Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

Chương 152: LẺN VÀO TRẤN NHỎ

« Chương TrướcChương Tiếp »
CHƯƠNG 152: LẺN VÀO TRẤN NHỎ

Hiện tại trấn nhỏ Adela có chút cảm giác nay đã khác xưa, trước đây đều là các các thôn tự quản không liên quan đến nhau, nhưng bây giờ họ đã đoàn kết lại.

Vì tránh để hắc vu sư Barlow trà trộn vào trấn nhỏ, bọn họ cố ý an bài mười người trông coi ở cổng, người nào trở về từ Bình Nguyên Hoang Vu cũng sẽ bị bọn họ nghiêm khắc kiểm tra, muốn đi qua từ phía trên lại càng không có khả năng, bởi vì chỉ có Kiếm Thánh mới có thể phi hành trên không trung, cưỡi ma thú phi hành thì lại trở thành mục tiêu quá lớn.

Liên tiếp mấy ngày, cư dân trong trấn nhỏ cũng không cảm thấy mất kiên nhẫn, dù sao chuyện này cũng liên quan đến an nguy của bọn họ, hơn nữa ba tháng trước trong trấn đúng là có không ít người thần không biết quỷ không hay mất tích, đã có tiền lệ nên mọi người căn bản không dám có dị nghị gì, thậm chí còn khuyên bảo mấy người tới từ bên ngoài muốn tiến vào Bình Nguyên Hoang Vu.

Có người tin nhưng cũng có người không tin, thậm chí còn không để bụng, khăng khăng muốn đi vào Bình Nguyên Hoang Vu, người trấn nhỏ sẽ không tiếp tục khuyên bảo nữa.

Nhưng sự cố ở phương diện này chủ yếu là do người trở về từ Bình Nguyên Hoang Vu, bởi vì họ phải kiểm tra, đôi khi lại xuất hiện một hai người không muốn phối hợp.

banhmidaudo.wordpress.com

Vừa qua buổi trưa, mặt trời trên đỉnh đầu, trong Bình Nguyên Hoang Vu mênh mông vô bờ đột nhiên xuất hiện ba bốn thân ảnh.

Nhóm thủ vệ vừa định ngáp tức khắc nâng cao tinh thần, tục ngữ có câu 'nhất cổ tác khí'*, chuyện gì lặp đi lặp lại cũng sẽ chán nản, tuy mọi người biết tính nghiêm trọng của chuyện này, nhưng sau mấy ngày tinh thần phấn chấn cũng có chút suy kiệt, không có khả năng ngày nào cũng có thể duy trì trạng thái đề cao cảnh giác.

*Nhất cổ tác khí (一鼓作气 ): Một hồi trống trận giúp phấn chấn tinh thần chiến sĩ, hàm ý: Khi bắt đầu chiến đấu, tinh thần binh sĩ rất hăng hái.

Chờ bốn người này đi đến trước cổng lớn mọi người mới thấy rõ bộ dạng của bọn họ, quần áo trên người họ đã có chút rách nát, làn da phơi dưới nắng và gió nên hơi khô nẻ, thần sắc không quá chật vật nhưng lại tràn đầy mệt mỏi giống như đã phải trèo đèo lội suối rất nhiều ngày.

"Đứng lại, không được đi tiếp, thành thật trả lời câu hỏi của chúng ta mới có thể đi vào." Một thủ vệ ngăn bọn họ đi tiếp.

Bốn người tức khắc dừng lại, vẻ mặt hơi mờ mịt, một người trong đó hỏi: "Thủ vệ đại ca, làm sao vậy? Trước kia chúng ta tới cũng đâu như thế này, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?"

"Các ngươi vào Bình Nguyên Hoang Vu từ khi nào?" Thủ vệ làm lơ vấn đề hắn hỏi.

Người nọ không chút nghĩ ngợi trả lời, "Đại khái là hai tháng trước, có vấn đề gì sao?"

Hai tháng trước trấn nhỏ đã bắt đầu xuất hiện người mất tích, chẳng qua lúc ấy còn chưa khiến người khác chú ý nhiều nên khi đó người ra vào Bình Nguyên Hoang Vu vẫn đông như cũ, không phải vấn đề gì lạ.

