên Quả, có thể gia tăng xác suất đột phá. Loại quá đó không quá lớn, Rex chỉ cắn hai miếng đã hết, thịt quả vào trong cơ thể liền hóa thành năng lượng nhẹ nhàng đi khắp toàn thân.

Cách Ngôn không tiếp tục mà nhìn chằm chằm Rex, một bên xem tình hình một bên bảo hộ bên người y, ứng phó mọi chuyện có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

Lúc này chấn động mặt đất càng ngày càng rõ ràng, hai người lùn trẻ tuổi xông tới.

"Không được rồi, Thần Điện Quang Minh và Thần Điện Hắc Ám sắp vào Thế Giới Dưới Lòng Đất."

_Hết chương 162_