Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

Chương 161: THỈNH CẦU VÀ GIAO DỊCH

« Chương TrướcChương Tiếp »
CHƯƠNG 161: THỈNH CẦU VÀ GIAO DỊCH

Chỉ qua vài phút đã chết mất ba người, đối với Thần Điện Hắc Ám mà nói hẳn là tổn thất không nhỏ, dù sao muốn Thần Điện phái người tới đây thì ít nhất cũng phải mất nửa tháng, bọn chúng không có thời gian nên hiện tại chết một người là tổn thất một người, nhưng bởi vì chúng đang lạc nhau nên vẫn chưa biết có ba thành viên đã chết.

Lợi dụng cơ quan thông đạo, Gustav thành công làm một người phân tán khỏi đại đội Thần Điện Hắc Ám lần thứ hai, sau đó gã lại bị Rex lưu loát giải quyết.

Nhưng làm bọn họ ngoài ý muốn chính là Thần Điện Quang Minh cũng có người lạc khỏi đại đội.

Người này không phải ai khác mà chính là tâm phúc Huge của giáo chủ Quentin. Gã mở đường phía trước, vì không cẩn thận ấn phải một cái cửa hở, chưa kịp nói lời nào đã rơi vào.

Khi đội kỵ sĩ của Quentin xông tới thì cánh cửa kia đã không mở được nữa.

"Tìm, lập tức tìm cho ta!" Quentin kinh hãi, mất đi tâm phúc là Huge tương đương với việc mất một cánh tay phải mạnh mẽ ở chỗ này, vạn nhất có chuyện gì thì lão sẽ không có người tín nhiệm để giao phó.

"Quentin thúc thúc, cơ quan nơi này rất tinh vi, thông đạo lại loanh quanh lòng vòng, nếu tùy tiện hành động chúng ta sẽ dễ bị phân tán." Micah ôn hòa khuyên nhủ.

Quentin nhăn mày, hơi không vui nói: "Chẳng lẽ ý Thánh Tử là muốn ta cứ làm ngơ Huge đang gặp nạn?"

"Đương nhiên không phải." Đôi mắt như đá quý màu lam của Micah lộ ra quang mang tự tin sáng rực, "Từ khi chúng ta tiến vào, nơi này tuy nhiều thông đạo nhưng đến giờ chúng ta cũng không gặp phải nguy hiểm gì chứng tỏ cơ quan nơi này rất có khả năng là dùng để tách người ra, với lý do đó, Huge hẳn là chỉ tạm thời phân tán với chúng ta, sẽ không gặp nguy hiểm quá lớn, từ giờ chúng ta cần chú ý hơn, đừng tiếp tục để cơ quan ở đây có cơ hội tách ra chúng ta ra là được."

Lời này tất nhiên bị ba người Gustav nghe thấy.

"Vị Thánh Tử này đúng là rất thông minh, hắn thế mà có thể đoán được tám chín phần mười chân tướng." Gustav kinh ngạc cảm thán. Cứ như vậy thì họ không dễ hành động nữa, không hổ là Thánh Tử Thần Điện Quang Minh, quả nhiên không thể khinh thường.

"Cứ xử lý tên Huge lạc đàn kia trước đã." Cách Ngôn đề nghị.

banhmidaudo.wordpress.com

Gustav kỳ quái liếc cậu một cái: "Các ngươi không thích Thần Điện Quang Minh à?"

"Vì sao chúng ta phải thích Thần Điện Quang Minh?" Cách Ngôn không để bụng hỏi lại.

"Thần Điện Quang Minh ở đại lục Azeroth dù sao cũng là hóa thân của ánh sáng chính nghĩa, rất nhiều người tín ngưỡng thần Quang Minh, người thích Thần Điện Quang Minh rất nhiều, ta cho rằng các ngươi hẳn cũng có hảo cảm với Thần Điện Quang Minh chứ." Lời này kỳ thật cũng mang theo ý thử.