"Bốn người các ngươi vào Bình Nguyên Hoang Vu làm gì, vì sao lâu như vậy mới trở về?" Thủ vệ tiếp tục hỏi.

"Bình Nguyên Hoang Vu có ma thú đặc biệt, còn có một ít thực vật đặc biệt, mấy huynh đệ chúng ta muốn làm một đợt lớn luôn, như vậy một hai năm sau sẽ không cần cố gắng quá nhiều nữa." Người nói chuyện nọ cũng không lộ ra biểu tình không kiên nhẫn, nhưng ba người phía sau hắn thì có hai người nhìn tướng mạo liền biết tính tình không tốt lắm, thần sắc nóng nảy trên mặt càng ngày càng rõ ràng.

Đúng là như thế, đừng nhìn Bình Nguyên Hoang Vu rất cằn cỗi, trên thực tế điều kiện hoàn cảnh càng kém lại càng có khả năng sinh trưởng những thứ không dễ thấy trên thị trường, rất nhiều nhà thám hiểm tiến vào Bình Nguyên Hoang Vu trừ rèn luyện ra thì còn có mục đích này.

"Thủ vệ đại ca, giờ chúng ta có thể đi vào chưa?"

"Chưa được, chúng ta còn muốn kiểm tra người các ngươi một chút." Thủ vệ lắc đầu. Mấy vấn đề vừa rồi chỉ có thể phán đoán từ mặt ngoài, ai biết mấy người này có đang nói dối hay không, tên hắc vu sư kia giảo hoạt như vậy, nếu gã trà trộn trong nhóm người này mà bọn họ không phát hiện thì làm sao bây giờ, hắn không gánh vác nổi hậu quả đâu.

"Đệt, trước kia cũng không phiền toái như vậy, dựa vào cái gì mà các ngươi muốn kiểm tra lão tử liền phải cho các ngươi kiểm tra!" Một người thoạt nhìn tính tình không tốt trong bốn người tức khắc bạo phát, gã nhanh chóng tiến lên túm lấy cổ áo thủ vệ.

Hai chân thủ vệ cách mặt đất, biểu tình lại không quá hoảng loạn, từ góc độ của hắn có thể nhìn thấy diện mạo của đối phương, cao lớn thô kệch, dưới mũ có vẻ là một cái đầu trọc, bởi vì phẫn nộ nên trên mặt đều là đường cong của cơ mặt, bộ dáng rất rắn chắc, nhìn qua là người cực kỳ không dễ chọc.

Thủ vệ bình tĩnh nói: "Đây là trấn nhỏ Adela, nếu các ngươi không muốn bị kiểm tra thì có thể quay lại Bình Nguyên Hoang Vu rồi tìm cổng ra khác, chúng ta sẽ không bắt ép các ngươi."

Đầu trọc 'phi' một tiếng, giơ nắm tay lên, đồng bạn của gã kịp thời ngăn gã lại.

"Kent, ngươi bình tĩnh một chút cho ta, trấn nhỏ Adela không phải nơi chúng ta có thể giương oai, chúng ta đã hết đồ ăn, nếu không ra ngoài từ nơi này thì chúng ta sẽ chết trong Bình Nguyên Hoang Vu." Người nói chuyện đầu tiên lạnh giọng cảnh cáo đầu trọc.

Đầu trọc tựa như nhớ tới quẫn cảnh khi trở về của mình, lúc này mới trở nên an phận, chỉ là biểu tình vẫn phẫn nộ như cũ.

"Xin lỗi, gây thêm phiền toái cho các ngươi, chúng ta tiếp thu kiểm tra, bắt đầu từ ta đi." Người nọ trấn an đồng bạn của mình rồi xin lỗi nhìn về phía thủ vệ, thái độ rất là thành khẩn.

Thủ vệ vẫn có chút hảo cảm với hắn, dù sao nếu không phải hắn khuyên đồng bạn của mình thì chỉ sợ không thể ít đi một trận cãi vã, thậm chí có khả năng sẽ động thủ, cái này cũng không phải không thể, ngày hôm qua bọn họ đã gặp được một lần, nếu không phải bọn họ đông người nên áp chế được thì nhất định sẽ bị thương.