"Đó là những người không hiểu Thần Điện Quang Minh mới bị lừa, người được xưng là chính nghĩa chi sĩ chưa chắc đã là chính nghĩa, cũng có khả năng là khoác bề ngoài chính nghĩa, bên trong lại ngầm làm ra những hành động không thể coi là người. Tuy ta không biết Thần Điện Quang Minh đã làm những chuyện xấu xa gì, nhưng ta biết vị giáo chủ Quentin này không phải là người tốt, chuyện ỷ vào thân phận giáo chủ để ức hϊếp người khác lão tuyệt đối đã làm không ít." Cách Ngôn như thể không nhận ra thái độ của ông, nhưng lời cậu nói đích xác là lời nói thật.

Trong mắt Gustav hiện lên vẻ tán đồng sâu sắc, "Ngươi nói đúng, Thần Điện Quang Minh xác thật không phải người tốt gì."

"Muốn nói gì thì để sau, tốc chiến tốc thắng." Rex lên tiếng.

Huge còn không biết mình đã bị sát thần nhớ thương, sau khi thất lạc với đại đội ban đầu gã còn có chút kinh hoảng, nhưng suy nghĩ của gã và Micah giống nhau, trấn định rồi liền bắt đầu tìm đường ra, không biết nên nói vận khí gã tốt hay là không tốt.

Sau khi đi lung tung thì gã đến hiện trường ba thành viên Thần Điện Hắc Ám bị Rex và Cách Ngôn gϊếŧ chết, thi thể trong thông đạo còn chưa xử lý, một bãi máu to cùng hình ảnh thi thể chết cực thảm, nhìn đã thấy ghê người.

Huge bỗng trừng lớn mắt, "Người Thần Điện Hắc Ám?"

"Đáp đúng, nhưng mà không có thưởng." Thanh âm của Cách Ngôn nhẹ nhàng xuất hiện phía sau Huge.

"Là ai!" Huge hoảng sợ, xoay người hô to, lúc này gã mới nhìn thấy hai người đứng phía sau, chính là Cách Ngôn cùng Rex.

Gustav còn muốn đi xem tình hình của những người khác nên không có xuất hiện.

"Là các ngươi!"

Ngoài dự đoán, Huge lại có thể nhận ra hai người, nhưng tia ngoài dự đoán này chỉ hiện ra trong nháy mắt, Quentin và bọn họ có thù oán, thân là tâm phúc Huge tất nhiên cũng biết một chút, có bức họa của bọn họ cũng không lạ.

"Nếu ngươi nhận ra chúng ta, vậy thì càng không thể để ngươi sống." Cách Ngôn đứng ở một bên.

Huge lập tức nhớ đến ba cỗ thi thể phía sau, sắc mặt đại biến. Nếu do bọn họ làm thì gã chắc chắn không đánh lại bọn họ, vì thế gã không nói hai lời bỏ chạy.

Rex đuổi theo, lúc khoảng cách đã được kéo gần lại thì chém một kiếm vào giữa lưng Huge khiến gã da tróc thịt bong, Huge phát ra tiếng kêu thảm thiết, qua một hồi thì không còn thanh âm gì nữa.

Hai người trở lại bên người Gustav, "Tiếp theo là ai?"

"Chỉ sợ không được." Gustav trầm trọng nói, "Thần Điện Hắc Ám và Thần Điện Quang Minh đã phát hiện, ta vừa mới thử vài lần bọn chúng đều tránh được, muốn tiếp tục tách chúng ra có vẻ khó."

"Vậy làm sao bây giờ?" Cách Ngôn hỏi.

"Các ngươi đi theo ta." Gustav lại dẫn bọn họ trở lại gian mật thất kia, lần này họ vào một cánh cửa khác, không bao lâu sau bọn họ lại tới đến một gian mật thất khác.

Một khuôn mặt già nua xuất hiện trên vách tường.

"Lão sư." Gustav tôn kính nhìn người này.

Rex và Cách Ngôn lại không lộ ra chút bất ngờ nào, Hoff nhìn qua.

"Các ngươi có vẻ cũng không bất ngờ."