Bởi vì thứ hắc vu sư sử dụng chính là tà thuật, trên người luôn có tử khí màu đen quấn quanh nên lúc kiểm tra họ sẽ dùng thủy tinh cầu chuyên dùng để kiểm tra loại tà khí này, một khi thủy tinh cầu biến thành màu đen thì thuyết minh trên người người này có tử khí, ngược lại là không có.

Đây là bước thứ nhất, bước thứ hai là xem xét đối phương có ngụy trang hay không, bởi vì trên trán hắc vu sư có hoa văn màu đỏ đen, cho nên phải xem hắn có dịch dung hay không.

Bước thứ ba là xem thương thế, hắc vu sư đã bị Rex đánh trọng thương, nội thương và ngoại thương đều rất nghiêm trọng, hơn nữa bởi vì bị ma pháp thuật hệ quang ăn mòn nên miệng vết thương sẽ có màu đen, rất khó khôi phục.

Cuối cùng là phán đoán từ bề ngoài, cũng chính là diện mạo và hình thể, tuy đôi mắt có khả năng sẽ bị mê hoặc, nhưng dưới sự bảo đảm của ba bước trên, tên hắc vu sư kia cũng rất khó chạy thoát.

Người thứ nhất bị kiểm tra cũng không xuất hiện những loại đặc điểm trên, thủ vệ bảo hắn đứng sang một bên chờ, ba người còn lại cũng không kiểm tra ra vấn đề, nhưng có một người có hình thể gần giống, chỉ là không có ba đặc điểm trên, hơn nữa những người này cũng không bị thương, người duy nhất bị thương cũng chỉ là vết thương nhẹ.

Cuối cùng thủ vệ phán đoán bên trong bọn họ không có tên hắc vu sư kia, để bọn họ tiến vào trấn nhỏ.

Người có tính tình tương đối ôn hòa nói cảm ơn với thủ vệ, bốn người rời đi, chờ ra khỏi tầm mắt thủ vệ, đầu trọc còn đang giận dữ đầy mặt đột nhiên cười rộ lên.

"Một đám ngu xuẩn, ngay cả chúng ta là đồng lõa cũng không biết. Tên Barlow kia còn nói trấn nhỏ thủ rất nghiêm ngặt, chúng ta chỉ cải trang một chút đã vào được, nếu không phải không thể bại lộ thân phận, chỉ bằng kia mấy tên thủ vệ kia, lão tử dùng một bàn tay là có thể bóp chết bọn chúng." Đầu trọc khinh thường nói.

Vì đặc điểm của Barlow quá rõ ràng, bề ngoài có thể ngụy trang nhưng tử khí lại không thể, vừa xuất hiện sẽ lập tức bị phát hiện nên gã bị lưu lại Bình Nguyên Hoang Vu, bọn chúng không cần lo lắng về chuyện bại lộ, tuy cũng không sợ bại lộ, nhưng Gerner đã nói bại lộ thân phận sẽ làm bọn chúng bị bó tay bó chân khi hành động ở trấn nhỏ Adela, vì thế mọi người chia làm hai nhóm người, bọn chúng là nhóm đầu tiên, diễn một vở kịch là đã có thể tiến vào, còn dễ dàng hơn nhiều so với tưởng tượng của chúng.

Gerner vỗ vỗ tro bụi trên người, nheo mắt nhìn về phía đầu phố, "Được rồi, chúng ta nên đi làm chính sự."

Nhóm người còn lại ngày hôm sau mới có thể tiến vào, bởi vì nếu đột nhiên xuất hiện nhiều người trở về từ Bình Nguyên Hoang Vu như thế sẽ dễ khiến người khác hoài nghi, bốn người Gerner cũng không đủ kiên nhẫn chờ đến ngày hôm sau mới hành động, cho nên bọn chúng quyết định đi hỏi thăm nơi đặt chân của hai người kia trước.

Rex và Cách Ngôn cứu Gustav cùng vài người khác, hiện giờ trong trấn nhỏ họ cũng coi như là danh nhân, muốn hỏi thăm tin tức về bọn họ cũng không khó. Không đến nửa ngày bốn người Gerner đã biết Rex và Cách Ngôn đang ở chỗ của Gustav, đến khi tìm được chẳng tốn công*, Gustav cũng là mục tiêu của chúng, có thể giải quyết cùng một lúc.