Rex lạnh nhạt chăm chú nhìn Hoff, "Gustav là thợ rèn giỏi nhất của nhân loại, có thể làm lão sư của ông ấy cũng chỉ có tộc Người Lùn, huống chi ông ấy một lần có thể lấy ra hai thanh bảo kiếm do tộc Người Lùn chế tạo, cũng không khó suy đoán."

"Ngươi rất thành thật, thực ra các ngươi có thể giả bộ không biết." Hoff vừa mới nhìn đã có hảo cảm với hai người, nghe y nói thế cũng không tức giận.

"Không cần phải làm vậy."

Hoff nói với Gustav: "Ngươi dẫn bọn họ lại đây đi, nên tới chung quy vẫn sẽ tới."

"Vâng thưa lão sư." Gustav có chút kích động. Sở dĩ ông muốn cho Rex và Cách Ngôn vào Thế Giới Dưới Lòng Đất chính là vì cung cấp cho tộc Người Lùn hai nguồn giúp đỡ mạnh mẽ, ông có dự cảm Thế Giới Dưới Lòng Đất này có lẽ không thể giấu được, tộc Người Lùn cũng sẽ bị đưa ra ánh sáng, ông không muốn tộc Người Lùn diệt vong nên lúc này mới bắt lấy hai cọng rơm cứu mạng là Rex và Cách Ngôn, trừ bọn họ ra ông cũng không biết ai có thể tin cậy nữa.

Rex và Cách Ngôn liếc nhau.

Gustav đưa bọn họ tới Thế Giới Dưới Lòng Đất.

Đây là một thành thị có thể dùng từ đồ sộ để hình dung, trừ việc không có mặt trời, một năm không có biến hóa khí hậu bốn mùa ra thì cơ bản không khác gì thành thị trên mặt đất.

Sau khi xuyên qua hơn phân nửa Thế Giới Dưới Lòng Đất, hai người nhìn thấy năm vị trưởng lão tộc Người Lùn. Tộc Người Lùn thật sự rất thấp bé, còn không cao bằng một nửa Cách Ngôn, hai người phải cúi đầu mới có thể nhìn thấy bọn họ.

Năm người không nói chuyện với nhau, chỉ dùng ánh mắt đánh giá nhìn hai người, sau một lúc lâu, Sullivanus tướng mạo uy nghiêm mới mở miệng.

"Nếu không phải tộc Người Lùn hiện tại gặp phải tai họa lớn thì sẽ không để các ngươi tiến vào Thế Giới Dưới Lòng Đất này, ta hy vọng các ngươi sẽ không làm gì khiến sự tín nhiệm của Gustav đặt sai chỗ, nếu để ta phát hiện các ngươi phản bội tộc Người Lùn, cho dù phải dùng hết sức mạnh của gia tộc, ta cũng sẽ gϊếŧ chết kẻ phản bội."

"Chúng ta sẽ không nói lời dễ nghe, giờ tộc Người Lùn đang có hai kẻ địch lớn mạnh, các ngươi định làm gì? Ta cảm thấy bọn chúng sớm hay muộn cũng sẽ tấn công vào đây." Cách Ngôn cảm thấy bọn họ đại khái là không thích nói chuyện quanh co lòng vòng nên đi thẳng vào vấn đề.

Sullivanus hơi bất ngờ nhìn cậu một cái, lúc trước lão vẫn luôn chú ý tới Rex, "Chúng ta định rời khỏi nơi này."

"Từ bỏ Thế Giới Dưới Lòng Đất này?" Cậu còn tưởng rằng tộc Người Lùn là chủng tộc tương đối cố chấp.

"Nó không quan trọng bằng tộc nhân tộc Người Lùn." Ngữ khí bình tĩnh của Sullivanus cất giấu sự thống khổ khi phải đưa ra lựa chọn, dù sao đây cũng là nơi tộc Người Lùn coi như quê hương mà sinh hoạt cả mấy trăm năm, bỏ rơi nó cũng cực kỳ bất đắc dĩ.

"Vậy các ngươi đã nghĩ sẽ dọn tới chỗ nào chưa?"

Sullivanus nhăn mày.