*Đến khi tìm được chẳng tốn công (得来全不费功夫): nằm trong 2 câu: Đi mòn gót giày tìm chẳng thấy, đến khi tìm được chẳng tốn công.

Để tránh đêm dài lắm mộng, đêm đó bọn chúng thừa dịp bóng đêm mông lung lẻn vào nhà Gustav.

Nhà Gustav là một tòa lầu các hai tầng, lầu một là nơi làm việc của ông, vì rất ít khi có khách nên đồ dùng ở đó bị bày bừa lung tung rối loạn, lầu hai là nơi để ngủ.

Lúc này đã vào đêm, nhà nhà tiến vào mộng đẹp, Cách Ngôn lại phát sinh tranh chấp lần nữa với Rex về vấn đề giường chiếu, lúc này cậu cũng chưa ngủ, một người chiếm một cái giường, hận không thể đẩy Rex xuống giường.

Tay Rex đặt trên mông cậu, đang định dịch xuống một chút, Cách Ngôn vung tay muốn đánh, không ngờ lại bị y bắt lấy.

"Anh......" Cách Ngôn vừa định nói chuyện đã bị Rex che miệng lại.

"Suỵt, có người tới." Rex dùng thanh âm cực thấp nhắc nhở bên tai cậu, ánh mắt sắc bén nhìn ra ngoài.

Đầu trọc căn bản không ngờ vừa bước lên cầu thang tấm ván dưới chân gã đã phát ra tiếng động, tuy ngắn ngủi nhưng lại làm gã không dám lại nhúc nhích, trong lúc đó còn bị ba người Gerner trừng mắt cảnh cáo một cái, đầu trọc có khổ cũng không nói nên lời, sao gã biết tấm ván này lại bị hỏng chứ.

wattpad.com/user/daudo0902

Cầu thang nhà Gustav làm từ gỗ, ngày hôm qua vừa bị hỏng một tấm ván, chưa kịp sửa thì đã bị bọn chúng dẫm phải, nếu không nhờ nó thì khi những người này thật sự đánh lén, cho dù Rex có ba đầu sáu tay cũng sẽ không thể chú ý, hiện tại đã biết có người lẻn vào, họ có thể nâng cao cảnh giác trước.

"Ta đi xem, em đánh thức Ám Dạ và tiểu hắc xà đi, đợi lát nữa bảo bọn nó hành sự tùy theo hoàn cảnh, những người này rất có khả năng tới vì Gustav." Rex nói xong lao ra ngoài cửa sổ đến phòng Gustav, phòng ông ở gần cầu thang, mặc kệ ông có phải mục tiêu của những người này khi tới đây hay không thì phòng ông cũng sẽ là nơi đầu tiên bị bọn chúng tra xét.

Cách Ngôn vội vàng ngồi dậy, ném một cái gối đầu về phía Ám Dạ và tiểu hắc xà đang ngủ trong góc khiến hai đứa nó tỉnh lại, vừa mới ngủ đã bị đánh thức, hai đứa lập tức giương nanh múa vuốt lao đến, Cách Ngôn dùng chăn áp chế bọn nó, đồng thời chỉ ra ngoài phòng đầy ẩn ý.

Hai đứa rất nhanh đã phát hiện bên ngoài có người, giác quan của ma thú nhạy bén hơn nhân loại, thậm chí còn biết bên ngoài có mấy người.

Ám Dạ vươn móng vuốt muốn nói có bốn tên nhưng lại không biết làm thế nào để xóa bớt một ngón, cuối cùng tiểu hắc xà phải tự uốn mình thành một số bốn.

"Nhiều người như vậy." Cách Ngôn vừa dứt lời, cách vách đột nhiên phát ra một tiếng 'rầm' lớn.

Thanh âm của Gustav cùng một tiếng cười khằng khặc đồng thời vang lên, cảm giác người tới không có ý tốt, tiếp theo liền nghe được thanh âm của một người khác.

"Hình như còn thiếu một người, ở phòng bên cạnh à? Kent, ngươi đi xem thử, thực lực người kia kém nhất, phát hiện thì trực tiếp gϊếŧ."

Mẹ nó!

_Hết chương 152_
« Chương TrướcChương Tiếp »