"Năm đó khi tộc Người Lùn định cư tại đây cũng không nghĩ tới việc sẽ bị phát hiện, bởi vì tổ tiên đã có quy định tộc Người Lùn từ lúc đó không được bước lên mặt đất một bước nào nữa." Hoff thở dài nói.

"Cho nên các ngươi căn bản không nghĩ tới đường lui. Tộc Người Lùn quá dễ nhận dạng, chỉ cần bại lộ, bằng thế lực của Thần Điện Hắc Ám và Thần Điện Quang Minh, bọn chúng sớm hay muộn cũng sẽ tìm được nơi định cư tiếp theo của tộc Người Lùn, tộc Người Lùn vĩnh viễn sẽ không thể an bình, sớm muộn gì cũng sẽ đi đến hướng bị diệt sạch phải không?" Cách Ngôn quả thực bị sự ngây thơ của bọn họ đánh bại. Trên đời này làm gì có bức tường nào không lọt gió, thế mà còn có người không để lại cho mình một cái đường lui nào.

wattpad.com/user/daudo0902

"Hiện giờ cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước, chúng ta không có lựa chọn khác." Hoff bình tĩnh nhìn hai người, "Lúc trước đã hoài nghi các ngươi, xin thứ lỗi, chúng ta có một thỉnh cầu, mong nhị vị sẽ đáp ứng."

"Thỉnh cầu gì?" Thực ra Cách Ngôn có thể đoán được bọn họ muốn nói cái gì.

"Mấy lão gia hỏa chúng ta cũng sống được bao lâu nữa, vì để Thần Điện Quang Minh và Thần Điện Hắc Ám hết hy vọng, chúng ta tính hy sinh bản thân để hai đại Thần Điện cho rằng tộc Người Lùn đã bị diệt sạch, đến lúc đó xin các ngươi mang tộc nhân còn dư lại của tộc Người Lùn rời khỏi đây, tìm một địa phương an toàn ẩn cư."

Đây là quyết định bất đắc dĩ của năm người sau khi thương thảo. Nếu sự hy sinh của bọn họ có thể giúp tộc Người Lùn tránh nạn tuyệt chủng thì bọn họ sẽ không có bất luận dị nghị gì.

"Chúng ta sẽ không để các ngươi mạo hiểm không công, tộc Người Lùn có một bảo khố, bên trong có rất nhiều thứ nhân loại các ngươi muốn, các ngươi có thể đi chọn lựa, có thể lấy nhiều nhất là một phần." Sullivanus nhìn Rex và Cách Ngôn không lộ ra phản ứng gì liền lại đưa ra chỗ tốt đủ để dụ hoặc hai người.

Hai đại Thần Điện vì sao lại muốn bắt tộc Người Lùn, chính là vì bảo khố của tộc Người Lùn, bên trong không chỉ có vũ khí tộc Người Lùn chế tạo mà còn có rất nhiều đồ cho ma pháp sư hoặc kiếm sĩ, tích lũy qua ngàn vạn năm nên phần tài phú này thập phần kinh người, một phần cũng là rất nhiều.

Năm vị trưởng lão tộc Người Lùn tin hai người nhất định sẽ động lòng.

"Chúng ta muốn suy xét chuyện này một chút." Rex nói.

Năm vị trưởng lão tộc Người Lùn tức khắc kinh ngạc, y thế nhưng không trực tiếp đáp ứng mà muốn suy xét?

Cách Ngôn cũng không rõ Rex đang nghĩ gì, theo lý thuyết mà nói, tuy phải mang theo tộc Người Lùn nhưng đại lục Azeroth lớn như vậy chắc chắn sẽ có chỗ cho bọn họ định cư.

"Thôi, vậy mong các ngươi suy xét kỹ một chút, nhưng hy vọng các ngươi có thể cho chúng ta đáp án vào nửa ngày sau, thời gian của chúng ta không còn nhiều lắm." Sullivanus cực kỳ nghiêm túc.

"Chúng ta sẽ." Rex nói xong liền lôi Cách Ngôn đi.

_Hết chương 161_
« Chương TrướcChương Tiếp »